Xuyên Thư Thất Linh, Ta Gả Cho Chồng Trước Thân Đệ Đệ

Xuyên Thư Thất Linh, Ta Gả Cho Chồng Trước Thân Đệ Đệ - Chương 268: Trên bàn cơm chiến tranh (length: 8133)

"Tiểu đệ, lần này về nhà ngươi định ở lại bao lâu?" Ngô tiểu cô kéo khóe miệng, cười hỏi.
Ngô tiểu thúc kinh ngạc liếc nhìn Ngô tiểu cô, từ sau sự kiện kia mấy năm trước, Nhị tỷ đối với hắn, mắt không ra mắt, mũi không ra mũi, mấy năm gần đây số lần gặp mặt ít ỏi cũng chưa từng chủ động chào hỏi, hôm nay ngược lại khác thường, nhướn mày, lặng lẽ nói:
"Ta còn công việc ở G thị, ở nhà chắc ở khoảng ba bốn ngày." Ba bốn ngày sau chắc hẳn hắn có thể đi lại được rồi?!
"Ha ha, thời gian có hơi gấp gáp nhỉ." Ngô tiểu cô lộ vẻ khó xử, bộ dạng muốn nói lại thôi.
Trong mắt Ngô tiểu thúc hiện lên một tia thâm ý, đáy lòng cười nhạo một tiếng, hôm nay có lẽ tâm trạng không tệ, cũng vui vẻ phối hợp nàng.
"Nhị tỷ có chuyện gì sao?"
Ngô tiểu cô hướng phía Ngô Nhị thẩm liếc mắt, nháy mắt, ý bảo nàng mở lời.
Ngô Nhị thẩm hiện tại có chút hối hận, sớm biết vậy nàng đã không đáp ứng cô em chồng, hôm nay bữa cơm này lão thái thái rất quan tâm, nếu đợi chính mình nói ra lại chọc tiểu thúc t·ử hoặc lão thái thái mất hứng, thì có chút m·ấ·t nhiều hơn được.
Nàng không muốn đắc tội hai người này, đặc biệt là lão thái thái.
Ngô tiểu cô không nhận được câu trả lời từ Cố nhị thẩm, tròng mắt chuyển chuyển, trong lòng có chút bất mãn, Nhị tẩu ở trong phòng bếp rõ ràng đã đáp ứng mình, sao lúc này lại lâm thời thay đổi.
"Khụ, Nhị tẩu, không phải chị có chuyện muốn hỏi tiểu đệ sao?" Ngô tiểu cô nhắc nhở.
Ngô Nhị thẩm trong lòng mắng to Ngô tiểu cô giả dối, trước kia chỉ cảm thấy nàng ta không có mắt nhìn, nông cạn, hôm nay ngược lại là được mở mang một mặt khác của nàng.
Trong lòng có bao nhiêu bất mãn với Ngô tiểu cô, nàng biết hôm nay nàng nhất định phải làm chim đầu đàn, nếu không cô em chồng sẽ không để yên.
"Khụ, cái kia, tiểu đệ à, Nhị tẩu muốn hỏi ngươi một câu, ngươi ở bên G thị có... Có tình huống gì không?" Ngô Nhị thẩm lời nói đến bên miệng, bỗng nhiên có chút khó mở lời, loại chuyện này nàng một người làm tẩu t·ử, xác thực không t·h·í·c·h hợp mở miệng.
Ngô tiểu thúc nhìn Ngô Nhị thẩm, vẻ mặt mờ mịt nói:
"Tình huống? Tình huống gì? Nhị tẩu chị nói gì, ta sao có chút nghe không hiểu."
Trên mặt Ngô Nhị thẩm hiện lên một tia không được tự nhiên, lúc này nàng mới biết được, làm tẩu t·ử, hỏi tiểu thúc t·ử loại chuyện này có chút không t·h·í·c·h hợp, cho dù muốn hỏi, chuyện này cũng nên để Đại tẩu Văn Nhã tới hỏi.
Nhưng lời đã nói ra khỏi miệng, phản ứng kịp thì có chút muộn rồi.
"Thì, chính là tình hình hôn nhân của ngươi, tiểu đệ ngươi ở G thị có gặp được nữ đồng chí thích hợp nào không? Ngươi cũng đừng trách tẩu t·ử xen vào việc của người khác, lời này của tẩu t·ử cũng là thay nương hỏi, khi ngươi không ở nhà, nương mỗi ngày đều nhắc đến ngươi, trong nhà này người nương không yên tâm nhất chính là ngươi."
Lão thái thái nghe vậy liếc qua Ngô Nhị thẩm, cũng không lên tiếng phản bác, tuy rằng lão nhị gia có chút bao biện làm thay, nhưng tự hỏi lòng mình, vấn đề hôn nhân của tiểu nhi t·ử đúng là nàng vẫn luôn bận tâm, nàng cũng muốn biết tiểu nhi t·ử ở G thị có hay không có gặp được nữ đồng chí thích hợp.
Theo lời Ngô Nhị thẩm nói xong, âm thanh ăn cơm trên bàn ăn khẽ nhỏ đi rất nhiều, mọi người không tự giác thả chậm động tác, nín thở, chờ Ngô tiểu thúc trả lời.
Đại sự hôn nhân của Ngô tiểu thúc là chuyện cả nhà đều quan tâm.
Khóe miệng Ngô tiểu thúc hơi cong lên, nhìn ánh mắt chờ mong của lão thái thái bên cạnh, nói một câu khiến người ta không hiểu ra sao.
"Cảm tạ Nhị tẩu quan tâm đại sự cả đời của ta, bất quá, đại sự hôn nhân của ta sau này mọi người không cần lo lắng, ta đời này cũng sẽ không kết hôn, các ngươi cũng đừng nghĩ khuyên ta, cuộc sống sau này của ta sẽ có người chăm sóc, mọi người không cần lo lắng cho ta." Hắn đều có con trai rồi, chuyện sau này x·á·c thật không cần bọn họ bận tâm, cho dù không có nhi t·ử, chuyện sau này của hắn cũng không cần bọn họ bận tâm.
"Ha ha, tiểu đệ lời này của ngươi là có ý gì? Nhị tẩu có chút không hiểu."
Những người khác cũng có phản ứng giống Ngô Nhị thẩm, lời này của Ngô tiểu thúc rốt cuộc là có ý gì? Hắn không muốn thành gia, nhưng lại không cho người nhà lo lắng, hắn sau này sẽ có người chăm sóc, lời này nghe sao mâu thuẫn vậy.
"Khụ, không có ý gì, chỉ là muốn nói cho mọi người biết sau này không cần phải bận tâm chuyện của ta nữa." Chuyện của Cố Kim An trước mắt hắn không muốn để nhóm người nào đó biết, trong nhà có người thật tâm vì muốn tốt cho hắn, có người ư... , trong lòng về chút này tính toán hắn chỉ là không muốn so đo.
Muốn tính kế đến trên đầu mình, bọn họ thật cho là mình dễ nói chuyện? Xem ra mấy năm nay mình không ở B Thị, khiến có ít người quên mất thân phận của bản thân.
Ngô tiểu thúc bình tĩnh nhìn lướt qua Ngô Nhị thẩm và Ngô tiểu cô.
Ngô Nhị thẩm nhìn thấy ánh mắt Ngô tiểu thúc quét tới, sợ tới mức giật mình, th·e·o bản năng đi về phía Ngô nhị thúc xích lại gần.
Ngô nhị thúc cau mày, không vui trừng mắt với Ngô Nhị thẩm, thường ngày nhà mình bà nương cũng là người có nhãn lực, x·á·c định rõ ràng, hôm nay sao lại không có mắt nhìn như vậy? Chuyện của tiểu đệ là do nàng, một người làm tẩu t·ử, nên quan tâm sao? Cha mẹ trong nhà còn ở đây, cho dù không có cha mẹ, còn có Đại tẩu nữa chứ! Đâu đến phiên nàng một người làm Nhị tẩu ra mặt.
Cảm nhận được ánh mắt không vui của nhà mình nam nhân, Ngô Nhị thẩm ruột gan hối hận xanh mét, nàng không nên nghe cô em chồng châm ngòi tham dự chuyện này.
Lần này hay rồi, không chỉ chọc tiểu thúc t·ử không vui, mà ngay cả nhà mình nam nhân cũng có ý kiến với mình, nàng đúng là trộm gà không thành còn mất nắm gạo.
Ngô tiểu cô tròng mắt đảo một vòng, giống như phát hiện ra chuyện gì động trời, kinh hô:
"Tiểu đệ, không phải là ngươi ở G thị đã..." Câu nói tiếp theo Ngô tiểu cô không dám nói ra, thật sự là suy đoán của nàng quá mức kình bạo.
Tuy rằng đệ đệ nhà mình nhìn không giống loại người đó, nhưng tri nhân tri diện bất tri tâm, có một số việc ai cũng không nói chắc được, nếu không thì giải thích thế nào ý tứ lời hắn vừa nói.
Ngô tiểu thúc nén cười, ý cười trong mắt không chạm tới đáy mắt, hảo tâm truy vấn:
"Ta sẽ không ở G thị cái gì? Nhị tỷ, thói quen này của chị không tốt, nói chuyện nói một nửa, dễ làm người ta nghĩ nhiều."
Ngô tiểu cô cười nhạo một tiếng, đến cùng là ai nói chuyện ba phải, mập mờ, không nói rõ ràng, hắn ngược lại hảo ý tứ chỉ trích chính mình, mình đây là noi theo hắn.
Một bên, chồng Ngô tiểu cô kéo tay áo Ngô tiểu cô, dùng ánh mắt cảnh cáo nàng không được nói bậy.
Ngô tiểu cô lúc này mới không tình nguyện ngậm miệng, nhưng đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Ngô tiểu thúc, hôm nay nếu không làm Ngô tiểu thúc mất mặt trước mặt lão gia t·ử và lão thái thái, nàng có chút không cam lòng.
Không nghe thấy Nhị tỷ nhà mình nói tiếp, Ngô tiểu thúc có chút thất vọng, hắn còn muốn xem kịch vui.
Cười như không cười liếc nhìn chồng Ngô tiểu cô, trước kia không phát hiện, Nhị tỷ phu này của mình lại thú vị như vậy.
"Ăn cơm!" Lão gia t·ử mặt lạnh lùng hô một tiếng.
Tuy rằng ông cũng hiếu kì ý tứ trong câu nói vừa rồi của tiểu nhi t·ử..., bất quá, nhị khuê nữ hôm nay quả thật có chút vượt quá giới hạn, lời nàng vừa nói là có ý gì?
Con trai mình làm người thế nào ông vẫn rất rõ ràng, hắn không thể làm ra những chuyện có x·ấ·u kỷ luật.
Ngô lão gia t·ử trầm mặt liếc nhìn chồng Ngô tiểu cô và Ngô nhị thúc, thâm ý trong mắt cũng chỉ có bọn họ mới hiểu được.
Ngô nhị thúc nhìn thấy ánh mắt cảnh cáo của lão gia t·ử, trong lòng báo động chuông đại hưởng, phụ thân đây là có ý kiến với mình?
Nghĩ đến kẻ đầu têu bên cạnh, con ngươi thâm sâu, xem ra nhà mình bà nương gần đây sống rất thoải mái, mình có nên tìm cho nàng chút việc làm hay không? Để nàng khỏi có thời gian rảnh bát quái xen vào chuyện người khác.
Hắn đột nhiên cảm thấy công việc quản lý đường phố ngược lại rất t·h·í·c·h hợp với bà nương nhà mình.
===============================END-268============================
Bạn cần đăng nhập để bình luận