Trùng Sinh Ngày Đầu Tiên, Ta Đem Giáo Hoa Mang Đến Khách Sạn

Chương 364: Đau mất bốn năm ưu tiên kén vợ kén chồng quyền

Chương 364: Đau đớn mất đi bốn năm quyền ưu tiên kén vợ kén chồng
Hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ, cuối cùng đồ đần mỹ nữ bật ra một câu: “Lão công, ta có thể không đi học sao? Ta vẫn là về nhà làm mẹ nha, có được hay không?”
“???”
Khóe miệng Tiêu Sở Sinh co giật, gia hỏa này theo mình một kỳ nghỉ hè, làm sao lại trở thành học sinh tiểu học không muốn đi học thế này?
Mặc dù người ta thường nói rằng sau khi tốt nghiệp nhiều năm sẽ hoài niệm thời đi học, cảm khái năm đó toàn không muốn đi học.
Để rồi bây giờ muốn đi học cũng không có cơ hội nữa.
Nhưng trên thực tế, cách nói này chẳng qua là một cách trốn tránh hiện trạng không như ý mà thôi...
Đối với người như Tiêu Sở Sinh, loại người đã đạt được thành công trong đời, thì đó lại là một câu chuyện khác.
Đồ đần này có tên súc sinh nào đó làm chỗ dựa, khẳng định không thể nào nảy sinh ý nghĩ hoài niệm thời gian đến trường được.
“Khụ... Chúng ta cứ lên tự giới thiệu mình một chút, thực ra không cần phải nói nhiều đâu.” Hắn cố gắng chỉ bảo cho cô nàng xã sợ này.
Trong lúc hắn đang thuyết phục đồ đần này rằng đi học rất tốt, sinh con chỉ hơi đau một chút, cho nên tối nay "làm chuyện đó" cũng không sao, thì đã có mười mấy người lục tục lên bục.
Lớp học ở Tài Đại bình thường có từ bốn mươi đến năm mươi người, sĩ số lớp của Tiêu Sở Sinh này là vừa tròn bốn mươi.
Mà thứ tự lên bục tự giới thiệu là do Tô Vũ Hà dựa theo thứ tự chữ cái đầu tiên của tên, lần lượt gọi lên.
Tên súc sinh nào đó bên này còn đang nghĩ cách thuyết phục đồ đần này, thì Tô Vũ Hà đã gọi đến tên của nàng.
“Trì Sam Sam.”
Hai người vô thức quay đầu lại, ngay cả Tiêu Sở Sinh cũng không ngờ tới, vậy mà nhanh thế đã đến lượt nàng?
À phải rồi, chữ cái đầu tiên trong tên của gia hỏa này là C mà nhỉ...
Đồ đần mỹ nữ thu hút ánh mắt của rất nhiều người trong lớp, thế là đồ đần xã sợ lập tức lại hóa thân thành cao lãnh thiếu nữ.
Tiêu Sở Sinh bất đắc dĩ, đành phải nói nhỏ với nàng: “Cứ lên nói đại khái hai câu rồi xuống.”
Đồ đần mỹ nữ đành phải gắng gượng gật nhẹ đầu, sau đó cẩn thận từng li từng tí đi lên bục.
Trong suốt quá trình đó, ánh mắt của mọi người trong lớp đều dõi theo nàng, không hề rời đi.
Không còn cách nào khác, ai bảo nàng xinh đẹp như vậy chứ?
Nam sinh đẹp trai có thể chỉ thu hút được người khác giới, nhưng nữ sinh xinh đẹp thì ngay cả con gái cũng không tha...
Trì Sam Sam đi lên bục giảng, ngẩng đầu nhìn về phía trước, khá lắm, cả 40 người đều đang chằm chằm nhìn nàng.
Lập tức, đại não của thiếu nữ ngốc nghếch liền trống rỗng...
Đây là sợ thật rồi a.
Tô Vũ Hà thấy Trì Sam Sam đồng học đứng trên bục giảng mà mãi không mở miệng, liền trêu đùa nói: "Trì Sam Sam đồng học thật là vừa cao lãnh vừa xinh đẹp nha, xem ra cao lãnh giáo hoa khóa này sẽ xuất thân từ lớp chúng ta rồi."
Lời này khiến các học sinh bên dưới cười rộ lên, làm không khí trở nên sôi nổi.
Cô nàng ngốc nào đó nói một câu mà không có biểu cảm gì: "Ta tên Trì Sam Sam, người Hàng Thành."
Sau đó nàng cộc cộc cộc chạy về chỗ ngồi bên cạnh Tiêu Sở Sinh...
Tiêu Sở Sinh xoa trán, nhất thời không biết nên nói gì, đúng là nói đại khái hai câu thật...
Ánh mắt Tô Vũ Hà dõi theo Trì Sam Sam về chỗ ngồi, sau đó nhìn thấy Tiêu Sở Sinh, vẻ mặt như đang suy tư điều gì.
Nàng rất tò mò, nam sinh này hình như có quan hệ khá thân thiết với Trì Sam Sam? Làm sao cậu ấy làm được nhỉ?
Tuy nhiên, phần tự giới thiệu vẫn tiếp tục.
Có người lên bục sẽ giới thiệu sở thích cá nhân, cũng có người lên kể chuyện cười hài hước.
Cũng có cá biệt lúc lên tự giới thiệu lại làm khôi hài nam, sau đó đau đớn mất đi bốn năm quyền ưu tiên kén vợ kén chồng...
Có thể nói rừng lớn, chim nào cũng có.
Tương tự, người đông thì tên kỳ quặc nào cũng có thể xuất hiện.
Tiêu Sở Sinh bỗng nhiên khẽ giật mình.
“À đúng rồi, cái tên kỳ quặc nhất lại là do chính ta đặt...” Có điều, cái tên Ngưu Biết Bôn này so với tên "Tiêu Sở Sinh" của hắn về độ kỳ quặc, xem ra đúng là có thể so kè một trận!
Mãi cho đến người thứ ba mươi mới đến lượt Tiêu Sở Sinh, có thể nói hơn nửa lớp đều đang chờ hắn tự giới thiệu.
Không còn cách nào khác, một nam sinh còn chưa chính thức khai giảng đã chiếm được nữ sinh xinh đẹp nhất lớp, thậm chí là xinh đẹp nhất cả khóa năm nhất, mọi người chắc chắn tò mò.
Đương nhiên, đó chỉ là một mặt, mặt khác là do bạn cùng phòng của Trì đồ đần tuyên truyền, Tiêu Sở Sinh tất nhiên đã trở thành một nhân vật cấp nam thần số một đầy bí ẩn!
Nhưng Tiêu Sở Sinh cũng không định nói quá nhiều, sau khi lên bục cũng chỉ đơn giản tự giới thiệu vài câu.
“Ta tên Tiêu Sở Sinh, giống như... gia hỏa vừa rồi, đều đến từ Hàng Thành, với lại học cùng trường cấp ba...” Nói đến đây, Tiêu Sở Sinh bỗng nhiên cũng không biết nên nói gì nữa... Nghĩ kỹ lại thì hình như cũng không có gì hay ho để nói cả.
Đột nhiên hắn có chút hiểu cho cô nàng ngốc xã sợ kia...
Có điều, hắn không biết nên nói gì là do vấn đề chênh lệch tuổi tác, năm mình mười tám tuổi mình đã từng nói gì nhỉ?
Ký ức của Tiêu Sở Sinh về năm đó thế mà đã mơ hồ, đại khái đây chính là cái gọi là ký ức đời sau bao trùm lên ký ức đời trước khi sống lại hai đời đi.
Mặc dù Tiêu Sở Sinh không biết nên nói gì, nhưng các bạn học bên dưới lại giúp hắn chuẩn bị xong chủ đề.
Ví dụ như có một nữ sinh liền ồn ào hỏi: "Tiêu Sở Sinh đồng học, có phải ngươi đang hẹn hò với Trì Sam Sam không?"
Lời này hỏi phải nói là quá trực tiếp, không hề có chút vòng vo nào.
Đại học không giống cấp ba, ở đại học yêu đương là chuyện rất bình thường.
Là phụ đạo viên, Tô Vũ Hà dĩ nhiên không cảm thấy câu hỏi này có vấn đề gì, chỉ cười nói với Tiêu Sở Sinh một câu: "Thật ra ta cũng rất tò mò, nhưng nếu Tiêu Sở Sinh đồng học không muốn trả lời thì cũng không sao."
Tiêu Sở Sinh gật gật đầu, thoải mái thừa nhận: "Cũng không khác mấy, nhưng cá nhân ta cảm thấy, mối quan hệ này còn sâu sắc hơn yêu đương một bậc."
“Ồ ~” Không ít người trăm miệng một lời ồ lên, hiển nhiên ý tứ Tiêu Sở Sinh muốn biểu đạt trong lời nói khá là ý vị thâm trường.
Sâu sắc hơn cả yêu đương, đó chẳng phải là đang nói đến chuyện cưới gả sao?
Thế nhưng chính vì lời này của Tiêu Sở Sinh, không ít nam sinh, đặc biệt là mấy nam sinh vừa rồi đến bắt chuyện với đồ đần mỹ nữ, đều vang lên tiếng trái tim tan vỡ!
Giấc mộng còn chưa bắt đầu mà đã kết thúc rồi sao?
Nữ sinh hay chuyện vừa rồi còn muốn hỏi Tiêu Sở Sinh và Trì Sam Sam quen nhau thế nào, bên nhau từ lúc nào.
Nhưng Tiêu Sở Sinh đã mượn tiếng ồn ào vừa rồi dưới bục để đi xuống, nàng đành phải nuốt những lời đó vào bụng.
Trên thực tế, cho dù nàng có hỏi, Tiêu Sở Sinh cũng sẽ không trả lời.
Dù sao... chuyện này cũng không liên quan gì đến người ngoài, người ngoài chỉ cần biết hắn và đồ đần kia ở bên nhau là đủ rồi.
Trở lại chỗ ngồi, số học sinh sau Tiêu Sở Sinh không nhiều, hơn nữa phần lớn đều là họ Trương, người bản địa Ma Đô họ Trương đúng là rất nhiều...
Nữ sinh vừa rồi cũng là người bản địa Ma Đô họ Trương, tên là Trương thiến thiến.
Phần tự giới thiệu của nàng ngược lại khá thú vị, đại khái nói rằng, nàng vốn muốn làm phóng viên, nhưng gia đình nhất quyết muốn nàng đến học quản lý tài chính, nên nàng đành phải tới.
Mặc dù khác biệt với chuyên ngành tương lai mình kỳ vọng, nhưng nàng vẫn rất lạc quan, điều này khiến Tiêu Sở Sinh cảm thấy khá bất ngờ.
Sau đó là Tô Vũ Hà phát hai tờ biểu mẫu, để các học sinh điền vào.
Tiêu Sở Sinh nhìn qua, một trong hai tờ là để điền tình hình kinh tế gia đình.
Điều này thật sự làm khó Tiêu Sở Sinh rồi, tình huống hiện tại của hắn... biết điền thế nào đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận