Trọng Sinh Ma Tu, Bắt Đầu Nhặt Được Một Khỏa Zombie Tinh Cầu

Chương 955: Một vị hỗn độn Thần Linh thi hài hình như càng có giá trị

Chương 955: Thi hài của một vị Hỗn Độn Thần Linh hình như càng có giá trị
Trong tinh không mịt mờ.
Một chi hạm đội đế quốc gồm một chiếc Hổ cấp và năm chiếc Lang cấp đang di chuyển với tốc độ cao ở chính giữa.
Bọn hắn vừa mới trải qua một lần nhảy qua vị diện Hỗn Độn, vì nguyên cớ đó, trong thời gian ngắn không thể nhảy lần nữa, cần phải di chuyển thường trong ba ngày để động cơ linh năng hồi phục.
Trên kỳ hạm "Nguyên Sóc Hào".
Một vị tướng quân trẻ tuổi anh tuấn chắp hai tay sau lưng, đứng trước cửa sổ mạn tàu, ngắm nhìn tinh không bất biến.
Tên hắn là Lưu Huyền Đình, là con trai của Trấn Quốc công Lưu Trường Giao của Đế quốc Viêm Hán.
Trong chiến tranh Lục Diệp, hắn suất lĩnh hạm đội đế quốc lập chiến công rực rỡ, diệt địch trăm vạn, vì vậy mới còn trẻ tuổi đã được độc lĩnh một quân.
Trở thành vị tướng quân trẻ tuổi nhất trong các tướng quân của Đế quốc Viêm Hán.
Theo lý mà nói, tiền đồ của hắn rộng lớn, tươi sáng.
Vô cùng có khả năng sẽ noi gương Quan Quân Hầu Hoắc Khứ Tật, vì đế quốc mà đánh chiếm một cương thổ càng lớn hơn.
Nhưng cách đây không lâu, hoàng đế bệ hạ đột nhiên trách cứ hắn lơ là phòng thủ, phạt hắn hai năm bổng lộc, đồng thời giao trách nhiệm cho hắn đến dọn dẹp dị tộc đang xâm phạm hành tỉnh Thái Xương.
Hắn mặt ngoài tỏ ra phẫn uất, như thể đang oán trách hoàng đế.
Nhưng trong lòng lại hiểu rõ cực kì.
Sau ba lần viễn chinh khôi phục, cương vực đế quốc đã trực tiếp tăng vọt từ ba hành tỉnh lên mười bảy hành tỉnh.
Cuộc đấu đá quyền lực nội bộ cũng trở nên càng nghiêm trọng hơn.
Hoàng đế bệ hạ để hắn tới dọn dẹp dị tộc ở hành tỉnh Thái Xương và đồn trú tại đây, ngược lại là muốn hắn rời xa cơn bão quyền lực ở trung tâm.
Đây là biện pháp để bảo toàn hắn.
Lưu Huyền Đình than nhẹ một tiếng.
Tuy nói trong lòng rõ ràng cực kì, nhưng cái cảm giác bị đẩy ra ngoài rìa này cũng không phải người bình thường có thể tiếp nhận.
"Tướng quân! Phía trước có tình huống!"
Một tên đô úy đi tới bên cạnh Lưu Huyền Đình, trầm giọng nói.
Lưu Huyền Đình nhìn qua cửa sổ mạn tàu về phía ngay phía trước, lập tức liền nhìn thấy có hai chi hạm đội đang giao chiến ở phía trước.
Một chi hạm đội toàn thân bị bùn nhão bao trùm.
Một chi hạm đội khác thì khoác đầy da lông, khung xương cùng thi khối.
Song phương bây giờ đang đánh nhau dữ dội.
Mấy chiếc chiến hạm đã bị bắn thủng, biến thành những cỗ quan tài vũ trụ to lớn.
Vô số mảnh vụn sắt thép, da thịt khung xương bị ném ra ngoài, dưới tác dụng của quán tính lướt về phía sâu trong tinh không.
Lưu Huyền Đình nhướng mày, “Vốn cho rằng là một đám dị tộc đang tống tiền, không nghĩ tới lại là hai nhóm dị tộc chó cắn chó.” "Đến hay không bằng vừa khéo, truyền mệnh lệnh của ta, xông vào!"
"Vâng!" Đô úy vang vọng trả lời.
Số chiến hạm Lưu Huyền Đình mang tới tuy không nhiều, nhưng trang bị đều là vũ khí linh năng đỉnh cao nhất do tu hội cổ xưa và viện khoa học đế quốc cùng nhau nghiên cứu chế tạo.
Trong đó có dung hợp đủ loại kỹ thuật mũi nhọn của Phỉ Thúy Vương Đình và Viêm Hán thiên triều.
Còn hấp thu những ưu điểm kỹ thuật của Diệp tộc, Thử tộc, Đa Tí tộc.
Có thể nói là tập hợp sở trường của nhiều trường phái.
Mà Hỗn Độn Chiến Hạm của đối phương, đại bộ phận là do chiến hạm thời Viêm Hán thiên triều bị lực lượng hỗn độn ăn mòn mà thành.
Đối phó với chiến hạm đế quốc bình thường thì còn được.
Nhưng khi đối đầu với chi hạm đội này của bọn hắn, liền có thể nói là tiểu vu gặp đại vu.
Liền giống như là ba người.
Trong đó hai người đang đánh lộn.
Người thứ ba nhìn xa hơn bọn hắn, chân dài hơn bọn hắn, cánh tay có sức lực hơn bọn hắn.
Một quyền đấm tới, đối phương đừng nói là hoàn thủ.
Ngay cả cơ hội chạy trốn cũng đều không có.
Kể từ khi hạm đội của Lưu Huyền Đình phát hiện đối phương, kết quả của trận chiến đã không còn gì phải nghi ngờ.
Chỉ trong chốc lát, hạm đội của Lưu Huyền Đình liền tiêu diệt hết hai chi hạm đội dị tộc này.
Sau khi tỉ mỉ phân biệt, Lưu Huyền Đình phát hiện, hai chi hạm đội này chính xác là Hỗn Độn hạm đội.
Nhưng cũng không thuộc về bộ hạ của Trọc Cấu.
Mà là bộ hạ của hai vị Hỗn Độn Thần Linh không mấy nổi danh.
"Dung Tịnh, Toái Tàn. . ."
"Tu hội cổ xưa dường như có ghi chép về hai vị Hỗn Độn Thần Linh này, nhưng ghi chép rất ít."
"Hành tỉnh Thái Xương thông báo có dị tộc xâm phạm biên cảnh, cướp bóc đốt giết, nói là quyến tộc dưới trướng hai vị Hỗn Độn Thần Linh này sao?"
Lưu Huyền Đình như có điều suy nghĩ.
Đúng lúc này, một tên đô úy lại bước nhanh chạy tới bên cạnh hắn.
"Tướng quân, chúng ta lại phát hiện thêm mấy hạm đội Hỗn Độn, bọn hắn hình như phân thuộc bộ hạ của các Hỗn Độn Thần Linh khác nhau."
"Thực lực địch nhân gấp mấy lần chúng ta, mời tướng quân quyết định."
Lưu Huyền Đình sững sờ, nhanh chân đi tới đài chỉ huy chính.
Từ nơi này có thể nhìn thấy tinh đồ khu vực xung quanh hạm đội.
Điều khiến hắn cảm thấy khiếp sợ là, khu vực phụ cận rõ ràng đã xuất hiện từng đàn từng đàn Hỗn Độn hạm đội.
Những Hỗn Độn hạm đội này tựa như phát điên, ra tay đánh lẫn nhau.
Mỗi thời mỗi khắc đều có chiến hạm nổ tung, biến thành một đoàn pháo hoa không tiếng động.
Nhìn thấy số lượng địch nhân cỡ này, Lưu Huyền Đình tê cả da đầu, "Rút! Lập tức rút khỏi phạm vi đó."
Thế nhưng, lúc này ngay cả phía sau cũng xuất hiện hết chi này đến chi khác Hỗn Độn hạm đội.
Bọn hắn hình như cũng không phải tới đây để bao vây hạm đội đế quốc.
Càng giống như là kéo đến nơi này để tham gia một trận đại hỗn chiến!
Trong lòng Lưu Huyền Đình thầm mắng.
Sao tất cả đều kéo tới đây tụ hội thế này?!
Chi hạm đội này của hắn tuy kỹ thuật tân tiến, nhưng số lượng quá ít.
Nếu thật sự bị Hỗn Độn hạm đội phát hiện, chắc chắn không chống đỡ nổi.
Đối với những tín đồ Hỗn Độn tàn nhẫn thích giết chóc này mà nói, hiển nhiên Nhân tộc tươi non ngon miệng vẫn hợp khẩu vị của bọn hắn hơn.
Mà trước mắt, đã có Hỗn Độn hạm đội phát hiện ra bọn hắn, đang hướng về bên này lao tới.
Rất có ý tứ muốn xử lý kẻ ngoại lai trước rồi mới đánh tiếp.
Đúng lúc này, một tiếng rít gào thê lương không tiếng động không biết truyền đến từ đâu, làm chấn động tinh không tạo ra từng cơn sóng gợn.
Những Hỗn Độn hạm đội toàn thân bao bọc bởi bùn nhão kia lập tức mất đi sức chiến đấu, dừng lại tại chỗ không nhúc nhích.
Lưu Huyền Đình hai mắt tỏa sáng, chỉ về phía đó gầm nhẹ: "Phá vây hướng bên kia, xông qua!"
Chỉ chốc lát sau, hạm đội đã thuận lợi phá vây.
Đồng thời dễ dàng bỏ lại truy binh sau lưng.
Nhưng Lưu Huyền Đình lại cảm thấy vô cùng kỳ quái.
Những tín đồ Hỗn Độn bên trong các Hỗn Độn Chiến Hạm bao quanh bởi bùn nhão kia hẳn là bộ hạ của Dung Tịnh.
Sao những tín đồ của Dung Tịnh này đột nhiên lại không cử động?
Lưu Huyền Đình nghĩ tới nghĩ lui cũng không tìm ra đáp án, dứt khoát không suy nghĩ thêm nữa.
"Trước mắt cứ hướng về hành tinh thủ phủ đóng quân, sau đó tính tiếp."
Sau khi Lưu Huyền Đình hạ lệnh, hạm đội lại lần nữa lên đường.
Hiển nhiên, ngành tình báo của đế quốc đã đánh giá thấp lần làm loạn này của dị tộc tại hành tỉnh Thái Xương, cung cấp tình báo sai lầm cho cấp trên.
Đây không phải là một vụ thế lực Hỗn Độn tống tiền.
Chỉ sợ là một trận đại chiến nổ ra trong nội bộ các Hỗn Độn Thần Linh!
. . .
Vết nứt Hỗn Độn.
Oành!
Sở Huyền một chân đạp lên mình con quái vật bùn nhão to lớn, hơi lắc đầu.
Đối phương mở to hai mươi tám con mắt còn lại lành lặn, nhìn hắn đầy vẻ lấy lòng, rất có xu thế quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
Sở Huyền than nhẹ, hắn quả thực không nghĩ tới, đường đường là một trong các Hỗn Độn Thần Linh, lại yếu đuối đến vậy.
Con quái vật bùn nhão to lớn dưới lòng bàn chân hắn, chính là Dung Tịnh.
Nói đúng ra, hẳn là một bộ phận của Dung Tịnh.
Sau khi biết được các thần linh Hỗn Độn đang tập trung một chỗ tụ hội, Sở Huyền liền cho nguyên thần xuất khiếu, mượn khả năng xuyên qua hư không của Động Hư phân thân để tiềm nhập vào vị diện Hỗn Độn.
Lần theo sự biến hóa của lực lượng hỗn độn, hắn tùy tiện liền tìm được một chỗ chiến trường.
Lúc hắn đi tới nơi này, Dung Tịnh vừa đúng bị Toái Tàn trọng thương, một phần thân thể của nó đang ẩn nấp ở đây dưỡng thương.
Nguyên thần của hắn cùng Động Hư phân thân cùng nhau xuất thủ, bộ phận này của Dung Tịnh căn bản không có sức phản kháng liền bị tiêu diệt ngay tại chỗ.
"Thần phục?"
"Không, ta không cần."
"So sánh ra, thi hài của một vị Hỗn Độn Thần Linh hình như càng có giá trị hơn."
Sở Huyền lộ ra nụ cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận