Trọng Sinh Ma Tu, Bắt Đầu Nhặt Được Một Khỏa Zombie Tinh Cầu

Chương 219: Ta cmn ăn ăn ăn ăn ăn ăn!

Chương 219: Ta cmn ăn ăn ăn ăn ăn ăn!
Lão tổ của Luân Hồi thần giáo không biết từ nơi nào có được một hạt giống cây, muốn dựa vào đó để tìm phương pháp đột phá cảnh giới cao hơn.
Hiện tại hạt giống đã vô tình mất tích.
Hám thiên thần tông đã biết chuyện này, liền không thể ngồi yên không để tâm.
Không thể để mặc cho Luân Hồi thần giáo làm ra loại chuyện cực kỳ bi thảm, vô nhân đạo như vậy.
"Ừm, chủ yếu là không đành lòng nhìn thấy Luân Hồi thần giáo lợi dụng Tham Thao Thụ Chủng làm ra chuyện thương thiên hại lí."
"Không phải là vì ngăn cản lão tổ xuất khiếu của Luân Hồi thần giáo đột phá cảnh giới cao hơn đâu."
"Ta hiểu, ta hiểu."
Sở Huyền cười khẽ đứng dậy.
Cười xong, hắn vuốt cằm, suy tư về tác dụng của Tham Thao Thụ Chủng này.
Nhìn bề ngoài, Tham Thao Thụ Chủng giống như một tà vật vô cùng đáng sợ.
Đụng vào cũng không dám.
Nhưng suy nghĩ kỹ lại, đến cả lão tổ xuất khiếu của Luân Hồi thần giáo cũng muốn lợi dụng nó để đột phá cảnh giới cao hơn.
Bản thân mình cũng chưa chắc không thể lợi dụng nó, để thử đột phá bình cảnh khó mà vượt qua.
"Trước tiên mở túi trữ vật của Thượng Quan Hạo ra xem sao."
"Người này thân là Nguyên Anh lão tổ của Hạo Nhiên kiếm tông, lại là lão tổ của Thượng Quan gia tộc, chắc chắn gia sản rất phong phú."
Sở Huyền tốn khá nhiều công sức mới xóa được thần hồn ấn ký mà Thượng Quan Hạo lưu lại trên túi trữ vật, sau đó mới mở ra.
"Hơn hai mươi vạn Tiểu Linh Thạch!"
"Hơn một vạn Trung Linh Thạch!"
"Tinh huyết ngọc bội!"
"Hai bình Hóa Đan Tương! Hai vò Toái Kim Nê!"
Sở Huyền tấm tắc lấy làm lạ.
Thượng Quan Hạo này, sau khi thôn tính Lôi gia, xem ra đã thu được không ít tiền của.
Linh thạch của chính mình dùng để đấu giá 《 Quy Khư Đại pháp 》 cùng mấy quyển độc kinh, đã tiêu tốn không ít.
Gói đồ của Thượng Quan Hạo này lập tức giúp hắn hồi lại một lượng máu lớn.
Về phần Hóa Đan Tương, Toái Kim Nê, những linh vật cấp Nguyên Anh này, đoán chừng là chuẩn bị cho hậu bối của Thượng Quan gia.
Đáng tiếc người này không có Uẩn Thần Tương, loại linh vật cấp Hóa Thần này.
Nhưng nghĩ lại cũng là bình thường.
Ngay cả tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ như Liên Vân trung ngọc, trong nhẫn trữ vật cũng không có Hóa Thần linh vật.
Thượng Quan Hạo chỉ là tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ.
Hắn có được Hóa Thần linh vật, bây giờ cũng không dùng được.
E rằng sẽ lấy ra để dâng tặng cho tu sĩ Nguyên Anh có thực lực mạnh hơn, nhằm đổi lấy những thứ mình cần dùng hiện tại.
Hơn nữa, dù hiện tại có cho Sở Huyền một bình Uẩn Thần Tương, trên thực tế cũng đúng là vô dụng.
Cầm trong tay cũng thấy phỏng tay.
Nhưng lại khó mà bán đi.
Chờ đến lúc chính mình dùng được, không biết đã là bao nhiêu năm sau.
"Những linh vật Nguyên Anh này, đã đủ để ta đột phá Nguyên Anh kỳ."
"Tuyệt đối là tỷ lệ thành công mười phần mười!"
Sở Huyền hài lòng gật đầu.
Ba cây Phá Linh Chùy, hai bình Hóa Đan Tương, hai bình Toái Kim Nê.
Chỉ sợ cũng chỉ có hai vị thánh tử kia của Luân Hồi thần giáo mới có đãi ngộ phong phú như vậy.
Linh vật Nguyên Anh được ưu tiên cung cấp.
Muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Bất quá, đã đủ tư cách trở thành thánh tử của tu chân tông môn cấp sáu, thiên phú nhất định cực kỳ xuất sắc.
Đoán chừng là thiên linh căn trong truyền thuyết chăng?
Khẳng định cũng không cần đến quá nhiều linh vật Nguyên Anh.
Sở Huyền ước lượng, nếu đem số linh vật Nguyên Anh trong tay mình ra, e rằng cũng đủ cho bốn tu sĩ Kim Đan hậu kỳ đột phá cảnh giới Nguyên Anh.
Đương nhiên, nếu thật sự không sợ chết, chỉ cần một món linh vật Nguyên Anh, cũng dám thăng cấp!
Sở Huyền đem linh vật Nguyên Anh cất kỹ.
Hắn cũng không tính toán vội vàng hấp tấp đột phá Nguyên Anh ngay.
Tuy nói linh vật Nguyên Anh đủ nhiều, chắc chắn tỷ lệ thành công là mười phần mười.
Nhưng tâm cảnh của bản thân cũng có ảnh hưởng không nhỏ đến việc này.
Nếu vào thời khắc thăng cấp mà hoang mang lo sợ, căng thẳng mất bình tĩnh, tỷ lệ thăng cấp chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng xấu.
Nhất định cần phải có tâm cảnh yên tĩnh như nước, mới có thể thực sự đột phá đại đạo Nguyên Anh.
Sở Huyền trước tiên lấy miếng tinh huyết ngọc bội kia ra.
Hắn dường như đang suy tư điều gì đó.
Người áo đen của Hám thiên thần tông kia đưa vật này cho Thượng Quan Hạo, công bố rằng vật này có khả năng kiềm chế việc Thiên Thương Chân Nhân xem bói.
Hiện tại trong tay mình cũng không có vật liệu ngọc Hậu Thiên hiếm thấy để luyện chế.
Cho nên, tạm thời còn không cần thiết phải phá hủy bảo vật này để lấy ra tinh huyết.
Chờ chính mình tìm được một cái lô đỉnh thích hợp, có thể chiết xuất Hậu Thiên Linh Thể, lúc đó lấy ra tinh huyết cũng không muộn.
Hiện tại, khối tinh huyết ngọc bội này vẫn có thể phát huy tác dụng che giấu việc bị xem bói.
Sở Huyền từ trong túi trữ vật lấy ra hộp gỗ.
Khống chế Ngự Không Kính, bay về phía xa.
Không bao lâu, hắn liền đi tới vùng Đông Hải ở phía đông Viêm Hán thiên triều.
Hắn tìm một hòn đảo nhỏ diện tích không lớn trên Đông Hải, rồi mới hạ xuống.
Ngay sau đó liền bắt tay vào việc bố trí trận pháp trên hòn đảo này.
Mê vụ, phòng ngự, công kích...
Hắn vận dụng các thủ pháp bày trận tinh diệu như điệp trận, bộ trận.
Tổng cộng bố trí xuống tám cái trận pháp.
Lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Tham Thao Thụ Chủng đã là thứ đáng sợ như vậy.
Mình muốn lợi dụng nó, thì phải làm tốt mọi công tác chuẩn bị trước.
Làm xong những việc này, Sở Huyền mới trịnh trọng lấy ra Tham Thao Thụ Chủng.
Hắn không dùng tay để cầm.
Mà dùng thần thức để nâng đỡ nó.
Hắn lo lắng nếu Tham Thao Thụ Chủng tiếp xúc với linh lực, có khả năng sẽ xuất hiện hiệu ứng đáng sợ.
Suy cho cùng, trong miêu tả của người áo đen Hám thiên thần tông kia, Tham Thao Thụ Chủng thích nhất những tinh cầu có tu chân giả.
Lại đối với những tinh cầu không có linh khí thì chẳng thèm ngó tới.
Có lẽ trong mắt Tham Thao Thụ, những tinh cầu nghèo nàn linh khí tựa như là đồ ăn khó nuốt chăng?
Giờ phút này, hạt Tham Thao Thụ Chủng bụi bặm đang trôi nổi giữa không trung.
Trông có vẻ vô hại.
Sở Huyền lấy ra một giọt máu, búng ngón tay bắn tới.
Giọt máu tiếp xúc với Tham Thao Thụ Chủng, rồi rơi xuống đất.
Khoảnh khắc sau, từ bên trong Tham Thao Thụ Chủng quả thực vươn ra hai cái xúc tu dài mảnh, trói lấy giọt máu kia.
Trong nháy mắt liền thôn phệ nó vào trong cơ thể.
Sau khi thôn phệ giọt máu, số lượng xúc tu dài mảnh rất nhanh liền từ hai cái biến thành ba cái.
Hơn nữa chúng còn quơ qua quơ lại ở bên ngoài, dường như muốn có được nhiều giọt máu hơn.
Sở Huyền như có điều suy nghĩ, tiếp tục ném ra giọt máu.
Không bao lâu.
Xung quanh Tham Thao Thụ Chủng liền mọc ra lít nha lít nhít những xúc tu dài mảnh.
Vô cùng làm người ta sợ hãi.
Sở Huyền lại bắn ra huyết châu, nó lại tỏ ra không mấy hứng thú, thậm chí còn thoáng đẩy giọt máu ra.
"Khẩu vị lớn lên rồi à."
Sở Huyền lấy ra một viên Đại Huyết Châu ném tới.
Quả nhiên.
Vô số xúc tu dài mảnh lập tức cùng nhau lao tới, thôn phệ nó.
Trong nháy mắt, liền có một cái xúc tu dài mảnh trở nên thô chắc hơn hẳn.
Gần như gấp ba so với lúc trước.
Sở Huyền phát ra thần thức, muốn tiếp xúc với nó.
Nhưng mà bên trong Tham Thao Thụ Chủng chỉ có dục vọng ăn uống thuần túy.
Mặc cho Sở Huyền tiếp xúc thế nào.
Đối phương đều chỉ truyền đến một tín hiệu duy nhất.
Ăn!
Ta cmn ăn ăn ăn ăn ăn ăn!
Sở Huyền không khỏi giật giật khóe miệng.
Hắn vừa mới còn nghĩ rằng, Tham Thao Thụ Chủng này có lẽ là một tồn tại giống như yêu thú.
Muốn cùng nó lập xuống thần hồn khế ước.
Kết quả là tên này căn bản rất khó đối phó.
Chỉ biết ăn.
Căn bản không có cách nào lập xuống thần hồn khế ước.
Lúc này, Tham Thao Thụ Chủng có lẽ là đã mấy giây không được ăn gì.
Tốc độ vung vẩy xúc tu trở nên dồn dập hơn rất nhiều.
Phảng phất như muốn đem tất cả mọi thứ xung quanh triệt để hủy diệt.
Sở Huyền hừ lạnh một tiếng, thần thức ngưng tụ thành Thích Thần Châm, đột nhiên đâm tới.
Từ trong Tham Thao Thụ Chủng phát ra một tiếng rít lên đầy sợ hãi.
Tất cả xúc tu đều rút vào bên trong lớp vỏ cứng, giống như con rùa đen rụt cổ, không hề nhúc nhích.
"Thứ này thật đúng là tà tính cực kì."
"Hiện tại tìm không thấy phương pháp khống chế nó... E rằng chỉ có những tu sĩ có địa vị cao hơn kia mới biết được làm thế nào để thực sự khống chế nó."
Sở Huyền không khỏi lắc đầu.
Lần thử nghiệm này hiển nhiên là thất bại.
Bất quá cũng không sao.
Cứ nuôi cái vật nhỏ này như vậy đi.
Chỉ cần không cho nó ăn quá nhiều.
Để nó mãi mãi cũng không thể trưởng thành.
Chính mình còn ở nơi này bố trí trùng điệp trận pháp.
Lại để lại vài con âm thi cùng quỷ hồn trông coi, có thể đảm bảo không có sơ hở nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận