Trọng Sinh Ma Tu, Bắt Đầu Nhặt Được Một Khỏa Zombie Tinh Cầu

Chương 108: Nói qua, ta không thích chém chém giết giết, chỉ thích kết một thiện duyên

Chương 108: Đã nói, ta không thích chém chém giết giết, chỉ thích kết một thiện duyên
"Phần Thiên Tông ở Việt quốc phương nam đang mở rộng lãnh thổ về phía bắc, đã chiếm hơn phân nửa ốc đảo trong sa mạc bao la, xây dựng thành trì cho phàm nhân..."
"Bách Luyện Tông ở Yến quốc phương bắc tiến xuống phía nam, đã có mấy trận chiến đấu không lớn không nhỏ với Phần Thiên Tông, hai bên tổn thất mấy vị Trúc Cơ, trong đó dường như còn có đệ tử thân truyền của trưởng lão, hai bên đang ở biên giới giương cung bạt kiếm..."
"Ừm... Các tông phái ở Ngu quốc ma sát không ngừng, thật đúng là năm tông chính đạo hài hoà hữu hảo."
Sở Huyền chế nhạo.
Một khi không còn Vô Cực tông, mối uy hiếp chung này.
Năm tông chính đạo liền tự mình vì lợi ích mà tranh đoạt.
E rằng phải giống như Yến quốc, Việt quốc, hình thành nên những tông môn lớn mạnh độc chiếm một phương như Bách Luyện Tông, Phần Thiên Tông, chiến tranh mới có thể dừng lại.
Sở Huyền lấy ra một tấm bản đồ.
Đây là bản đồ hắn bỏ ra một nghìn khối Tiểu Linh Thạch mua được.
Bao gồm toàn bộ Ngu quốc, Yến quốc, Việt quốc.
Ba quốc gia này từng đôi một giáp giới với nhau.
Nhưng giữa Ngu quốc và Việt quốc, có một sa mạc bao la.
Giữa Ngu quốc và Yến quốc, có một con sông lớn cuồn cuộn.
Thêm vào đó, Yến quốc và Việt quốc cũng có thù truyền kiếp.
Tu sĩ Ngu quốc mới có thể sống sót tương đối an ổn.
"Ân? Dãy núi Vân Vụ ở Ngu quốc xuất hiện di tích dưới lòng đất, có tu sĩ tình cờ đi vào, mang ra đại lượng pháp khí đã được chôn giấu dưới đất nhiều năm, thậm chí còn có pháp bảo?"
Sở Huyền nhìn thấy tin tình báo này, không khỏi nhướng mày.
Di tích dưới lòng đất xuất hiện, nghĩa là sẽ có lượng lớn tu sĩ chen chúc kéo đến đó.
Thế tất sẽ kèm theo đổ máu, hỗn loạn, tử vong.
Đây đối với ma tu mà nói, quả thực là cơ hội tốt hiếm có.
Sở Huyền cũng không định đích thân nhúng tay vào vũng nước đục này.
Bên trong di tích dưới lòng đất quá nguy hiểm.
Đã có pháp bảo xuất hiện, cao thủ Kim Đan mới là lực lượng chủ yếu thăm dò di tích dưới lòng đất.
Chính mình chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ, sao dám tranh giành miếng bánh với tu sĩ Kim Đan.
E rằng, chính mình trong mắt một số tu sĩ Kim Đan cũng là miếng bánh ngon miệng.
Bất quá, điều này cũng không ảnh hưởng việc Sở Huyền kinh doanh ở khu vực phụ cận di tích dưới lòng đất.
Đã có nhiều tu sĩ chạy tới di tích dưới lòng đất đó.
Xung quanh di tích tất nhiên sẽ tự động hình thành phường thị giao dịch.
Những vật có thể nhanh chóng tăng thực lực như ma phù, tà đan, giọt máu, liền sẽ lập tức trở thành hàng bán chạy.
Nhân cơ hội này, Sở Huyền có thể tìm thử các pháp môn ngưng đan khác.
Biết đâu lại có pháp môn thích hợp với chính mình hơn.
Chưa kể, 《 Lôi Chuẩn Ngưng Đan pháp 》 kia chỉ là bí pháp Trúc Cơ trung phẩm, nếu có Trúc Cơ thượng phẩm thậm chí Trúc Cơ cực phẩm có thể thay thế, cũng là cực tốt.
Sở Huyền xem lướt qua tất cả tình báo Trần Qua gửi tới.
Hắn cũng sẽ không hoàn toàn tin tưởng vào tình báo do Trần Qua cung cấp.
Bởi vì theo hắn thấy, bất kỳ ai cũng đều có thể phản bội, có khả năng quay giáo đâm lại một nhát.
Cho dù Trần Qua nhìn trúng tiềm năng của hắn, sẵn lòng phò tá hắn, tương lai một ngày nào đó nói không chừng cũng có khả năng bị người mạnh hơn khống chế, bị kẻ khác lợi dụng.
Quá mức ỷ lại vào mạng lưới tình báo này của Trần Qua, cũng không phải chuyện tốt.
Tối thiểu cần thông qua hai nguồn tình báo để đối chiếu lẫn nhau.
Bất quá, hiện tại Sở Huyền vẫn chưa có năng lực xây dựng hai mạng lưới tình báo.
Chỉ có thể thông qua việc đối chiếu tình báo của Hàn Lưu Vân và Trần Qua.
. . .
Mấy ngày sau.
Vân Vụ phường.
Tuy nói cuộc chiến giữa Thiên Ấn môn và các môn phái thổ dân Vụ Châu đã kết thúc.
Nhưng phường thị Vô Danh nằm ở khu vực này lại được bảo tồn.
Có lẽ là vì xung quanh sương mù lượn lờ, các tu sĩ liền gọi nó là Vân Vụ phường.
Lâu dần, người có tâm dứt khoát dựng bảng hiệu ngay tại cửa vào phường thị.
Chính là ba chữ Vân Vụ phường.
Sở Huyền ngồi trên chỗ gần cửa sổ của quán trà, yên lặng chờ đợi.
Không bao lâu, một đạo ám khí từ ngoài cửa sổ phá không mà tới.
Cách Sở Huyền ba trượng thì đột nhiên tách thành ba đạo ám khí nhỏ hơn.
Trên đó hiện ra ánh lục quang nguy hiểm.
Hiển nhiên đã tẩm độc.
Cũng không thấy Sở Huyền có động tác gì.
Ba cái Âm Sâm Ma trảo liền tinh chuẩn bắt lấy ba đạo ám khí kia.
Tiếng cười của Hàn Lưu Vân từ dưới lầu truyền đến, từ xa lại gần, "Chiêu này thế nào? Là tử mẫu mũi tên ta mới khai thác gần đây."
Sở Huyền, "Không tệ."
Hàn Lưu Vân tặc lưỡi khen lạ, "Có thể được ngươi đánh giá không tệ, ta đủ để kiêu ngạo rồi."
Nói rồi, hắn khoát tay, một luồng bụi mù bay ra, trung hoà những hạt độc phấn như ẩn như hiện trong không khí, "Trình độ dùng độc của ngươi lần này lại tiến triển nhanh chóng."
"Đã khiến ta cảm thấy một chút áp lực."
Sắc mặt Sở Huyền vẫn như thường.
Khoảng thời gian này hắn nghiên cứu 《 Mãnh Độc Kinh 》 có chút tâm đắc.
Mà hai người bọn họ mỗi lần gặp mặt đều sẽ thăm dò lẫn nhau.
Dứt khoát liền dùng Hàn Lưu Vân để thử nghiệm độc dược hắn mới nghiên cứu.
Độc không chết chứng tỏ độc thuật vẫn chưa đủ tầm, còn phải tiếp tục nghiên cứu.
Ngày nào đó thật sự hạ độc chết Hàn Lưu Vân, thì đã nói lên độc thuật đại thành.
Hàn Lưu Vân, "Nói chuyện chính đi, lần này ta mời ngươi tới, là muốn..."
Sở Huyền bình tĩnh nói, "Di tích dưới lòng đất ở dãy núi Vân Vụ."
Hàn Lưu Vân hơi kinh ngạc, "Ngươi đã biết rồi sao? Xem ra tình báo của ngươi cũng không ít hơn ta nhỉ."
Sở Huyền khẽ gõ mặt bàn, "Ngươi dự định đi vào?"
Hàn Lưu Vân gật đầu, "Ta thấy khí chất toàn thân ngươi có chút thay đổi, hẳn là đã đoạt được linh căn của Đoàn Phi Bồng rồi."
"Ta phải kém ngươi, ta vẫn chỉ là thượng phẩm linh căn. Thông thường mà nói, thượng phẩm linh căn chỉ có hai thành khả năng bước lên Kim Đan Đại Đạo. Tỷ lệ này quá thấp."
"Trong di tích dưới lòng đất kia đã có pháp bảo xuất hiện, khẳng định có linh vật lợi cho việc ngưng đan."
"Ta không thể không đi."
Sở Huyền gật đầu.
Đây chính là số mệnh của tu sĩ.
Cả đời đều phải mạo hiểm.
Linh thạch, pháp khí, linh vật, đan dược, trận pháp... Tất cả đều là những nhân tố thúc đẩy tu sĩ phải bôn ba.
Hàn Lưu Vân thấy bộ dạng yên lặng này của Sở Huyền, ngạc nhiên nói, "Ngươi không đi sao? Nơi đó có lẽ có một con đường dẫn đến Kim Đan Đại Đạo đấy."
Sở Huyền lắc đầu, "Đã nói rồi, ta không thích chém chém giết giết, chỉ thích kết một thiện duyên."
Hàn Lưu Vân, "... Nếu không phải từng thấy bộ dạng giết người của ngươi, ta thật sự đã tin rồi."
"Đúng rồi, Vương Kiếm Vũ thông qua ta muốn tìm ngươi, nói là muốn cùng ngươi luận bàn một chút, ta đã trực tiếp giúp ngươi từ chối rồi."
Sở Huyền gật đầu, "Từ chối rất tốt."
Hắn lười cùng người khác luận bàn.
Vô duyên vô cớ lãng phí tinh lực không nói, còn dễ dàng bại lộ át chủ bài.
Sau đó, hai người trao đổi một vài thứ, rồi rời đi theo hai hướng khác nhau.
Hàn Lưu Vân chưa bao giờ đi con đường Sở Huyền đã đi qua.
Sở Huyền cũng vậy.
. . .
Hải Lam tinh.
Sở Huyền di chuyển đến sân thượng khách sạn Hào Thái.
Hắc Phong trình lên lượng lớn tình báo, đã bày ra trước mặt hắn.
Tuy Hải Lam tinh chỉ là một tiểu tinh cầu linh khí vô cùng cằn cỗi.
Nhưng sự khôi phục linh năng đang diễn ra nơi đây, đã âm thầm lặng lẽ thay đổi toàn bộ sinh linh trên viên tinh cầu này.
Nói không chừng ngày nào đó sẽ xuất hiện thứ gì đó vượt qua dự liệu của Sở Huyền.
Vì vậy, hắn mới phải thời khắc chú ý đến mọi thứ.
Sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực.
Hắn lẽ nào lại có thể bị lật thuyền trong mương ở một nơi nhỏ bé mà mình coi là hậu hoa viên này sao?
"Căn cứ theo miêu tả của những người sống sót trốn thoát, loài dây leo ăn thịt người ở phía tây Viêm Hán đang có xu hướng lan rộng, nhiều Siêu Phàm Giả cấp năm đều chết trong vòng vây công của dây leo ăn thịt người..."
"Phía nam Viêm Hán, độc trùng bùng phát mạnh mẽ, chiếm vị trí bá chủ là loài châu chấu dày đặc che kín trời đất, chúng đang di chuyển về phía bờ biển, dọc đường đi tất cả thực vật đều bị ăn sạch không còn gì..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận