Trọng Sinh Ma Tu, Bắt Đầu Nhặt Được Một Khỏa Zombie Tinh Cầu

Chương 1439: Tư Đồ điện chủ, xảy ra chuyện lớn!

Chương 1439: Điện chủ Tư Đồ, xảy ra chuyện lớn!
Đảo Ngân Sa, đình đá trên đỉnh núi.
Sở Huyền ngồi một mình.
Định Tâm trản lơ lửng bên cạnh thân pha trà.
Trước mặt hắn lơ lửng một miếng ngọc giản thần thức.
Vô số văn tự tin tức chui vào não hải.
Một lúc lâu sau, hắn mới mở mắt, vẻ mặt như có điều suy nghĩ.
“Thì ra là thế, thảo nào ma phù của Nhiên Huyết Giáo lại hơn ma phù bình thường.”
“Bọn hắn trực tiếp bắt sống tu sĩ, khắc họa đường vân lên bề mặt thân thể.”
“Đến thời điểm, thuận lợi bóc ra, ma phù tự thành hình.”
Sở Huyền chậc chậc lưỡi.
Thảo nào trước đó khi cướp bóc mấy vùng đất Tiên Mạch kia, bọn chúng không chỉ giết người, mà còn muốn cướp người.
Nhất là tu sĩ cảnh giới cao, đều bị bắt đi tại chỗ.
Thì ra cũng là để bào chế ma phù.
Một tu sĩ Thiên Tiên Cảnh, cánh tay trái, cánh tay phải, chân trái, đùi phải, trước ngực, sau lưng, tổng cộng có thể bào chế ra sáu tấm ma phù Thiên Tiên Cảnh.
Nếu phù đạo cao minh, thì có thể chế thành ma phù Chân Tiên Cảnh.
Nếu vật liệu chỉ là tu sĩ Độ Kiếp Kỳ, như vậy cao nhất cũng có thể chế thành ma phù Thiên Tiên Cảnh.
Kim Lĩnh này, phù đạo lại không cao minh lắm.
Mấy tấm ma phù trên người hắn cũng là do đạo lữ Tư Đồ Quang thay hắn chế thành.
“Như vậy xem ra, tác dụng của Kiếp Tu ngược lại là rất lớn.”
Sở Huyền vuốt cằm, mỉm cười.
Rút Nguyên Thần để lấy tình báo.
Lột da người để chế ma phù.
Sau khi lợi dụng hết tất cả giá trị, Nguyên Thần và nhục thân còn lại cũng không cần lãng phí, có thể trợ giúp quỷ hồn Âm thi trưởng thành.
Như vậy, thực lực của hắn lại tăng thêm một bậc, liền có thể đi chém giết càng nhiều Kiếp Tu mạnh hơn.
Quả là một vòng tuần hoàn thích đáng.
Hắn tiện tay thu hồi miếng ngọc giản thần thức này, suy tư nói: “Ngôn Hoành Không, Trương Đạt Tín cũng đã lên đường rồi sao?”
Hắn biết được năm tòa cứ điểm của Nhiên Huyết Giáo từ trong miệng Kim Lĩnh.
Năm tòa cứ điểm đều có tu sĩ Chân Tiên Cảnh tọa trấn.
Trong đó, nghe nói một chỗ còn có vị giáo chủ thực lực thần bí khó lường kia.
Trong ký ức của Kim Lĩnh, giáo chủ cũng là một vị Thái Ất Chân Tiên, hơn nữa đang xung kích hậu kỳ.
Ngoài ra, còn có một Quỷ Tiên nhị cảnh đại thành bảo vệ.
Thực lực như vậy, rõ ràng không thích hợp đối đầu chính diện.
Hắn liền tiết lộ tùy tiện hai tòa cứ điểm cho Ngôn Hoành Không và Trương Đạt Tín.
Thứ nhất, là để tiêu hao thực lực của đám Dư Nghiệt Nhiên Huyết Giáo, khiến cho Nhiên Huyết Giáo mệt mỏi, không có thời gian tới đối phó hắn.
Thứ hai, đương nhiên là để thử xem vị giáo chủ kia rốt cuộc ở cứ điểm nào, thực lực chân thật lại là bao nhiêu.
Như vậy mới có thể định ra kế hoạch bước tiếp theo.
Là rèn sắt khi còn nóng, diệt hết tất cả Dư Nghiệt Nhiên Huyết Giáo.
Hay là tạm thời thu tay lại, tích lũy thực lực, chờ đợi ngày sau......
Lúc này, hắn chợt thấy kim quang lóe lên ở chân trời xa xa.
Từng trận tiếng huyên náo truyền đến.
Dường như có hơn mười đạo độn quang bay lượn mà đi.
Tia sáng chấn động, tiên khí khuấy động.
Thanh thế hùng vĩ, thật có thể nói là chấn thiên động địa.
Chưa đến trăm hơi thở, Diệp Lan Thanh phụ trách trấn thủ đảo Ngân Sa liền lập tức tới báo.
“Bẩm Tiên Vương tiền bối, Cửu Nhãn Tiên Vương đang dẫn người ngựa đi tới cứ điểm Nhiên Huyết Giáo, trong đám người có tu sĩ Cửu Mục Sơn đang lan truyền tin tức.”
“Ven đường không ít tu sĩ đều đã biết được, cũng biết chuyện cướp bóc trước đây đều là do Nhiên Huyết Giáo làm.”
Sở Huyền hơi nhíu mày, sau đó cười lạnh một tiếng.
Ngôn Hoành Không này, thực sự là rất giảo hoạt.
Cố ý gióng trống khua chiêng như vậy, chính là muốn để tu sĩ Vân Hải Trạch đều biết, hắn muốn đi đối phó Kiếp Tu của Nhiên Huyết Giáo.
Những chuyện trước kia cũng đều là Nhiên Huyết Giáo làm, không có chút quan hệ nào với Cửu Mục Sơn.
Dư Nghiệt Nhiên Huyết Giáo biết được tin tức này, chắc chắn sẽ bắt đầu rút lui.
Như vậy, ngay cả đánh cũng không cần đánh.
Như thế vừa rửa sạch vết bẩn trên người, lại không cần làm to chuyện.
Có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.
Tuy nhiên, dù Ngôn Hoành Không không muốn làm to chuyện, ít nhất cũng phải giết một ít Dư Nghiệt Nhiên Huyết Giáo.
Dù chỉ là giết vài tên đàn chủ Thiên Tiên Cảnh, giáo chúng Độ Kiếp Kỳ.
Như vậy cũng đủ rồi.
......
Cứ điểm Nhiên Huyết Giáo.
Lão nhân gầy gò vừa mới gia cố trận pháp, thì thấy một tên đàn chủ vội vàng chạy đến, bẩm báo tình huống.
Nghe xong lời bẩm báo, sắc mặt hắn đại biến.
Hắn vội vàng bước nhanh tới trước mặt Tư Đồ Quang: “Điện chủ Tư Đồ, xảy ra chuyện lớn rồi!”
“Ngôn Hoành Không đang dẫn người ngựa của hắn, hướng về Tiên mạch mà Lệ Hằng chiếm cứ đi tới!”
“Tôi Binh Hồ cũng có động tĩnh, nhưng không biết có phải hướng về phía chúng ta ở đây mà đến hay không.”
“Còn có đảo Ngân Sa, dường như cũng có tu sĩ Thiên Tiên Cảnh được điều động!”
“Nếu không phải Ngôn Hoành Không kia gióng trống khua chiêng mà đến, chúng ta đến giờ vẫn còn mơ hồ không biết gì!”
Lão nhân gầy gò lòng nóng như lửa đốt.
Bọn hắn Nhiên Huyết Giáo rút lui đến Vân Hải Trạch tổng cộng có sáu vị điện chủ, bây giờ chết một Kim Lĩnh, còn lại năm người.
Thế nhưng, cho dù là năm người này, cũng không tụ tập ở một chỗ, mà chia ra chiếm giữ mấy Tiên mạch nhất giai, phân tán ra.
Dù sao lệnh truy nã do Cổ Hoàng tự mình ban bố vẫn còn treo trên bảng.
Lệnh truy nã kia giống như thanh lợi kiếm treo trên đỉnh đầu, khiến bọn hắn không dám quá mức trắng trợn.
Thậm chí ngay cả Tiên mạch nhị giai cũng không dám chiếm giữ.
Không ngờ tới, bây giờ thế mà lại sắp bại lộ.
Sớm biết như vậy đã rút lui trước, sao lại lâm vào tình cảnh quẫn bách thế này.
Tư Đồ Quang biến sắc: “Từ lão bình tĩnh, ngươi vừa nói cái gì? Ngôn Hoành Không kia gióng trống khua chiêng đi tìm Lệ Hằng?”
Từ lão gật đầu: “Đúng vậy, thuộc hạ chính là bẩm báo như vậy, ta còn đang lấy làm lạ, Ngôn Hoành Không vì sao lại làm thế, đây chẳng phải là công khai nhắc nhở Lệ Hằng rằng bọn hắn tới sao?”
Tư Đồ Quang đảo mắt, lập tức phản ứng lại: “Ngôn Hoành Không nhất định là không muốn động thủ chính diện với Lệ Hằng, nên mới cố ý làm vậy.”
“Chúng ta vẫn còn thời gian.”
Từ lão nghe đến đây, sắc mặt vui mừng.
Lời này có lý.
Bọn hắn Nhiên Huyết Giáo mặc dù bị Cổ Hoàng truy nã, thực lực mười phần không còn một, nhưng khi đến Vân Hải Trạch cũng vẫn là một thế lực khổng lồ.
Các thế lực Chân Tiên Cảnh ở Vân Hải Trạch, nếu không liên hợp lại, thì không một thế lực đơn lẻ nào có thể ngang hàng với bọn hắn.
Tư Đồ Quang trầm giọng nói: “Ngôn Hoành Không kia tối đa cũng chỉ là đánh với điện chủ Lệ mấy chục hiệp, giết một ít giáo chúng cấp cao, vài tên đàn chủ.”
“Làm như thế, rửa sạch sẽ vết bẩn trên người mình rồi, tự nhiên sẽ dừng tấn công.”
“Ngược lại là Trương Đạt Tín người này, từ thân phận thấp kém quật khởi, cũng không đơn giản, thông báo cho mấy vị điện chủ còn lại, cẩn thận vẫn hơn.”
“Nếu lực bất tòng tâm, lập tức rút lui về nơi này.”
Từ lão lẩm bẩm: “Vậy chúng ta...?”
Tư Đồ Quang cười lạnh: “Chúng ta cứ ở yên đây, không đi đâu cả!”
“Ta không biết bọn hắn làm thế nào mà biết được vị trí chính xác năm cứ điểm của Thánh giáo chúng ta.”
“Nhưng chỉ cần giáo chủ thuận lợi vượt quan, chính là Thái Ất Chân Tiên hậu kỳ, đến lúc đó mặc cho Chân Tiên có tới nhiều hơn nữa, cũng đều là gà đất chó sành, một kích là có thể phá tan!”
Từ lão đầu tiên sững sờ, sau đó mừng rỡ: “Giáo chủ sắp xuất quan?”
Tư Đồ Quang gật đầu: “Ta vừa rồi đến bên ngoài tĩnh thất xem qua, trước kia khí tức của giáo chủ luôn hỗn loạn phức tạp, liên tiếp trên trăm năm đều như thế.”
“Bây giờ lại đã trở nên bình ổn, rõ ràng là sắp đột phá.”
Từ lão mừng rỡ: “Xem ra là hai viên đan dược mà hai vị nhờ Mặc Thanh Đan luyện chế đã phát huy tác dụng lớn.”
Tư Đồ Quang cười lạnh một tiếng: “Đúng, chuyện này cũng phải để cho Mặc Thanh Đan biết.”
“Hắn chắc chắn không muốn mối liên hệ giữa mình và Thánh giáo bị bại lộ, hẳn là sẽ rất nguyện ý giúp chúng ta một tay.”
Từ lão gật mạnh đầu: “Ta lập tức truyền tin cho hắn!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận