Trọng Sinh Ma Tu, Bắt Đầu Nhặt Được Một Khỏa Zombie Tinh Cầu

Chương 560: Không vội, trước gạt nó một gạt!

Sự thật cũng đúng như Sở Huyền dự liệu.
«Đoán Thần Quyết» suy cho cùng cũng chỉ là công pháp do tu sĩ Trúc Cơ tu luyện.
Linh hồn của Tử Mẫu Trùng này hiển nhiên mạnh hơn thần hồn tu sĩ Trúc Cơ rất nhiều.
Lại còn dung hợp linh hồn của rất nhiều phi thăng trùng sư nữa.
Tu luyện «Đoán Thần Quyết» tự nhiên là hạ bút thành văn.
Chỉ mất hơn nửa năm, nó đã dung hội quán thông «Đoán Thần Quyết».
Tuy nhiên, do cấp độ của «Đoán Thần Quyết» không cao.
Cho dù luyện thành hoàn toàn pháp này, cũng chỉ giúp linh hồn mạnh lên đôi chút mà thôi.
Có mạnh hơn một chút, nhưng không đủ.
Tử Mẫu Trùng không thể không dừng tu luyện, lại lần nữa nhặt lên nghề cũ.
Ăn dược thảo.
Đúng như câu nói, từ kiệm thành sang dễ, từ sang thành kiệm khó.
Cuộc sống như vậy, Tử Mẫu Trùng chỉ kiên trì được mấy ngày liền bỏ cuộc.
Nó trân trọng lấy ra mảnh kính vỡ, đôi mắt nhỏ như hạt đậu đen nhìn chằm chằm vào đó.
Dường như hy vọng có thể nhận được công pháp tu luyện tốt hơn từ trong đó.
Sở Huyền vẫn luôn chú ý tình huống thế giới động quật, thấy vậy không khỏi nở nụ cười.
Tiểu gia hỏa mắc câu rồi.
Nhưng bây giờ hoàn toàn không cần phải vội đáp lại nó.
Bất cứ thứ gì, nếu có thể dễ dàng có được, thì sẽ không được trân trọng.
Chỉ những thứ phải trải qua muôn vàn khó khăn mới giành được, mới được người ta đặc biệt quý trọng.
Đạo lý này đúng với con người.
Vậy nên đối với yêu trùng có trí tuệ tự nhiên cũng tương tự.
Không vội.
Trước cứ lừa nó một phen đã!
...
Lại qua hơn mười ngày.
Tử Mẫu Trùng nôn nóng ăn dược thảo.
Mặc dù dược thảo do thủ hạ nuôi trồng tốt hơn, mỗi gốc đều cung cấp nhiều dược lực hơn so với trước kia.
Nhưng so với công pháp tu luyện linh hồn kia, vẫn kém hơn rất nhiều.
Mảnh kính vỡ vạn năng à, khi nào mới có thể đáp lại ta lần nữa?
Đúng lúc này, nó bỗng nhiên cảm giác mảnh kính vỡ lại chấn động một lần nữa.
Nó vội vàng duỗi móng vuốt nhỏ, lấy mảnh kính vỡ từ trong bụng ra.
Quả nhiên.
Bề mặt mảnh kính vỡ lại hiện lên hai hàng chữ.
"«Luyện Thần Quyết», chưa thu được."
"Dưỡng Hồn Dược, chưa thu được."
Nó tập trung tâm thần vào «Luyện Thần Quyết» và Dưỡng Hồn Dược, liền lại nhìn thấy từng hàng chữ.
Đó chính là giới thiệu tóm tắt về chúng.
Nó kinh ngạc và vui mừng khôn xiết.
Bởi vì «Luyện Thần Quyết» này chính là công pháp tu luyện linh hồn cao cấp hơn «Đoán Thần Quyết»!
Còn Dưỡng Hồn Dược, là linh dược được luyện chế bằng cách hỗn hợp nhiều loại dược thảo, cũng có thể giúp linh hồn tăng trưởng!
Chỉ cần linh hồn tăng trưởng, chính mình liền có thể khống chế càng nhiều yêu trùng! Tự nhiên cũng có thể trở nên ngày càng mạnh!
Nó hưng phấn phát ra một tiếng rít của yêu trùng khó tả thành lời.
Chỉ là, khi nó muốn tu luyện «Luyện Thần Quyết» lại phát hiện đây không phải là bản đầy đủ.
Chỉ có phần đầu.
Phần còn lại đều bị ẩn đi.
Mà muốn có được phần còn lại, phải cung cấp một vật.
Kim Huyết Thạch.
Một lượng lớn Kim Huyết Thạch tinh khiết!
...
Nhìn số lượng lớn yêu trùng dưới mệnh lệnh của Tử Mẫu Trùng đang khai thác Kim Huyết Thạch, đồng thời bắt đầu mở lò luyện, tinh luyện Kim Huyết Thạch tinh khiết, Sở Huyền liền cười híp mắt gật đầu.
Hắn tuy có thể trực tiếp hấp thu một vài món đồ nhỏ từ bên nham quật kia, nhưng mỗi lần đều phải tiêu hao không ít thần thức và linh lực.
Nếu Tử Mẫu Trùng dâng lên hàng vạn khối Kim Huyết Thạch, hắn chỉ làm công việc vận chuyển giữa hai giới thôi cũng đủ mệt chết.
Tử Mẫu Trùng bắt thủ hạ mở lò luyện, ngược lại lại đúng ý muốn của hắn.
Lại qua một thời gian.
Sở Huyền liền nhận được khối Kim Huyết Thạch tinh khiết đầu tiên.
Hắn gọi nó là Kim Huyết đỉnh.
Một khối Kim Huyết đỉnh lớn bằng bàn tay, cần tiêu hao trọn vẹn hơn vạn cân Kim Huyết Thạch mới có thể tinh luyện ra được.
Thiên Quật thấy nó, hai mắt liền sáng rực, nhào tới gặm lấy gặm để.
Sở Huyền nhìn thấy rất vui mừng.
Ăn được là phúc!
Hắn đã bắt đầu mong chờ khoảnh khắc Thiên Quật lột xác thành ngũ chuyển cổ.
"Hai môn công pháp sớm đã không dùng đến, đổi lấy lượng lớn Kim Huyết đỉnh, không tệ không tệ."
"Công pháp này đối với ta mà nói tuy vô dụng, nhưng đối với Tử Mẫu Trùng lại là pháp môn để mạnh lên."
"Kim Huyết Thạch đối với Tử Mẫu Trùng vô dụng, nhưng lại là nước cờ đầu để Thiên Quật thăng cấp ngũ chuyển cổ."
"Cái này gọi là đồng giá trao đổi."
Sở Huyền cười ha hả thu tầm mắt lại, bước một bước, trở về Thanh Nhạc tinh.
...
Thanh Sơn phường, Tiểu Phù các.
Sở Huyền vẫn như thường lệ, tiếp tục nằm trên ghế mây, thong thả lật xem du ký.
Các loại phù lục cấp bậc Kim Đan kỳ, đều bị hắn tiện tay đặt trên quầy.
Còn phù lục cấp bậc Trúc Cơ kỳ, thì bị vứt cả vào trong một cái giỏ trúc lớn.
Thỉnh thoảng có tu sĩ đến cửa mua phù lục.
Bọn họ đều rất hiểu chuyện, một tay giao tiền một tay lấy hàng, không làm phiền vị phù sư này.
Sở Huyền cũng vui vẻ tự tại.
Có một tu sĩ râu quai nón mới tới không rõ lắm tình hình, nhưng cũng giống các tu sĩ khác, không nói chuyện.
Chờ sau khi ra khỏi Tiểu Phù các, mới tò mò hỏi đồng bạn.
"Vì sao vào Tiểu Phù các này lại không được nói chuyện vậy? Vị phù sư tiền bối kia có gì đặc biệt sao? Chẳng lẽ là người của chủ gia?"
Thanh Sơn phường là do Đổng gia và Triệu gia liên thủ sáng lập, tu sĩ đến đây hoặc là phụ thuộc Đổng gia, hoặc là phụ thuộc Triệu gia.
Chủ gia trong miệng bọn họ, chính là một trong hai nhà này.
Đồng bạn của hắn kinh ngạc nói: "Ngươi không biết à?"
"Vị Lưu phù sư này tuy thực lực không mạnh, rất ít tham gia tranh đấu, nhưng lại có giao tình tốt với Trương tiền bối đang nổi danh hiện nay!"
Tu sĩ râu quai nón cả kinh nói: "Trương tiền bối? Là vị Trương Cảnh Trương tiền bối kia?"
"Ta biết! Nghe nói lúc hắn đến Thanh Nhạc tinh mới lên Kim Đan không lâu, bây giờ đã bước vào Kim Đan trung kỳ rồi."
"Hơn nữa chủ gia cũng cực kỳ coi trọng hắn, ta nghe nói Đổng gia chủ còn định gả lục tiểu thư cho hắn, muốn chiêu hắn làm con rể."
"Nhưng mà, không biết sao việc này lại không thành."
Đồng bạn của hắn liên tục gật đầu: "Đúng vậy! Ta xem trên bảng cống hiến của Đổng gia, một mình Trương tiền bối đã cống hiến hơn một trăm cân Tố Ngân Sa! Người thứ hai là Lý Lăng Vân Lý tiền bối mới cống hiến hơn sáu mươi cân, có thể nói là nghiền ép hoàn toàn."
"Cũng không biết hắn làm thế nào mà được, Tố Ngân Sa dễ tìm vậy sao?"
Tu sĩ râu quai nón gãi đầu: "Có lẽ hắn tìm được một bảo địa dư dả Tố Ngân Sa chăng?"
Đồng bạn của hắn nhíu mày: "Thế sao không báo cáo trực tiếp cho chủ gia luôn?"
Tu sĩ râu quai nón vội vàng che miệng: "Ta chỉ nói thuận miệng thôi."
Hai người không nói chuyện nữa, càng đi càng xa.
Sở Huyền đang thong dong tự tại trên ghế mây, lại nghe rõ mồn một lời nói của bọn họ.
Hai người kia chỉ là tu sĩ Trúc Cơ mà thôi, còn hắn lại là tu sĩ Hóa Thần.
Chỉ cần hắn muốn nghe, không gì là không nghe được.
"Trương Cảnh đã Kim Đan trung kỳ rồi? Tốc độ tăng lên nhanh vậy sao?"
"Ban đầu ta không nhìn lầm, hắn rõ ràng là trung phẩm linh căn, tốc độ tu luyện rất chậm, cũng không có linh thể đặc biệt nào."
"Tốc độ này, không hợp lý chút nào."
Sở Huyền nhíu mày.
Tốc độ tăng lên nhanh như vậy, hoặc là đã nhập ma đạo, hoặc là gặp kỳ ngộ.
Hắn đang giữa dòng suy tư, thì nghe một giọng nói quen thuộc vang lên.
"Lưu đạo hữu, ta mang Long Văn Tuyết đến cho ngươi rồi đây!"
"Đây là lô mới nhất vừa ra lò đó."
Trương Cảnh mặt tươi cười, mang theo một gói giấy bước nhanh tới.
Bây giờ hai người ngày càng thân quen, đã xưng hô nhau là đạo hữu.
Sở Huyền cười gật đầu, thần thức quét qua người Trương Cảnh, không khỏi thầm than một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận