Trọng Sinh Ma Tu, Bắt Đầu Nhặt Được Một Khỏa Zombie Tinh Cầu

Chương 254: Nữ vương bệnh cũng không nhẹ, hiện tại cũng nói mê sảng!

Chương 254: Nữ vương bệnh không nhẹ, bây giờ lại còn nói mê sảng!
Sở Huyền rất hài lòng với biểu hiện của Vân Kỵ và Mã Nam Sơn.
Hai người này Hồn Lực không tầm thường, lại có đầu óc.
Đúng là có thể bồi dưỡng một phen.
Tương lai hắn không thể thường xuyên ở Hồn tinh, tất nhiên cần một người đại diện thay hắn quản lý sự vụ ở Hồn tinh.
"Tin tức về việc Phủ xuống phái trỗi dậy đã được cố tình lan truyền ra ngoài."
"Chắc hẳn sẽ thu hút sự chú ý của Giết chóc phái và Súc dưỡng phái nhỉ?"
Sở Huyền vuốt cằm.
Hắn rất mong chờ khoảnh khắc hai vị đại vương kia ra tay.
. . .
Thành phố dưới lòng đất.
Vân Kỵ đợi những người của Phủ xuống phái quay trở về hoàng cung.
Nữ vương hưng phấn tiếp kiến bọn hắn.
Bây giờ nữ vương đã già nua lọm khọm, mặt đầy nếp nhăn.
Chỉ có điều, vóc dáng vẫn nhỏ bé như vậy.
"Long đội trưởng! Lần này thu hoạch thế nào!"
Nữ vương hưng phấn hỏi.
Vân Kỵ quỳ một chân xuống, đáp: "Thu hoạch rất lớn, lần này chúng ta bắt về tổng cộng hơn một ngàn đầu Hồn Thú, còn có lượng lớn mầm Hồn Thú chất lượng cao."
Nữ vương trịnh trọng gật đầu: "Tốt! Đại hảo sự!"
"Bổn vương đã sớm nói, Giết chóc phái và Súc dưỡng phái đánh nhau chính là cơ hội tốt để Phủ xuống phái chúng ta trỗi dậy!"
"Đợi thêm một thời gian, chúng ta có thể ngang hàng với hai đại phái kia, trở thành đại phái thứ ba trên Hồn tinh!"
"Chờ thêm nữa, nói không chừng có thể đánh bại Giết chóc phái và Súc dưỡng phái, tái tạo Hồn tinh!"
Nữ vương sắc mặt hồng hào, trong đầu dường như đã tràn ngập hình ảnh quân lâm thiên hạ.
Nàng hít sâu một hơi, ánh mắt điên cuồng: "Long đội trưởng! Truyền mệnh lệnh của bổn vương, tiếp tục tiến công thành thị của Giết chóc phái!"
"Mục tiêu tiếp theo, Hắc Thụ thành!"
"Bổn vương cho ngươi thời gian một năm, phải tổ chức bằng được một đội ngũ ngàn người!"
Những người của Phủ xuống phái đưa mắt nhìn nhau.
Một năm? Ngàn người?
Đừng nói một năm.
Cho dù là mười năm, Phủ xuống phái cũng chưa chắc có nổi một ngàn Đại Hồn Sư.
Nữ vương sắp điên rồi sao?
Trải qua trận chiến ở Diệp thành, những kẻ ủng hộ ngoan cố của nữ vương hầu như đều đã chết sạch.
Chỉ còn lại vài người, cũng sớm đã không gây được sóng gió gì nữa.
Bây giờ những người của Phủ xuống phái đứng đây đã sớm cảm thấy chán ghét nữ vương.
Chỉ có điều, trước đây vì kiêng dè những kẻ ủng hộ ngoan cố kia của nữ vương nên không tiện động thủ.
Nhưng bây giờ, bọn hắn đã có chỗ dựa!
Nữ vương thấy đám người Phủ xuống phái không đáp lời, sắc mặt lập tức hơi khó coi.
"Các vị vì sao lại ngập ngừng!"
"Long đội trưởng, ngươi có điều gì khó nói sao?"
Vân Kỵ và Mã Nam Sơn đều ngẩng đầu lên, nhìn về phía nữ vương.
Vân Kỵ bình tĩnh nói: "Nữ vương, ta không phải Long Viễn, Long đội trưởng."
Nữ vương sững sờ: "Long Viễn, ngươi phát điên gì vậy, ngươi không phải Long Viễn thì còn có thể là ai?"
Vân Kỵ bình tĩnh nói: "Ta là Vân Kỵ, đội trưởng Ô Vân tiểu đội, Vân Kỵ."
Mã Nam Sơn ngay sau đó nhếch mép cười một tiếng: "Ta là Mã Nam Sơn."
"Chính là Mã Nam Sơn mà nữ vương đã hạ lệnh cho Phi Long tiểu đội xử quyết."
Nữ vương trố mắt ngoác mồm.
Chuyện này vẫn luôn bị che giấu trong lòng nàng.
Ngoại trừ thành viên Phi Long tiểu đội chấp hành nhiệm vụ, chưa từng có ai biết.
Chẳng lẽ...
Vân Kỵ và Mã Nam Sơn đưa tay lên quệt một cái.
Lớp ngụy trang trên mặt biến mất không còn tăm tích, để lộ ra diện mạo thật sự.
Hai khuôn mặt quen thuộc đó khiến nữ vương sợ hãi không thôi.
Nàng 'phù' một tiếng ngã ngồi xuống đất.
Cứ như nhìn thấy người chết từ địa ngục bò lên, muốn đòi mạng nàng.
Vân Kỵ bình tĩnh nói: "Mệnh lệnh của nữ vương có sai sót, Ô Vân tiểu đội kháng mệnh không tuân."
Mã Nam Sơn liền nói tiếp.
Những người còn lại của Phủ xuống phái nhìn nhau, cũng lần lượt hùa theo.
"Mệnh lệnh của nữ vương có sai sót! Bách Diệp tiểu đội kháng mệnh không tuân!"
"Mệnh lệnh của nữ vương có sai sót! Hắc Điểu tiểu đội kháng mệnh không tuân!"
"Mệnh lệnh của nữ vương có sai sót!..."
Từng giọng nói vang lên, như những lưỡi kiếm sắc bén, đâm vào trái tim nữ vương.
Trong khoảnh khắc này, nàng cảm giác cả thế giới đều đang rời xa mình.
Vân Kỵ mặt không đổi sắc nói: "Nữ vương tâm trí bất ổn, Ô Vân tiểu đội quyết định tạm thời mời nữ vương về tẩm cung nghỉ ngơi."
"Các vị có dị nghị gì không?"
Mã Nam Sơn mở miệng đầu tiên: "Không dị nghị!"
Những người còn lại của Phủ xuống phái liền nói theo: "Không dị nghị!"
Vân Kỵ nhìn về phía nữ vương mà hắn đã từng vì bà vào sinh ra tử, bình tĩnh nói: "Xin mời, nữ vương của ta."
Như quân lấy quốc sĩ đãi ta, ta tất lấy quốc sĩ báo.
Vua muốn ta chết, nhưng ta lại không phải loại người ngu trung.
Nữ vương lùi lại nửa bước, cười lạnh: "Ta mới là vương của Phủ xuống phái! Đừng quên, ta còn có một đội ngũ cường đại!"
Nói xong, nàng đột nhiên nhấn một cái nút dưới tay vịn vương tọa.
Mặt đất bỗng nhiên rung chuyển.
Phía sau vương tọa, quả nhiên hiện lên tầng tầng lớp lớp bóng người.
Nhìn kỹ, đó rõ ràng là từng quỷ hồn!
Vân Kỵ và Mã Nam Sơn nhìn thấy không ít bóng dáng quen thuộc trong đó.
Những người này đều là người Hồn tinh thuần túy, là những nhân viên hậu cần phục vụ cho đám người Phủ xuống phái.
Hồn thể của bọn họ luôn bị nữ vương khống chế trong tay.
Bây giờ tất cả đều được tung ra, đúng là một thủ đoạn mạnh mẽ.
Nữ vương cười quái dị: "Động thủ đi! Sao không động thủ! Có phải nhìn thấy những người này rất quen thuộc nên không nỡ ra tay không?"
Vân Kỵ vỗ nhẹ hai tay.
Lập tức có một luồng khí tức không thể chống đỡ từ trên trời giáng xuống.
Trong nháy mắt, vương cung đơn sơ này liền chật ních quỷ hồn.
Mấy chục quỷ hồn đứng sau lưng Vân Kỵ lại càng cao lớn vô cùng, Hồn Lực mạnh mẽ.
Thình lình đạt tới cấp độ U Vương!
Nữ vương trợn tròn mắt, trố mắt ngoác mồm: "Cái này... Đây là..."
Vân Kỵ bình tĩnh nói: "Chẳng qua chỉ là chút quỷ hồn của người Hồn tinh mà thôi, có gì mà không nỡ?"
"Động thủ!"
Hắn ra lệnh một tiếng, đám Quỷ Soái, Quỷ Tướng lập tức lao ra.
Những quỷ hồn kia trong khoảnh khắc liền bị xé thành mảnh nhỏ, bị đám Quỷ Soái, Quỷ Tướng nuốt chửng như ăn tươi nuốt sống.
Trong nháy mắt, nữ vương lại trở thành kẻ cô độc.
Nữ vương nhìn về phía Vân Kỵ, đôi mắt đỏ rực, vô cùng điên cuồng: "Vân Kỵ... Vân Kỵ... Ta muốn giết ngươi... Ta muốn ăn thịt ngươi!"
Mã Nam Sơn lập tức tiến lên: "Nữ vương bệnh không nhẹ, bây giờ nói mê sảng rồi!"
"Người đâu, lập tức mời nữ vương về tẩm cung!"
Mấy người Phủ xuống phái có giao hảo với bọn họ lập tức tiến lên, sốc nữ vương lên, vác đi.
Vân Kỵ khẽ gật đầu với Mã Nam Sơn.
Một đám người Phủ xuống phái đều cực kỳ thức thời, đều khom người với Vân Kỵ và Mã Nam Sơn.
Mã Nam Sơn lập tức nói: "Nữ vương cáo bệnh không thể ra ngoài, Phủ xuống phái cần một người quản lý mới."
"Ta đề nghị thiết lập chức vụ Tướng quân, thống lĩnh tất cả tiểu đội của Phủ xuống phái, do Vân Kỵ đảm nhiệm."
"Dưới Tướng quân, lập thêm các chức vụ Phó tướng, Thiên tướng, Quan tiếp liệu..., sau khi bàn bạc sẽ do người của Phủ xuống phái đảm nhiệm."
Vân Kỵ gật đầu tán thành: "Không tệ."
Đám người Phủ xuống phái nhìn nhau vài lần, ánh mắt lóe lên.
Những người Phủ xuống phái này, đều là cường giả đến từ các tinh cầu khác nhau.
Thực lực, tâm chí có thể nói là ngàn dặm mới tìm được một.
Vân Kỵ và Mã Nam Sơn trước khi "chết", vốn là những người mạnh nhất trong tất cả người của Phủ xuống phái.
Bây giờ "khởi tử hoàn sinh" lại còn lật đổ được nữ vương, còn nắm trong tay đội quân quỷ hồn đông đảo và cường đại thế này.
Vào lúc này, bọn họ tự nhiên biết nên làm thế nào.
Một đám người Phủ xuống phái cùng nhau khom người: "Ra mắt Vân tướng quân!"
Vân Kỵ khẽ gật đầu, lập tức bắt tay vào việc đặt những người mình nhìn trúng vào các chức vụ.
Phủ xuống phái còn có một số sản nghiệp ở bên ngoài, những sản nghiệp đó đều có người của Phủ xuống phái đồn trú.
Trong đó không ít là kẻ ủng hộ ngoan cố của nữ vương.
Những sản nghiệp đó cũng cần phải thu hồi lại từng cái một.
Chờ Phủ xuống phái hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát, hắn sẽ dẫn dắt đội ngũ do chủ nhân ban cho, xuất kích như sấm sét!
Bạn cần đăng nhập để bình luận