Trọng Sinh Ma Tu, Bắt Đầu Nhặt Được Một Khỏa Zombie Tinh Cầu

Chương 3: Như vậy nhỏ giọng còn muốn làm zombie?

Chương 3: Giọng nhỏ như vậy còn muốn làm zombie?
Công pháp Hóa Huyết Đoạt Linh, tổng cộng chia làm chín tầng.
Luyện thành tầng thứ nhất, sẽ tương ứng với Luyện Khí tầng một.
Theo lý thuyết, cứ thế suy ra, luyện thành tầng thứ chín sẽ tương ứng với Luyện Khí tầng chín.
Trong đó, Luyện Khí kỳ tầng một, hai, ba được gọi là Luyện Khí sơ kỳ.
Tầng bốn, năm, sáu được gọi là Luyện Khí trung kỳ.
Tầng bảy, tám, chín được gọi là Luyện Khí hậu kỳ.
Sở Huyền bây giờ đã luyện thành tầng thứ tư của công pháp Hóa Huyết Đoạt Linh, đúng vào Luyện Khí trung kỳ.
Chỉ cần luyện thành tầng thứ năm, là có thể tiến thêm một bước nữa.
Còn có thể học được pháp thuật mới.
Quan trọng hơn là, zombie không phải phàm nhân.
Giết chóc zombie sẽ không dẫn tới thiên phạt của Thiên Đạo Nhân tộc!
Chuyện tốt!
Đại hảo sự!
Sở Huyền bỗng nhiên phát hiện, mình đây là đánh bậy đánh bạ mà đến được một nơi tốt!
Không chỉ huyết công, từ nay về sau mình thi triển cổ trùng, độc thuật, hay luyện thi, luyện khôi lỗi, đều hoàn toàn không cần nghĩ đến lô đỉnh.
Vô số zombie này, chẳng phải là lô đỉnh trời sinh, là vật liệu ở khắp nơi sao?
"Hơn nữa, với tu vi hiện tại của ta, dù có quay về Thương Huyền đại lục, cũng vẫn là nguy hiểm trùng trùng."
"Nhưng trên tinh cầu này, ta lại là cường giả nắm quyền sinh sát!"
Sở Huyền lộ ra nụ cười.
Mình có lẽ có thể ở nơi này lợi dụng zombie, tu luyện ma công thật tốt.
Chờ mình có thực lực nhất định, quay về cũng không muộn.
"Tiếp tục thu thập zombie thôi."
Sở Huyền đi trên đường lớn, rất nhanh liền chọn một khu thương mại năm tầng làm cứ điểm tạm thời của mình.
"Tiểu Nhuận Phát..."
Hắn ngẩng đầu nhìn biển quảng cáo một chút, sải bước đi vào khu thương mại này.
Tầng một khu thương mại, không ít zombie đang gào thét, lang thang không mục đích.
Sự xuất hiện của Sở Huyền lập tức thu hút ánh mắt của bọn chúng.
Ngay sau đó, bọn chúng liền lao tới.
Sở Huyền cười rất vui vẻ, "Đừng vội, đừng vội, ai cũng có phần."
Một lát sau, tại tầng năm khu thương mại.
Sở Huyền nhìn sáu cái bồn tắm chứa đầy máu trước mắt, gương mặt vốn hơi mệt mỏi vì lấy máu giờ đây cũng lộ ra nụ cười vui mừng.
Nhiều máu như vậy, đủ để hắn tu luyện rất lâu.
"Nhưng mà, lấy máu phiền phức quá, đã đến lúc luyện chế vài cỗ Âm thi thay ta làm việc."
Sở Huyền tìm một vòng trong khu thương mại, nhưng vẫn không tìm được zombie thích hợp.
Luyện thi cần bản thân thi thể phải khá mạnh mẽ, tốt nhất là cơ bắp cuồn cuộn, oán niệm sâu nặng.
Như vậy, sau khi luyện thành, Âm thi sẽ có lực đạo vô hạn, oán khí ngút trời.
Khi ngăn địch, liền có thể chiếm ưu thế.
Nhưng đám zombie trong khu thương mại này, không thể nói là hùng dũng mạnh mẽ, ít nhất cũng đã gầy gò khô quắt.
Từng con đến gầm rú cũng không có sức.
Giọng nhỏ như vậy còn muốn làm zombie?
"Thôi kệ, nghỉ ngơi một chút trước đã, lát nữa đi tìm quanh đây xem sao, thể nào cũng tìm được mục tiêu có thân thể cường tráng."
Sở Huyền dời một cái ghế nằm tới, nằm xuống.
Hắn cũng không lo lắng mình bị zombie đánh lén.
Huyết Cương Ti luôn bảo vệ cơ thể hắn.
Một khi có zombie đánh lén, tốc độ phản ứng của Huyết Cương Ti còn nhanh hơn cả hắn.
Một năm qua, mỗi ngày mỗi đêm hắn đều nơm nớp lo sợ, trốn tránh sự truy bắt của chính phái.
Người khác thấy hắn trầm ổn bình tĩnh, thật ra đều là giả vờ.
Trong hoàn cảnh lớn này, phải cực kỳ lý trí, cực kỳ bình tĩnh mới có thể sống sót.
Bây giờ cuối cùng cũng có chút thời gian yên bình, Sở Huyền cũng không kìm nén được sự mệt mỏi trong lòng.
Ngủ thiếp đi.
*** Ở một nơi khác.
Bên ngoài khu thương mại Tiểu Nhuận Phát.
Hai người đang lén lút đến gần.
Người đi đầu là một gã hán tử cơ bắp cuồn cuộn.
Người phía sau thì vóc dáng gầy gò.
Sấu Tử thấp giọng nói: "Hổ ca, ngươi cứ căn dặn đi, chỉ cần có thể chữa khỏi bệnh cho mẹ ta, bảo ta làm gì cũng được!"
Đáy mắt Hổ ca thoáng qua vẻ gian xảo, cười nói: "Yên tâm đi, sẽ không để ngươi đi chịu chết đâu."
"Trong khu thương mại này vẫn còn ít đồ ăn, ngươi đi thu hút sự chú ý của zombie, ta đi thu gom đồ ăn."
"Nếu ngươi bị zombie bao vây, đừng sợ, ta sẽ cứu ngươi."
Sấu Tử gật mạnh đầu: "Được, ta tin ngươi."
Nói xong, hắn cầm một cái ống nước rồi cẩn thận từng chút một đi vào khu thương mại.
Một lát sau, không ít zombie đã bị hắn thu hút.
Hổ ca lúc này mới nhanh chân sải bước vào khu thương mại.
Không ngừng một giây, hắn liên tục ném đồ hộp, dược phẩm và các loại vật tư khác vào ba lô.
Những vật này hạn sử dụng rất dài, chỉ cần không có tổn hại, vẫn còn có thể sử dụng.
Lúc này, từ chỗ không xa truyền đến tiếng kêu hoảng hốt.
"Hổ ca! Nhiều zombie quá! Mau giúp một tay!"
Sấu Tử bị cả đàn zombie bao vây, vẻ mặt hoảng sợ.
Hổ ca cười một cách quái dị, vẫn cực nhanh ném đủ loại tài nguyên vào ba lô.
Hoàn toàn không có ý định giúp đỡ.
"Hổ ca! Mau cứu ta!"
Sấu Tử trợn mắt muốn rách.
Hổ ca cười hắc hắc: "Ta có chuyện quên nói với ngươi."
"Mẹ ngươi chết từ hôm qua rồi, Linh Khuyển bang sẽ không lãng phí dược phẩm để cứu một lão bà sáu mươi tuổi đâu."
Sấu Tử mở trừng mắt, vẻ mặt kinh ngạc.
Một con zombie thừa lúc hắn không ngờ đã nhào tới, cắn một nhát vào lồng ngực hắn.
"Ta lừa ngươi tới khu thương mại Tiểu Nhuận Phát là để lợi dụng ngươi lần cuối cùng này thôi."
"Dù sao ngươi cũng bị ta lợi dụng nhiều lần rồi, không thiếu lần này."
Hổ ca cười quái dị nói: "Cảm ơn ngươi đã dùng mạng dụ đám zombie ra thay ta."
"À đúng rồi, ngươi còn có một đứa em gái đúng không, ta sẽ thay ngươi 'chăm sóc' nàng."
Gã hán tử gầy gò lúc này đã bị cả đám zombie bao vây.
Những con quái vật khát máu này xé từng mảng thịt đẫm máu từ trên người hắn xuống.
Hắn dùng hết sức lực cuối cùng, gầm lên: "Đường Hổ! Ta thành quỷ cũng không tha cho ngươi!"
Đường Hổ cười hắc hắc: "Được, được, được, chờ ngươi biến thành quỷ được rồi hãy đến tìm ta."
Nhân lúc động tĩnh ở đây càng lúc càng lớn, thu hút càng nhiều zombie.
Đường Hổ lập tức tiến về phía tầng hai.
Không ít người nhặt rác đã từng mạo hiểm đến tầng một của khu thương mại.
Nhưng tầng hai, thậm chí các tầng cao hơn có khá nhiều zombie, không mấy ai dám lên.
Ở đó chắc chắn có nhiều tài nguyên hơn.
"Nhiều thật!"
Đường Hổ vơ vét suốt dọc đường, mắt gần như bắn ra lục quang.
Phù phù, phù phù!
Thậm chí có zombie nhảy thẳng từ trên cao xuống, lao về phía nơi gã hán tử gầy gò gây ra động tĩnh.
Đường Hổ thấy vậy lòng tham càng trỗi dậy, dứt khoát đi thẳng lên tầng năm.
Quả nhiên, suốt đường đi gần như không gặp con zombie nào.
Chỉ là, khi lên đến tầng năm, hắn lại sững sờ.
Bởi vì ở đây rõ ràng có không ít thi thể zombie.
Nhìn mức độ khô cạn của máu, dường như chúng mới chết cách đây không lâu.
Chẳng lẽ trước mình đã có người lên tầng năm khu thương mại?
Đường Hổ nhìn quanh một vòng, lập tức phát hiện trên khoảng đất trống phía trước có một chiếc ghế nằm.
Một thanh niên mặc trang phục kỳ lạ đang nằm trên đó, ngủ ngáy khò khò.
Xung quanh thanh niên còn có sáu cái bồn tắm lớn chứa đầy máu.
Cảnh tượng quỷ dị này khiến Đường Hổ không khỏi nuốt nước bọt.
"Nhiều đồ ăn thế!"
Đường Hổ chú ý tới mười mấy hộp đồ hộp bên cạnh người này, lòng tham nổi lên.
Hắn vội vàng ném đồ hộp vào ba lô.
"Thân hình ngươi rất không tệ."
Một giọng nói bình tĩnh bỗng nhiên vang lên.
Đường Hổ giật bắn mình, trực tiếp rút khảm đao bên hông ra, xoay người chém tới.
Keng!
Lại vang lên tiếng kim loại va chạm.
Đường Hổ bỗng thấy lòng bàn tay tê rần, suýt nữa không nắm vững được khảm đao.
Hắn quay người nhìn lại, thanh niên rõ ràng đã đứng dậy, đang hứng thú nhìn hắn.
Ánh mắt đó cực kỳ kỳ lạ.
Như thể hoàn toàn không xem hắn là người, mà giống như đang nhìn một món đồ vật hơn.
Điều càng khiến Đường Hổ hoảng sợ là, trong lòng bàn tay thanh niên lại có một con rắn màu máu đang uốn lượn.
Hắn nuốt nước bọt.
Kể từ khi khủng hoảng zombie bùng phát, trên thế giới này đã xuất hiện quá nhiều bí ẩn không thể biết trước.
Người này có thể cộng sinh với trùng tử, tuyệt đối không phải người thường!
Đường Hổ thức thời đặt ba lô xuống, giơ hai tay qua đầu: "Đại ca, đồ đạc đều là của ngươi."
"Anh rể của ta là Triệu Hoành, Triệu lão đại, chúng ta có gì từ từ nói."
Bạn cần đăng nhập để bình luận