Trọng Sinh Ma Tu, Bắt Đầu Nhặt Được Một Khỏa Zombie Tinh Cầu

Chương 494: Đừng như vậy đáng chú ý a! Muốn chuyện xấu!

Chương 494: Đừng có đáng chú ý như vậy a! Muốn xảy chuyện rồi!
Nắm chặt ngũ mang tinh tín vật đang nóng dần lên trong tay, Sở Huyền như có điều suy nghĩ, lập tức thay đổi phương hướng mấy lần, lúc thì đi về hướng nam, lúc thì đi về hướng đông.
Cuối cùng xác định được phương hướng, hắn liền đi về phía đông nam.
Bởi vì khi tiến về phương hướng này, ngũ mang tinh càng ngày càng nóng.
Nơi đó rất có khả năng chính là vị trí của di tích Thiên Tinh điện.
Không biết đã qua bao lâu. Trong bóng tối xung quanh dần dần truyền đến những tiếng động quái dị khó nghe.
Nghe như tiếng sư lang hổ báo đang gầm gừ trong cổ họng. Lại như tiếng nữ nhân thủ thỉ khe khẽ.
Âm thanh lúc xa lúc gần, khiến người ta vừa phiền lòng lại vừa sợ hãi.
Sở Huyền đưa tay ra hiệu, Tiểu Hổ, Tiểu Long, Tiểu Báo liền xuất hiện bên cạnh hắn, giúp hắn canh chừng những hướng khác.
Tiểu Báo trước đó đã không còn, nên Sở Huyền chọn một t·h·i hài luyện thể sĩ để luyện chế ra Tiểu Báo mới.
Khoảng thời gian trước tạm thời không cần dùng đến long hổ báo, vì thế hắn luôn để bọn chúng tĩnh dưỡng tu luyện trong Thiên Thi tháp.
Bây giờ Tiểu Báo cũng đã có thực lực Quỷ Vương cấp ba.
Vừa đúng lúc cần dùng đến.
Ba âm t·h·i long hổ báo trung thành quan sát bốn phía, giúp chủ nhân cảnh giác bất kỳ quái vật nào có khả năng lao ra từ trong bóng tối.
Phi chu không ngừng tiến về phía trước. Bóng tối mịt mù phía trước tựa như cái miệng lớn đang há ra của một con cự thú. Không ngừng khiến người ta cảm thấy ngột ngạt.
"Tới rồi!"
Sở Huyền bỗng nhiên cảm nhận được chút nguy hiểm, hắn vung tay lên, Ám U Bào liền chắn ngang trước người.
Đương!
Quả nhiên.
Một bóng đen đột nhiên đánh tới.
Âm thanh như kim loại va chạm vào nhau. Bóng đen kia cũng bị lực phản chấn đánh bay ra ngoài.
Chỉ là, tốc độ của nó cực nhanh, trong nháy mắt đã biến mất không còn tăm hơi, rõ ràng là đã lần nữa trốn vào trong bóng tối.
Sở Huyền trầm tư. Qua cú va chạm thoáng qua vừa rồi, hắn đã sơ bộ đánh giá được thực lực của đối phương.
Ước chừng tương đương với yêu thú Nguyên Anh sơ kỳ. Có thể dễ dàng giải quyết.
Ban đầu lấy Ám U Bào ra ngăn cản, chỉ là để cho cẩn thận.
Nếu như thực lực của vụ yêu rất mạnh, mà hắn lại dùng n·h·ụ·c thân để chặn, lỡ bị thương thì đó cũng không phải chuyện tốt.
Quý Thương Hải từng nói với hắn, vụ yêu thích nhất là mùi máu tươi. Một khi có mùi máu tanh truyền ra, bọn chúng sẽ chen chúc kéo tới như bầy cá mập khát máu.
Không lâu sau đó, liên tiếp có càng nhiều vụ yêu xông ra từ bóng tối.
Sở Huyền vung tay, Bạch Long Đoạt đột nhiên đánh ra. Trong khoảnh khắc liền xé nát vụ yêu trước mặt.
Phía sau cũng có vụ yêu không ngừng tấn công tới, muốn đánh lén Sở Huyền từ sau lưng. Nhưng tất cả đều bị ba âm t·h·i long hổ báo nhanh chóng đẩy lui.
"Gần rồi, càng gần hơn nữa."
Sở Huyền có thể cảm nhận được, ngũ mang tinh tín vật trong lòng bàn tay trở nên cực kỳ nóng bỏng.
Với cảnh giới luyện thể tầng bốn mươi bốn của hắn, thậm chí còn có cảm giác bỏng rát.
Cũng chính vào lúc này. Bóng tối bốn phía trở nên dày đặc bóng ma quỷ dị. Hiển nhiên, số lượng vụ yêu từ bốn phương tám hướng vây tới đã ngày càng nhiều hơn.
Cờ-rắc!
Bạch Long Đoạt lướt qua, nháy mắt xé nát ba con sói sương mù trước mặt.
Bọn chúng hóa thành sương mù tan đi, nhưng không bao lâu sau sẽ lại ngưng tụ trở lại.
Lúc này, ba âm t·h·i long hổ báo ở phía sau cũng rơi vào khổ chiến.
Vụ yêu hung hãn không sợ chết, nhưng lại không có nhược điểm trí mạng nào. Cần phải đánh cho chúng vỡ nát, ít nhất là thành những mảnh cỡ bàn tay, thì bọn chúng mới tạm thời tan biến.
Dù là âm t·h·i, cũng cảm thấy lực bất tòng tâm.
Nhất là Tiểu Báo có cấp bậc thấp nhất, trên người đã bị vụ yêu xé rách không ít vết thương.
"Hống!"
Trong bóng tối xung quanh vang lên một tiếng gầm kinh thiên động địa. Một bóng đen khổng lồ đột nhiên lao về phía phi chu.
Sở Huyền tập trung nhìn kỹ, đó là một con vụ ưng khổng lồ đang giang rộng đôi cánh. Trên mình nó tỏa ra khí tức đặc biệt hung hãn.
Bất ngờ thay, nó đạt đến cấp bậc yêu thú Hóa Thần kỳ!
Ánh mắt Sở Huyền ngưng trọng, Ám U Bào lập tức lơ lửng bên người. Bàn tay hắn siết chặt Thanh Minh Đăng.
Chỉ đợi con vụ ưng kia đến gần, hắn sẽ lập tức đốt cháy Thanh Minh Đăng, đánh ra một vùng lớn U Minh Thôn Viêm.
Hắn có cảm giác bản năng rằng, U Minh Thôn Viêm rất có thể khắc chế đặc biệt đối với vụ yêu.
Ai ngờ con vụ ưng lại chỉ là hư chiêu, phun ra mấy đoàn sương mù đục ngầu, rồi vòng qua bên cạnh phi chu.
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên. Tiểu Báo đã bị vụ ưng ngoạm lấy tha đi.
Còn đang lơ lửng giữa không trung, nó đã bị vô số vụ yêu bao vây, xé thành vô số mảnh vụn.
Sở Huyền nhíu mày thật sâu. Quý Thương Hải từng nói, sinh linh chết trong màn sương quái dị này cũng có thể bị chuyển hóa thành vụ yêu.
Nhưng đại đa số vụ yêu đều điên cuồng và không hề có lý trí, chỉ biết không ngừng tấn công những sinh linh còn sống khác.
Chỉ có một bộ phận cực nhỏ vụ yêu còn giữ lại được ký ức khi còn sống. Những vụ yêu giữ lại được ký ức khi còn sống đó, không ngoại lệ, đều là những vụ yêu cấp thủ lĩnh đặc biệt mạnh mẽ.
Bên trong màn sương quái dị này, thực lực thân thể của những vụ yêu cấp thủ lĩnh này có thể không bằng Sở Huyền. Nhưng chúng nó có thể sai khiến ngày càng nhiều vụ yêu phát động những cuộc tấn công tự sát kiểu hung hãn không sợ chết.
Tu sĩ dù mạnh mẽ đến đâu đối mặt với thế công kiểu này cũng phải thấy da đầu tê dại.
Con vụ ưng này nhận ra sự mạnh mẽ của hắn, giả vờ tấn công rồi lại bắt đi Tiểu Báo, điều này đã xác minh phỏng đoán của Sở Huyền. Nó chính xác là một con vụ yêu cấp thủ lĩnh.
"Nhanh lên nữa!"
Sở Huyền không muốn dây dưa nhiều với những con quái vật giết mãi không chết này.
Hắn không tiếc tuổi thọ sử dụng của phi chu, chấp nhận tổn hại phi chu để đổi lấy việc ép tăng tốc độ bay.
Dù sao thì loại phi chu tương tự hắn còn có rất nhiều. Trong lâu thuyền Kim Long Hào có đến tám chiếc. Trong lâu thuyền Cửu Âm Hào lấy được từ Âm Chân Nhân thì càng có tới mười chiếc.
Trong thời gian ngắn căn bản không dùng hết được. Chỉ cần bản thân có thể xông ra khỏi vòng vây của vụ yêu, coi phi chu như vật phẩm tiêu hao cũng chẳng sao cả.
Sự thật chứng minh, việc liều lĩnh thúc đẩy phi chu bất chấp hậu quả như vậy có hiệu quả đặc biệt rõ rệt.
Con vụ ưng cũng không ngờ rằng, phi chu có thể tăng tốc đột ngột trong thời gian ngắn như vậy. Sở Huyền đã bỏ xa nó một khoảng cách.
"Ở ngay phía trước!"
Lúc này, Sở Huyền chợt phát hiện phía trước xuất hiện một bóng đen khổng lồ. Nó giống như một con cự thú đang yên nghỉ nối liền mặt biển.
Ngũ mang tinh tín vật trong tay hắn lúc này thậm chí còn nóng rực đến mức phát ra ánh sáng mãnh liệt.
Giờ khắc này, hắn giống như ngọn hải đăng giữa đại dương đen tối. Chiếu sáng một phạm vi cực kỳ rộng lớn.
Tim Sở Huyền đập thịch một cái. Đừng có đáng chú ý như vậy a! Muốn xảy chuyện rồi!
Quả nhiên. Ánh sáng bất thình lình đã thu hút sự chú ý của một số lượng lớn vụ yêu. Bất kể lúc này bọn chúng đang làm gì, đều đồng loạt lao về phía Sở Huyền.
Có những tu sĩ vốn đang cư trú trên một hòn đảo nhỏ, đang khổ sở chống cự lại vụ yêu. Có yêu thú đang điên cuồng bỏ chạy thục mạng, mắt thấy sắp bị vụ yêu đuổi kịp. Lại thấy đám vụ yêu đột nhiên rút đi như thủy triều, rất nhanh đã biến mất không còn bóng dáng.
Sở Huyền nhìn đám vụ yêu đang ùn ùn kéo đến, liều mạng thúc đẩy phi chu lao về phía di tích Thiên Tinh điện.
Tiểu Hổ, Tiểu Long gầm thét, ngăn cản tất cả các đợt tấn công. Trên mình cả hai âm t·h·i đều xuất hiện rất nhiều vết thương.
Nhất là Tiểu Hổ, ngực thậm chí bị đánh thủng một lỗ lớn.
Ngay lúc này, con vụ ưng lúc trước cũng đã đuổi theo tới nơi. Đáy mắt nó lóe lên sự tàn bạo và tham lam khó tả. Dường như muốn đem Sở Huyền, sinh linh này, xé thành từng mảnh.
Ngay lúc này, Sở Huyền đã đến được lối vào di tích Thiên Tinh điện. Cửa chính ở đây đang đóng chặt.
Bên ngoài còn có dấu vết bị tấn công. Đoán chừng trước đó cũng có người phát hiện ra di tích Thiên Tinh điện, định dùng vũ lực phá mở cửa.
Sở Huyền không nói lời nào, cầm ngũ mang tinh tín vật ấn lên cánh cửa.
Ầm ầm!
Cửa chính mở toang ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận