Thê Tử Của Ta Được Phúc Tinh Cao Chiếu

Chương 287

Tống Sư Trúc sai Xoắn Ốc Sư tiến đến, sau khi dọn nhà, nàng liền mang theo hương án và bài vị thiên địa thần mà mình kính dâng tìm một gian sương phòng hướng mặt trời, riêng biệt thờ phụng.
Mỗi ngày sớm tối ba nén hương, trái cây trong nhà sản xuất từ dưa lều cơ hồ đều cung ứng trên hương án, đợi đến khi hạ xuống mới có thể ăn dùng.
Phong Hằng không hiếm thấy Tống Sư Trúc dâng hương cầu khẩn, ngày thường hắn vô sự, Tống Sư Trúc cũng sẽ lôi kéo hắn đến trước bài vị thần dâng hương cầu phù hộ. Bất quá những lúc như vậy, hắn nhìn thê tử nghiêm túc như thế, vẫn cảm thấy có chút quái dị.
Hắn liếc nhìn tục danh của thần tiên trên Ô Mộc thần bài, cảm thấy Tống Sư Trúc thật đúng là thẳng thắn, trực tiếp khắc "thiên địa thần bài" bốn chữ lên bài vị, trước kia hắn hiếu kỳ hỏi một câu, Tống Sư Trúc trả lời cũng rất thẳng thắn.
"Chỗ nào cần giảng cứu. Cái này cùng giao thừa chúng ta cung cấp thiên địa bàn đồng dạng, đầy trời thần phật đều đến phù hộ... Dù sao đều là lạy trời lạy đất, vô luận là thần tiên phật Tổ nào nguyện ý giúp một tay, chúng ta đều kính lấy là được rồi."
Tống Sư Trúc lại không biết Phong Hằng có chút thất thần, nàng rửa tay đốt hương xong, liền ném ba lần chén giao xuống đất, ba lần đều là hai mặt âm.
Nàng thở dài nói: "Xem ra Lý gia cùng nhà chúng ta, gần đây vận thế đều không tốt."
Phong Hằng có chút muốn cười, hắng giọng, mới lắc đầu nói: "Chúng ta sớm làm ứng đối là được." Hắn từ khi Tống Sư Trúc vừa nói ra, liền đang suy đoán đến tột cùng là ai từ nhà bọn hắn lấy được những tài liệu này.
Không có ân cừu vô duyên vô cớ, cũng không có cạm bẫy từ không sinh có. Những tài liệu này đến trong tay hắn cũng đã nửa tháng, lúc trước mang đến nhà mình chính phòng, Phong Hằng vẫn luôn mang theo bên người, hẳn là sẽ không xảy ra chuyện ở nhà mình.
Hắn lúc này ngược lại cảm thấy Tống Sư Trúc làm sai lại ra kết quả ngoài ý muốn —— Nàng ngại phiền phức khi dạy dỗ hạ nhân, một mực không có ý định mua thêm người. Mấy ngày nay trong nhà vẫn luôn là do mấy người từ Quỳnh Châu phủ mang đến ứng phó, bởi vì người ít, nên ngay cả người gác cổng đều không có.
Lỗ hổng không phải xuất hiện trong nhà, vậy thì chính là tiền viện của Tống Nhị Lang.
Phong Hằng trong lòng đổi qua những ý niệm này, dự định ngày mai lại cẩn thận nhìn xem đến tột cùng là hạ nhân nào bị người mua chuộc. Hắn biết thê tử lo lắng cho mình lừa dối nàng, liền đem ý nghĩ của hắn nói rõ ràng với Tống Sư Trúc.
Tống Sư Trúc lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, hoài nghi có lý có cứ, dù sao cũng tốt hơn so với suy đoán vô căn cứ, khiến người ta an tâm hơn.
Nghỉ qua một đêm, ngày thứ hai sau khi Phong Hằng ra cửa, Tống Sư Trúc vẫn tâm tâm niệm niệm chờ đợi kết quả quan sát của hắn. Bất quá chính nàng cũng không có nghỉ ngơi, cả một buổi sáng nhìn chằm chằm vào phần tài liệu kia, chỉ mong có thể nhìn ra thêm thành tựu gì đó.
Xoắn Ốc Sư thấy thế cũng không dám phát ra tiếng động. Nàng biết rõ, trong nhà mặc dù chỉ có ba học sinh chuẩn bị kiểm tra, nhưng thiếu nãi nãi nhà nàng sau lưng cũng có không ít người hỗ trợ.
Đến giờ ngọ, Phong Hằng trở về một chuyến, theo sau là một gã sai vặt có bộ dáng lạ lẫm.
Ngay trước mặt gã sai vặt, hắn liền nói với Tống Sư Trúc: "Lão sư hôm nay nghỉ tắm gội, chúng ta hôm nay một khối qua đó, nàng có lẽ lâu rồi không có đi thỉnh an lão thái thái đi?"
Tống Sư Trúc mặc dù kỳ quái Phong Hằng vì sao lại gấp gáp muốn nói cho Lý tiên sinh như vậy, nhưng giữa vợ chồng tự có ăn ý, nàng trừng mắt, nói: "Vậy chàng chờ chút, ta đi thay y phục." Dừng một chút, còn làm bộ nhìn gã sai vặt kia một chút, hiếu kì hỏi: "Phong Ấn đâu, hắn không phải cùng chàng đến tiền viện sao?"
Tống Sư Trúc vừa dứt lời, liền phát hiện gã sai vặt sau lưng Phong Hằng nuốt một ngụm nước bọt, nhìn có chút khẩn trương, không đợi Phong Hằng lên tiếng liền nói: "Phong Ấn ca không cẩn thận làm đổ nghiên mực của đường cô gia, bị đường cô gia phạt quỳ gối bên ngoài, Nhị thiếu gia liền đem ta đến bên cạnh đường cô gia hầu hạ."
Tống Sư Trúc khẽ gật đầu, ra khỏi viện liền quả nhiên thấy Phong Ấn khổ sở quỳ trên mặt đất.
Trong nhà chỉ có mấy người như vậy, cũng chỉ có hắn là hay đến gần, tranh đoạt đến trước mặt bọn hắn biểu hiện, Tống Sư Trúc chịu nhiều ân cần, trong lòng cũng có chút đồng tình hắn, nghĩ bụng chuyện này xong sẽ cho hắn thêm chút tiền tháng, nhưng bước chân lại không có chút nào trì trệ, liền lách qua đi.
Diễn trò phải làm cho trót, đến Lý gia, Tống Sư Trúc cùng Phong Hằng chia làm hai đường, nàng tự mình đi gặp Lý lão thái thái, Phong Hằng lại đi về phía nội viện của Lý tiên sinh.
Lý lão thái thái nhìn thấy Tống Sư Trúc vẫn rất cao hứng. Lần trước gặp mặt đều là chuyện của hơn một tháng trước, Tống Sư Trúc vào kinh thành về sau sống kín đáo, một mực ở trong nhà chăm sóc tướng công chuẩn bị kiểm tra, Lý lão thái thái lúc này gặp nàng, không khỏi hỏi thêm mấy câu về chuyện Phong Hằng khảo thí.
Tống Sư Trúc nghiêm túc trả lời, chỉ là có chuyện trong lòng, khó tránh khỏi có chút không để ý, Lý lão thái thái mặc dù cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng không hỏi nhiều.
Sống đến tuổi này, chuyện nào nên quản, chuyện nào nên giả câm vờ điếc, trong lòng đều nắm chắc. Tỉ như chuyện của đôi huynh muội kia lúc trước, Lý lão thái thái một mực có nghe thấy, nhưng Tống Sư Trúc không có chủ động mở miệng tìm kiếm hỗ trợ, nàng liền một mực làm như không biết.
Dù sao Thái hậu bên kia, tân nhiệm Cẩm Y Vệ chỉ huy sứ một mực có tin tức truyền đi, Lý lão thái thái cũng yên tâm. Thái hậu cũng không thể để những kẻ không biết liêm sỉ chiếm thượng phong.
Nàng nghĩ nghĩ, tri kỷ nói: "Có phải là muốn đi tiền viện xem Phong Hằng cùng tiên sinh nhà cô?" Nhi tử xem Tống Sư Trúc như nửa đệ tử, nàng cũng biết. Lúc này liền cảm giác Tống Sư Trúc có phải là có chút công khóa muốn đi thỉnh giáo nhi tử nhà mình.
Tống Sư Trúc thoáng chốc ngượng ngùng, cũng ý thức được ý tứ của Lý lão thái thái. Giúp tướng công nhà mình xem đề mục khảo thí, là việc nàng – một hiền thê ở nhà nên làm, nhưng tự chui đầu vào rọ giải toán học, thì nàng không muốn.
Bất quá cứ chờ kết quả như vậy cũng không phải chuyện tốt, dù sao chuyện này Lý lão thái thái lát nữa hẳn là cũng sẽ biết, Tống Sư Trúc liền hạ giọng nói với bà. Nàng cùng Phong Hằng đêm qua liền phân tích qua, bọn hắn mới đến kinh thành, đắc tội người có thể đếm được trên đầu ngón tay, trong chuyện này, Lý gia mới hẳn là đối tượng đả kích chủ yếu của những người kia.
Lý lão thái thái sau khi nghe xong, sắc mặt ngược lại không có biến hóa, mà là nói: "Các ngươi xác định sao?"
Tống Sư Trúc nghĩ nghĩ, khẳng định gật gật đầu, còn nói: "Trong nhà của chúng ta không cẩn thận để cho người ta chui vào chỗ trống, tướng công đã tìm được chứng cứ."
Gã sai vặt kia chính là chứng cứ.
Vừa rồi trên xe ngựa, bởi vì gã sai vặt kia ngồi ở bên ngoài, nàng cùng Phong Hằng một mực dùng ngón tay khoa tay múa chân, cũng biết không ít tình huống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận