Nam Tống Đệ Nhất Nội Ứng

Chương 749

Dù sao trên người hắn cũng còn chút khí chất văn nhân, hắn vào thư phòng của mình lật xem mấy quyển binh thư, một mặt nghiên cứu cách người xưa giữ thành, mặt khác phân bổ binh lực, điều phối lương thảo, chế tạo các loại dụng cụ thủ thành. Nhất thời cũng khiến cho việc phòng thủ thành Cao Bưu trông có vẻ bài bản hơn đôi chút. Chỉ có điều, thành Cao Bưu này có thể giữ được bao lâu, vị chỉ huy sứ Tôn Gia Bình này, thật sự trong lòng không có chút tự tin nào! ...... Mới hôm kia nhận được báo cáo của kỵ binh do thám, nói rằng kỵ binh trinh sát của quân Kim đã đến ngoại thành Phàn Lương, hôm qua đã nghe tin Phàn Lương Thành thất thủ. Sau đó, đám thám mã Tôn Gia Bình phái đi hoàn toàn bặt vô âm tín, chẳng những không có tin tức gì gửi về, mà ngay cả người cũng chẳng về được mấy ai. Việc mất đi lượng lớn thám mã cho thấy đường liên lạc trên chiến trường đã bị đối phương cắt đứt, tình hình chiến trường khu vực phụ cận trở nên hoàn toàn bất lợi cho ta khi địch nắm rõ tình hình của ta —— quân Kim đã kéo đến rồi! Quả nhiên, ngay sáng sớm hôm nay, kỵ binh quân Kim đã xuất hiện bên ngoài thành Cao Bưu. Tôn Gia Bình vội vã đi lên mặt thành, vỏ kiếm đeo bên hông cứ va vào chân, đập vào làm chân hắn đau nhói – mà thanh kiếm này lại còn rất nặng nữa. Khi Tôn Gia Bình nhìn thấy đại quân Kim đang tiến quân cả đường thủy lẫn đường bộ dọc theo Đại Vận Hà ở bên ngoài thành Cao Bưu, hắn phải vịn tay vào lỗ châu mai trên tường thành, chỉ cảm thấy chân mình run lên bần bật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận