Nam Tống Đệ Nhất Nội Ứng

Chương 1639

Trong đội ngũ đang hành quân, sau ba bốn ngày chỉnh đốn, tinh khí thần của binh lính bọn họ đều tràn trề, huống chi lần này bọn hắn còn mang theo đầy đủ quân lương cùng lương khô, cho nên mọi người lúc hành quân cũng hết sức phấn chấn. Mà Dương Diệu Chân cùng Mã Anh tìm tới tìm lui, cũng không phát hiện được tung tích của Trần Hạo Nam kia! Mãi cho đến khi bọn hắn hỏi thăm Triệu Bình, vị đội trưởng thân binh mới được Trần Hạo Nam kia thu nhận, mới cuối cùng tìm được gia hỏa này trong đội ngũ của mình. Lúc này Trần Hạo Nam, đã giao con ngựa “Trong Tuyết Bay” kia của mình cho thân binh dắt, còn hắn thì ngã chổng vó nằm trên một chiếc xe lớn chứa lương khô cùng đồ quân nhu, đang vừa phơi nắng vừa ngủ gật. Trông thấy hắn bộ dạng này, Dương Diệu Chân cảm thấy có chút ngượng ngùng không biết nên nói gì, còn Mã Anh kia thì từ một bên phi ra. “Sao rồi Trần Đại quân sư?” Chỉ thấy Mã Anh ngồi trên lưng ngựa, dùng chân đang đặt trên bàn đạp “Đăng đăng” đá đá vào thành xe ngựa nói: “Ngươi không muốn biết mục tiêu lần này chúng ta ra khỏi thành là nơi nào sao?”
“Điện Diêm Vương thôi, còn có thể là nơi nào?” Chỉ thấy Trầm Mặc nhắm mắt lại, vừa bực bội đáp lại Mã Anh một câu, vừa vươn một ngón tay, chỉ về phía Mã Anh đang nói chuyện. “Triệu Bình!” Chỉ thấy Trầm Mặc hướng về đội trưởng thân binh của mình là Triệu Bình hô: “Ngươi không phải đã nói mấy ngày nay, là muốn tìm một cơ hội cùng Mã phó tướng người ta...... Hảo hảo tâm sự sao?” “Mau dẫn nàng qua một bên nói chuyện giùm ta đi, đừng quấy rầy ta ngủ!”
“Đừng có nói hươu nói vượn!” Lúc này, chỉ thấy vị Triệu Cẩm Bình Phong, tay chơi lão luyện chốn bụi hoa kia, lại giống như ảnh đế nhập vai, hắn bỗng nhiên đỏ mặt lên, lộ ra vẻ mặt hết sức ngượng ngùng. Tình cảnh này, nhất thời suýt chút nữa làm Mã phó tướng nhìn đến ngây người! Chỉ thấy Triệu Cẩm Bình Phong vẻ mặt vừa thẹn thùng lại vừa mong đợi nói ra: “......
Bạn cần đăng nhập để bình luận