Nam Tống Đệ Nhất Nội Ứng

Chương 1199

“Cái này còn không đơn giản!” chỉ thấy Thôi Mẫn Thực lập tức cười nói với Thôi Chương: “Bất kể là ai chỉ huy binh lính đánh tới đảo Đam La, tóm lại cũng là võ tướng thân tín của Thôi gia các ngươi thôi! Tám chín phần mười là thân thích của ngươi!”
“Chỉ cần ngươi giúp ta dẫn tiến một chút, đến lúc đó trên đảo tịch thu được bao nhiêu ngựa, chẳng phải là vị thủy sư đại tướng kia nói bao nhiêu thì chính là bấy nhiêu sao?”
“Về phần việc tiêu thụ số ngựa thớt này…” chỉ thấy Thôi Mẫn Thực cười nói với Thôi Chương: “Ta ngược lại thật ra biết một nơi, bọn họ vừa có tiền, lại vừa sống chết mua không được ngựa tốt…”
“Đại Tống!” chỉ thấy Thôi Chương nghe đến đó, hắn lập tức hưng phấn đến mức lỗ mũi cũng phập phồng! “Nếu như đem những chiến mã này vận chuyển đến Đại Tống,” chỉ thấy Thôi Mẫn Thực vừa cười vừa nói: “Ba mươi lượng một thớt là chắc chắn, nói không chừng ta còn bán được giá cao hơn nữa.”
“Vì sao? Giá này đã không thấp rồi!” chỉ thấy Thôi Chương kinh ngạc nhìn vị thương nhân thần kỳ trước mặt này một chút. “Bởi vì trước khi bán ngựa, ta sẽ còn thương lượng một phen với Đại Tống.” chỉ thấy Thôi Mẫn Thực cười nói với Thôi Chương: “Một hai vạn chiến mã này, nếu bọn họ không cần, ta liền trực tiếp cho thuyền đi dọc bờ biển xuống phía nam, bán cho Tân Tống!”
“Ý kiến hay!” Bị Thôi Mẫn Thực nói như vậy, chỉ thấy Thôi Chương đã hưng phấn đến đỏ bừng cả mặt! Vụ làm ăn trước mắt này, tuyệt đối có thể làm được! Lúc này Thôi Chương thầm nghĩ trong lòng: vị thủy sư thống soái được phái đi xuất chinh lần này chính là một vị thúc thúc họ hàng xa của hắn, cũng là người thân thích ở một chi khác của bá phụ hắn là Thôi Vũ đại nhân. Đồng thời, bình thường mối quan hệ giữa vị thủy sư tướng lĩnh kia và Thôi Chương cũng không tệ lắm. Nói như vậy, chỉ cần Thôi Chương đứng ra giật dây, kéo vị thân thích kia và Thôi Mẫn Thực lại cùng nhau bàn bạc, chuyện này liền thành! Bởi vì lần này thủy sư xuất động quy mô lớn, việc chiếm được Đam La đã là chuyện mười phần chắc chín.
Bạn cần đăng nhập để bình luận