Nam Tống Đệ Nhất Nội Ứng

Chương 1002

Phải biết rằng Tống triều đã chi biết bao nhiêu tiền của cho quân đội. Chỉ cần nêu một ví dụ là mọi người sẽ hiểu. Vào thời đại Bắc Tống Nhân Tông, chi phí nuôi quân ở một địa phương tại Thiểm Tây đã vượt gấp đôi toàn bộ thu nhập tài chính của nơi đó. Nói cách khác, tại Thiểm Tây, chi tiêu quân phí của họ chiếm đến 200% thu nhập tài chính! Kiều Hành Giản vừa nghĩ đến việc Thẩm Mặc mới đây đã giúp bọn hắn trút bỏ một gánh nặng lớn, lại thấy hắn chỉ tay vào địa đồ, lòng tham chưa đủ lại muốn đem cái gánh nặng này vác trở lại lên người mình. Hắn lập tức mặt mo đỏ bừng, vội vàng dẹp bỏ ý nghĩ muốn mở rộng địa bàn... Lúc này, các quần thần già trẻ trong đại sảnh cũng bắt đầu vô cùng hưng phấn bàn luận về việc nên thực thi chính sách mới (tân chính) như thế nào đối với quốc gia sắp thuộc về tay mình này. Điều khiến bọn hắn vui mừng nhất là hai nơi này hoàn toàn là một tờ giấy trắng, có thể mặc cho bọn hắn tô vẽ (phác hoạ). Những vấn đề của vương triều cũ trước đó như xâm phạm biên giới, tài chính, nạn đói, gần như tất cả những tai hại và gánh nặng (bao quần áo) đó đều bị quẳng sang một bên, quốc gia với diện mạo hoàn toàn mới trước mắt khiến mọi người đều vui sướng đến khó mà tự chế... Mà lúc này đây, chỉ thấy Ngụy Liễu Ông nhìn Thẩm Mặc một cái rồi nói: “Bây giờ chúng ta muốn thành lập tân triều ở phương nam, chỉ cần khác với Lâm An......
Bạn cần đăng nhập để bình luận