Nam Tống Đệ Nhất Nội Ứng

Chương 1280

“Nói đến A Vượng, thật đúng là hâm mộ hắn! Trời lạnh như vậy mà hắn có thể ôm mấy con sói đầu đàn ngủ chung!” Lúc này chỉ thấy Thẩm Mặc đưa tay, lại lấy chén trà từ trong lòng bàn tay Trương cô nương, uống một hơi cạn sạch trà nóng bên trong. Mặc dù bản thân Trương cô nương không hề hay biết, nhưng Thẩm Mặc lại biết rõ, mùi thơm này chắc chắn là có thật. Bởi vì luồng hương thơm nữ nhi này hiện đang quyện lẫn với hương trà, uống hết ngụm trà này, trong lòng Thẩm Mặc cũng đập thình thịch! “Đúng rồi, trời lạnh thế này sao không ngủ được, tìm đến chỗ ta làm gì?” Để che giấu sự chột dạ, Thẩm Mặc vội đánh trống lảng hỏi Trương cô nương. “Đệ tử cũng không ngủ được. Ta ở bên lều vải của mình, nhìn thấy có sứ giả Cao Lệ đi qua, trong đó có một người vừa nhìn liền biết là một nữ tử trẻ tuổi.” Chỉ thấy Trương cô nương nói đến đây, đôi mắt đẹp của nàng thoáng nhìn Thẩm Mặc, ý cười như có như không: “Ta đây chẳng phải lo trong quân của lão sư có địch mai phục, nên mới cố ý ra ngoài lều để tiếp ứng ngài hay sao?”
“Ngươi đừng nói nữa, hôm nay may mà có ngươi! Bằng không thì nữ tử Cao Lệ kia…” Khi Thẩm Mặc đang nói đến đó. Chỉ thấy gò má Trương cô nương ửng hồng vì ngượng, tiếp lời Thẩm Mặc nói: “Nếu không, lão sư liền để nàng… đắc thủ rồi phải không?”
“Cái đó không có khả năng!”
Lúc này Thẩm Mặc, trông thấy trong đôi mắt Trương cô nương ánh lên vẻ dịu dàng như nước, tình ý dâng trào cuồn cuộn. Hắn cảm thấy tim mình như hẫng đi một nhịp, tức thì hoảng hốt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận