Nam Tống Đệ Nhất Nội Ứng

Chương 574

Đúng lúc này, chỉ thấy Long cô nương rúc đầu vào vai Thẩm Mặc, rồi từ đôi môi đỏ mọng, nàng nhẹ nhàng ngâm khe khẽ một câu: “Phòng bị buộc củi, Tam Tinh ở trêи trời......”
Giọng nói của Long cô nương nhẹ nhàng mềm mại, hơi thở như lan, trong giọng nói uyển chuyển của nàng, dường như còn mang theo vài phần mê say và e lệ. Giờ phút này, thân thể Long cô nương đã hơi run rẩy, dường như lần thổ lộ này đối với nàng mà nói, đã tiêu hao hết toàn bộ khí lực và tất cả dũng khí của nàng! Giờ này khắc này, Thẩm Mặc cũng biết Long cô nương đây đã sớm ngưỡng mộ hắn từ lâu, chỉ là vì vướng bận thân phận ca ca của mình, nên Thẩm Mặc trước giờ chưa từng dám trêu chọc nàng dù chỉ một chút. Nhưng câu nói hôm nay của Long cô nương đã là giới hạn cao nhất mà nàng có thể biểu đạt! Chỉ thấy lúc này Long cô nương, tựa như một phạm nhân đang chờ tuyên án, trong lòng rối bời, chờ đợi lời hồi đáp của Thẩm Mặc. Thời gian trôi qua từng giây, Long Ly Nhi vẫn không đợi được lời hồi đáp của Thẩm Mặc, cô nương chỉ cảm thấy trái tim mình đang dần chìm xuống trong tuyệt vọng! Cảm nhận được sự run rẩy của Long Ly Nhi, lúc này Thẩm Mặc cũng không khỏi động lòng. Cuối cùng, hắn dùng cánh tay trái vừa rút ra ban nãy, chậm rãi ôm lấy Long Ly Nhi, rồi nhẹ nhàng đáp lại nàng một câu:
“Thấp có cây trường sở, y na nó nhánh......”
Trong một chớp mắt, liền nghe thấy trong cổ họng Long Ly Nhi phát ra tiếng “ưm”, nước mắt tức thì trào ra, trong nháy mắt chảy xuống cổ Thẩm Mặc! Trong khoảnh khắc này, Long cô nương chỉ cảm thấy trước mắt một mảnh kim tinh loạn vũ, toàn thân trên dưới đều vui sướng như muốn bay lên! Câu nói vừa rồi của Long Ly Nhi được trích từ thi Kinh « thi Kinh · Đường gió · phòng bị ».
Bạn cần đăng nhập để bình luận