Nam Tống Đệ Nhất Nội Ứng

Chương 164

Thẩm Mặc cùng Mạc Tiểu Lạc hai người đứng ở đằng kia, nhìn Giác Ngạn cầm đao trong tay múa may ở đó. Thần sắc của hai người bọn họ đều vô cùng kỳ quái. Chỉ thấy Giác Ngạn kia đang ở đó, vung đao đâm vào khoảng không phía trước, cố gắng giả làm dáng vẻ một cao thủ võ lâm. Trong tay hắn tuy nắm chặt chuôi đao vung vẩy, nhưng mấy động tác ám sát kia lại vụng về lộn xộn, nhìn thế nào cũng thấy giống đang cầm cán chổi lông gà. “Đúng là một bộ Thất Thất sáu mươi tư đường Loạn Phi Phong đao pháp hay.” Chỉ thấy Thẩm Mặc cười, duỗi ra hai ngón tay, tóm lấy sống đao đang múa trong không trung, rồi nhẹ nhàng linh hoạt đoạt lấy cây đao. “Thứ này không hợp với ngươi, đại sư gõ mõ thì hợp hơn.” Chỉ thấy Thẩm Mặc cười nói với Giác Ngạn. Đúng thế! Chỉ thấy Giác Ngạn bỗng nhiên mất bảo đao trong tay, hắn nhìn hai tay trống trơn của mình, cười khổ nói: “Ít ra lúc hòa thượng gõ mõ, sẽ không có người đến đoạt.”
Ba người Thẩm Mặc chia tay ngay tại cửa Phục Long Tự, hắn và Mạc Tiểu Lạc vẫn đi vào từ cửa chính. Còn Giác Ngạn vừa nghe nói các quan viên đầy sân vẫn chưa giải tán, liền đi đường vòng qua cửa hông của Phục Long Tự để về gian thiền viện nhỏ bé của hắn. Thẩm Mặc và Mạc Tiểu Lạc vừa đi vào trong, Mạc Tiểu Lạc vẫn còn tò mò hỏi: “Cái Long cô nương kia đội tóc thật hay tóc giả vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận