Nam Tống Đệ Nhất Nội Ứng

Chương 243

Người bên cạnh nhìn thấy Thẩm Mặc vậy mà trước đó ở ngay giữa trận mai phục, còn liều chết đoạt được một món đồ từ tay Cổ Dạ Phu, mọi người lập tức kinh ngạc vây quanh. Chỉ thấy mảnh giấy trong tay Thẩm Mặc chỉ lớn cỡ hạt dưa, nhìn qua không nghi ngờ gì chính là một góc của trang giấy nào đó. Chỉ có điều, trên mảnh giấy này không hề có một nét bút hay văn tự nào, trông sạch sẽ không có chút gì khác thường. Một mảnh giấy nhỏ chỉ lớn như vậy, thì có thể dùng làm gì được chứ? Sau khi mọi người nhìn rõ mảnh giấy trong tay Thẩm Mặc, tất cả đều nghi hoặc nhìn về phía hắn. Chỉ thấy lúc này, vì Cổ Dạ Phu bỏ mình, vẻ bi phẫn trên mặt Thẩm Mặc vẫn chưa tan đi. Thẩm Mặc nghiến răng, lạnh lùng nói: “Trên mảnh giấy này tuy không có gì, nhưng ta lại biết nó từ đâu tới.” “Thật sao?” Nghe Thẩm Mặc nói vậy, ánh mắt mọi người đồng loạt sáng lên! Chỉ thấy Thẩm Mặc cười lạnh một tiếng, nói: “Loại giấy này là một chủng loại cực kỳ hiếm thấy trong các loại giấy Tuyên, tên là ‘Sáu cát miên ngay cả’. Bởi vì nó cực kỳ bền dai, không dễ xé rách, nên công dụng thông thường của nó là dùng để chế tác bản khắc mẫu chữ.” “Nhưng mà chỉ mấy ngày trước, ta còn từng thấy qua loại giấy này.” Chỉ thấy Thẩm Mặc mặt trầm xuống nói. “Vậy thì tốt quá!” Lúc này, chỉ thấy trong mắt Thiết Lão Liên loé lên tinh quang, nói với Thẩm Mặc:
“Chỉ cần biết chỗ có loại giấy này, chúng ta liền có thể biết hôm nay Cổ lão tổng đã đi nơi nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận