Nam Tống Đệ Nhất Nội Ứng

Chương 2995

Long Ly Nhi nghe Thẩm Mặc nói vậy, lập tức thấp giọng ngâm tụng:
“Chuyện gì thêm thê nuốt? Nhưng do hắn, trời lắc qua lắc lại, gẩy đi gẩy lại, Mạc Giáo Ma Niết. Thất ý mỗi nhiều như ý thiếu, mãi mãi mấy người xưng khuất.” “Cần biết, Phúc Nhân mới gãy. Nằm một mình lê giường nhìn Bắc Đẩu, cõng cao thành, sáo ngọc thổi thành máu. Nghe tiêu trống...... Canh hai triệt!” “Trượng phu chưa chịu bởi vì người nóng, lại thừa nhàn, ngũ hồ xử lý, thuyền con một lá. Nước mắt giống như Thu Lâm vung không hết, vẩy hướng dã vàng đậm điệp.” “Cần không ao ước, nhận minh ban hàng, Mã Tích Xa Trần bận bịu chưa hết, đảm nhiệm gió tây thổi lạnh Trường An tháng. Lại Tiêu Tự, Hoa Như Tuyết.”
Bài « Kim Lũ Khúc » này, viết rung động đến tâm can, nỗi bi phẫn không cam lòng với nhân sinh và vận mệnh như sôi trào trên mặt giấy. Lại thêm giọng nói trong trẻo vang vọng của Long Ly Nhi, âm thanh ngâm tụng vang lên trong thâm cung u ám không người này càng khiến từng câu từng chữ rung động lòng người! Thời khắc này, Long Ly Nhi không khỏi nhớ lại tình cảnh trong vụ án Long Nữ năm đó, khi nàng nhận được bài ca này do Thẩm Lang Quân viết cho mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận