Nam Tống Đệ Nhất Nội Ứng

Chương 193

Chỉ nghe Long Ly Nhi tiếp tục hát: “Ngoài khóm bụi trần gió nhẹ lay. Thuyền lan tựa khúc uyên ương phổ, tiết trời se lạnh hơi ấm. Rèm cuốn nửa. Vừa độ một sợi, lời ca phiêu lãng như mây, chẳng màng cánh đào rơi. Oanh Kiều Yến Uyển. Mặc khách cuồng ngông chẳng vướng lòng, vương tôn mang hận, chớ để cạn chén rượu.” “Bờ dương liễu rủ, đâu rồi Hồng Đình Thúy Quán. Nay hứng thú rong chơi đều lười biếng. Non xanh nước biếc vẫn như xưa, chỉ có lụa là tan tác. Quân không thấy, nơi ca múa, Thanh Vu đầy ắp vườn thu. Bóng tà dương đã muộn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận