Nam Tống Đệ Nhất Nội Ứng

Chương 249

Nghe Long Ly Nhi nói vậy, Mạc Tiểu Lạc nhẹ gật đầu nói: “Long cô nương khinh công thật là lợi hại, xuất quỷ nhập thần lẻn đến bên cạnh chúng ta, ngay cả ta cũng không phát hiện!”
“Tiểu Lạc Tả, ngươi cũng đừng nói ta như vậy.” Nghe Tiểu Lạc khen như vậy, Long Ly Nhi cũng cười ôm lấy cánh tay Mạc Tiểu Lạc: “Võ công của ta hoàn toàn là luyện lệch, ngoài khinh công ra chính là chiêu ám sát đao pháp kia.”
“Bản lĩnh này của ta, cũng chỉ dùng để đánh lén sau lưng người khác lúc họ không kịp chuẩn bị là được. Lỡ như một đao không trúng, bị cao thủ như Tiểu Lạc Tả ngươi áp sát, thì ta liền luống cuống tay chân!”
Thẩm Mặc ở một bên nghe hai người bọn họ nói chuyện, cũng không khỏi âm thầm mỉm cười. Mạc Tiểu Lạc tính tình trầm lặng thuần phác, không ai là không thích. Mà Long Ly Nhi tâm tư nhanh nhạy, thông minh tuyệt đỉnh, lời nói ra hết sức được lòng người. Nghe hai người kia nói chuyện trời đất, lại vô cùng thân thiết hòa hợp, điều này thật khiến người ta càng nghe càng thấy thú vị. Đợi đến khi bọn họ đi tới bên Tây Hồ, sau khi Long Ly Nhi chia tay với hai người họ, gói vải đen kia dĩ nhiên là do Tiểu Lạc mang theo. Thẩm Mặc cùng Tiểu Lạc thuê một chiếc thuyền “Vô Tích nhanh”, người chèo thuyền đưa đẩy mái chèo, đi một mạch về hướng bắc thành Lâm An. Đi ra khỏi thành được hơn mười dặm, nhà cửa phố xá ngoài thành bắt đầu dần thưa thớt, từng mảng liễu xanh um tùm và đồng quê xanh mướt xuất hiện trước mặt họ. Thấy lòng sông trước mặt dần rộng ra, từ đây đi tiếp về phía bắc, chính là Đại Vận Hà tiếng tăm lừng lẫy trong lịch sử Trung Quốc. Vào thời đại này, còn khoảng 70 năm nữa Nguyên Thế Tổ mới hoàn toàn khai thông Kinh Hàng Đại Vận Hà, nên con kênh đào này vẫn chỉ có thể gọi là Giang Nam Vận Hà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận