Nam Tống Đệ Nhất Nội Ứng

Chương 3434

Chỉ thấy Thành Cát Tư Hãn cất lời với giọng đượm buồn: “Trận chiến hôm nay, là trận chinh chiến cuối cùng của ta. Ta đã già, về sau cũng không kéo nổi dây cung, không cưỡi nổi chiến mã nữa.”
“Nhưng mà chỉ cần ta có thể g·i·ế·t được Thẩm Mặc, cho dù hiện tại chúng ta không có khả năng thừa cơ đ·á·n·h vào Đại Tống, thế hệ các ngươi cũng có thể từ từ chờ đợi thời cơ. Đợi đến lúc Đại Tống suy yếu, là có thể nhất cử xông qua Yến Sơn!”
Lúc này Bột Lỗ nghe được mưu tính sâu xa của Đại Hãn, tầm nhìn đã xa tới mấy chục năm sau, trong lòng không khỏi âm thầm kích động và ủng hộ. Chỉ thấy Thiết Mộc Chân trầm giọng nói: “Bột Lỗ ngươi là người n·ổi bật trong thế hệ này, lẽ ra là người để cho thế hệ con của ta trọng dụng. Là một quân th·ố·n·g s·o·á·i, ngươi phải nhớ kỹ một điều.”
“Thiên hạ ngày nay, chỉ có Mông Cổ ta và Đại Tống là có thực lực tranh đoạt thiên hạ. Mối uy h·i·ế·p lớn nhất đối với người Mông Cổ ta, xưa nay không phải là sự hiểm trở của sông núi phòng tuyến Yến Sơn, càng không phải là binh sĩ đông đ·ả·o, v·ũ· ·k·h·í tinh nhuệ của Nam triều.”
“Người Tống bọn hắn giỏi nhất là nội đấu, chắc chắn sẽ có một đám gia hỏa đem hết trí tuệ dùng vào việc tính kế người nhà mình. Nhưng một khi xuất hiện người như Thẩm Mặc, nếu hắn có thể thu phục lòng người, khiến tất cả mọi người đều trung thành với hắn, thì người này bắt buộc phải g·i·ế·t!”
“Giống như hiện tại, chỉ cần chúng ta g·i·ế·t được Thẩm Mặc, đến lúc đó thiên hạ sẽ định, Nam Quốc sẽ không còn anh hùng nữa!”
Nghe lời của Thiết Mộc Chân, Bột Lỗ không chút do dự gật đầu thật mạnh, đem những lời này khắc ghi trong lòng. Lúc này hắn không khỏi nhớ về trước kia, trước khi Đại Hãn Thiết Mộc Chân giống như mặt trời ban mai từ từ trỗi dậy. Khi đó trên thảo nguyên, chẳng phải cũng như vậy sao? Lúc đó các bộ tộc Mông Cổ tranh đoạt c·h·é·m g·i·ế·t lẫn nhau, mối thù hận quấn lấy nhau, truyền từ đời này sang đời khác, vĩnh viễn không có ngày ngừng chiến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận