Bắt Lấy Ma Tu Kia

Chương 493: Một cái khác trận đại chiến uẩn nhưỡng

Chương 493: Một trận đại chiến khác đang nhen nhóm
Sở mập mạp, mang theo linh thể nữ nhân, gia nhập vào chiến đoàn.
Một âm thanh đầy cám dỗ vang lên.
Trực tiếp khiến cho chiến lực của tiểu đội Huyết sát kia giảm xuống ba thành.
Trong nhất thời, hầu như trước mắt mỗi người đều xuất hiện những hình ảnh kiều diễm khác nhau của riêng mình ---- Điều này cũng nằm ngoài dự đoán của Sở mập mạp.
Ô hô?
Chẳng lẽ nói, sau khi ta tăng lên cảnh giới 3 trọng, ngay cả công lực của linh thể cũng tăng mạnh sao?
Tại hiện trường, thần sắc Thu Lộ đầy xoắn xuýt.
Khỏi phải nói đến việc nhìn một đám người chiến đấu lâu như vậy.
Nhưng đối phương đối với nàng cũng chỉ muốn bắt sống, sau đó hảo hảo hưởng dụng một phen, chứ không có ý định giết chết nàng.
Lúc này, cục diện mới đã xuất hiện.
Bây giờ, Thu Lộ muốn chém giết mấy tên đội viên Huyết sát đang lâm vào ảo cảnh, quả thực dễ như trở bàn tay.
Thế nhưng, nàng do dự ---- Nếu đám người này thật sự chết trong tay mình, sau khi trở lại nơi đóng quân, mình sẽ đối mặt với Thiệu tướng quân như thế nào?
Chẳng lẽ giải thích rằng đối phương muốn ép buộc mình sao?
Nếu đổi lại là nữ tu khác nói như vậy, có lẽ sẽ nhận được sự thông cảm của tuyệt đại đa số người.
Thậm chí, các cấp tướng quân đều sẽ đứng ra chủ trì chính nghĩa.
Nhưng mà, liệu mình có được như vậy không------?
Ánh mắt Thu Lộ nhìn về phía Sở Nhị Thập Tứ, Kim Tiểu Xuyên và Mặc Mặc.
Nàng hiểu rất rõ mấy người của chín tầng lầu này.
Ra tay gọn gàng dứt khoát, vì để nhận được chiến công cùng giới chỉ mà quỷ kế đa đoan.
Nhất là khi nhìn thấy mấy người Kim Tiểu Xuyên, chỉ trong thời gian ngắn, vậy mà đã tấn thăng thành Khải Linh Cảnh 3 trọng.
Nội tâm Thu Lộ càng thêm dậy sóng.
Nửa năm trước, lần đầu tiên nhìn thấy bọn hắn, từng người vẫn là Khải Linh Cảnh 1 trọng.
Còn bây giờ thì sao?
Toàn bộ đã tấn thăng đến 3 trọng.
Không cần suy nghĩ nhiều, chắc chắn là đã lấy được không ít năng lượng châu tử của đệ tử Huyết Hà Tông.
Đã như vậy ------ Thu Lộ lập tức đưa ra quyết định trong nháy mắt.
Nàng không thể tự mình chém giết những người của tiểu đội Huyết sát này.
Đồng thời, nàng cũng không muốn đối phó với mấy người Kim Tiểu Xuyên.
Nàng muốn khống chế cục diện.
Để cho Kim Tiểu Xuyên, Sở Nhị Thập Tứ và tiểu cô nương đem đám rác rưởi trước mặt này chém giết hết.
Vừa có thể giải tỏa mối hận trong lòng mình, lại không đến mức để người khác có cớ.
Mà tại hiện trường, người có thể gây tổn thương cho bọn Kim Tiểu Xuyên chỉ có bản thân nàng và tên tiểu đội trưởng 7 trọng sắc dục hun tâm trước mắt này.
Cho nên, Thu Lộ không những không tấn công Sở Nhị Thập Tứ, ngược lại còn tiếp tục triền đấu với tên tiểu đội trưởng 7 trọng kia.
Hơn nữa còn vừa đánh vừa dẫn tên tiểu đội trưởng đó ra xa.
Bên trong chiến đoàn.
Sở Nhị Thập Tứ lại không có nhiều suy nghĩ như vậy.
Xung quanh hắn có đến 9 tên đội viên Huyết sát.
Cảnh giới kém nhất là 4 trọng, hơn một nửa là 5 trọng.
Thanh Hàn Thủy kiếm trong tay hắn đâm thẳng về phía mông của một quân sĩ 4 trọng.
Người kia vậy mà phòng bị không đủ, bị đâm trúng phóc.
Trên mông, máu tươi chảy đầm đìa.
“Gào -----” Hắn hét lớn lên.
Tiếng hét này đã đánh thức đám người vừa lâm vào ảo cảnh.
Bọn họ nhao nhao tỉnh ngộ lại.
Thật nguy hiểm.
Lúc này, mỗi người đều cắn nát đầu lưỡi, phong bế một phần thần thức, để không đến mức lại trúng chiêu của Sở mập mạp.
Một bên khác.
Kim Tiểu Xuyên đã phi thân vào giữa năm tên đang đứng xem náo nhiệt.
Năm người này toàn bộ đều có tu vi 5 trọng.
Nhìn thấy Kim Tiểu Xuyên tập kích, bọn họ nhao nhao bắt đầu chống cự, triệu hoán linh thể.
Linh thể vừa mới triệu hoán được một nửa, liền thấy tiểu cô nương Mặc Mặc xách theo trường kiếm màu xanh lam xuất hiện trước mặt.
Điều này còn chưa phải quan trọng nhất, Mấu chốt nhất là con Kim Long đang nhìn chằm chằm trên đầu tiểu cô nương kia.
Cái này------?
Linh thể triệu hoán được một nửa, tiếp theo nên tiếp tục triệu hoán?
Hay là dứt khoát nén trở về đây.
Hình như còn chưa có tiền lệ nén linh thể trở về.
Kim Tiểu Xuyên cũng không thèm để ý những điều này.
Dựa theo kế hoạch trước đó, cây búa trong tay đã sớm vung lên.
Linh lực trong cơ thể vận chuyển.
【 Hỗn Độn Chùy pháp 】 thức thứ nhất đã thành hình.
Trên bầu trời, tiếng sấm càng thêm dữ dội.
Vang vọng khắp toàn bộ sơn mạch, thật lâu không ngừng ---- Trong khoảnh khắc này, tất cả tu sĩ của hai nước trong phạm vi trăm dặm xung quanh đều đưa mắt nhìn lên bầu trời.
Từng người đều mang thần sắc khẩn trương.
Với động tĩnh như thế này, lại nhìn mây đen cuồn cuộn trên trời, liền biết là người của chín tầng lầu lại ra tay rồi.
Giữa sân.
Cây búa trong tay Kim Tiểu Xuyên đã được bao phủ trong hào quang màu vàng đỏ.
Cây búa lớn hơn một vòng, bây giờ nhìn càng khiến người ta lòng run sợ.
Năm tên đội viên của Thu Lộ kia không một ai dám đến ngăn cản chiêu tấn công đầu tiên của Kim Tiểu Xuyên.
Đừng nhìn bọn họ cũng có tu vi 5 trọng.
Vậy thì sao chứ?
Trước đây khi Kim Tiểu Xuyên mới 1 trọng, đã có thể nghĩ cách giết chết tu sĩ Khải Linh Cảnh 4 trọng, 5 trọng.
Huống chi bây giờ bản thân Kim Tiểu Xuyên đã là tu sĩ 3 trọng rồi?
Kim Tiểu Xuyên đã nhắm xong mục tiêu cho cây búa thứ nhất này.
Người kia dường như có cảm giác, vội vàng né tránh.
Đáng tiếc, Kim Tiểu Xuyên hét lớn một tiếng:
“Một ----- Chùy ----- Nát ----- Núi -----!” Chưa bàn đến uy lực của cú búa này ra sao.
Chỉ riêng tiếng hét lớn này đã khiến người đối diện gần như sợ vỡ mật.
Nhưng hắn cảm thấy mình đã lùi ra ngoài một trượng, nói không chừng cú búa này của Kim Tiểu Xuyên sẽ trở về tay không.
Đáng tiếc, theo cú búa đó bổ xuống.
Tuy búa không đập trúng bản thân tu sĩ, nhưng một đạo hỏa lôi màu vàng đỏ từ trên búa trực tiếp thoát ra, đánh trúng lồng ngực tu sĩ kia ---- “Oanh --------” Tiếng sấm trên trời và hỏa lôi trên mặt đất đồng thời nổ tung!
Hai mắt tu sĩ kia nhìn thân thể mình, ở giữa vậy mà xuất hiện một lỗ thủng to bằng chậu rửa mặt ---- “Ta ----- Ta ----- Sắp chết sao ------?” Sau tiếng sấm, thân thể hắn bắt đầu hóa thành tro tàn từ vị trí chính giữa ----- Kim Tiểu Xuyên, sau khi tung ra cú búa này, liền không thèm để ý nữa.
Hắn biết rõ uy lực của chỉ một chiêu này.
Đừng nói là những tu sĩ 5 trọng phổ thông trước mắt, cho dù là chính mình đối mặt cũng tuyệt không có cơ hội sống sót.
Cho nên, cây búa thứ hai của hắn cũng đã vung lên.
“Một ------ Chùy ------ Nát ----- Núi ------!” “Oanh ------” Nơi hỏa lôi nổ tung, tên đội viên thứ hai của Thu Lộ cũng tan thành mây khói ----- Một bên khác.
Tiểu cô nương Mặc Mặc, thừa dịp mấy người kia còn đang trợn mắt há mồm, đã vung kiếm lao lên.
Một tu sĩ vội vàng ngăn cản.
“Keng keng keng ------” Trường kiếm giao nhau, trong tay người kia chỉ còn lại chuôi kiếm.
Không chỉ có vậy.
Con Kim Long phía trên tiểu cô nương há to miệng, gắt gao ngậm lấy linh thể của đối phương vào miệng.
“Răng rắc răng rắc ------” Tu sĩ kia bị phản phệ bị thương, lại thêm kinh hãi trong lòng, đã bị tiểu cô nương chém giết tại chỗ.
Lúc này, tại chiến đoàn này.
Kim Tiểu Xuyên đã vung búa lên lần thứ ba ----- Cách chủ chiến đoàn mười lăm trượng.
Tên tiểu đội trưởng 7 trọng kia lúc này đang cố hết sức muốn quay về cứu viện.
Đáng tiếc, bị Thu Lộ quấn lấy, không thể thoát thân.
Hắn tức giận mắng to:
“Thu Lộ, ngươi rốt cuộc có hiểu quy củ không, đại địch trước mặt, chúng ta nên giết Kim Tiểu Xuyên trước!” Thu Lộ căn bản không thèm để ý đến hắn.
“Thu Lộ, ngươi cái đồ tiện nữ!” Thu Lộ xoẹt xoẹt hai kiếm, để lại hai vết kiếm trên người đối phương.
Máu chảy ròng ròng, nhưng không chí mạng.
“Thu Lộ, ta thấy ngươi chính là cố ý, ta muốn trở về tố cáo ngươi, ngươi liên hợp với bọn Kim Tiểu Xuyên -----” Muốn chạy?
Chiến lực của Thu Lộ mạnh hơn gã này không chỉ một bậc.
Vừa rồi lấy một địch mười còn có thể chống đỡ, huống chi bây giờ chỉ có một gã này?
Nhưng mà, Thu Lộ lại không định giết hắn.
Thực ra, Thu Lộ cũng nhìn thấy cảnh Kim Tiểu Xuyên và Mặc Mặc chém giết đội viên của mình.
Ban đầu, nàng còn có chút đau lòng.
Vì sao cứ gặp phải thuộc hạ của Kim Tiểu Xuyên là lại toàn quân bị diệt.
Nhưng lúc này, nàng đã không còn suy nghĩ đó nữa.
Ha ha, chiến công của ta sắp góp đủ rồi.
Không làm tiểu đội trưởng này nữa thì sao chứ?
Như vậy cũng tốt, dứt khoát để Kim Tiểu Xuyên chém giết sạch sẽ hết đi.
Để khỏi đám người này về sau cứ rảnh rỗi là lại nghĩ cách bò lên giường của mình.
“Oanh --------” Hỏa lôi màu vàng đỏ nổ tung.
Kim Tiểu Xuyên đã bắn tên thuộc hạ cuối cùng của Thu Lộ thành hư vô tại chỗ.
Trận chiến này, Kim Tiểu Xuyên chém giết 3 người, Mặc Mặc mang theo Kim Long chém giết 2 người.
Hai người tung mình, gia nhập vào chiến đoàn của Sở Nhị Thập Tứ.
Chín người kia (của Huyết sát đội), không ngờ bọn Kim Tiểu Xuyên chiến đấu nhanh chóng như vậy.
Vừa rồi còn định liên thủ giết chết Sở Nhị Thập Tứ trước.
Chỉ tiếc là đến cái bóng của Sở Nhị Thập Tứ cũng chưa chạm tới.
Mắt thấy Kim Tiểu Xuyên và Mặc Mặc đi tới, mấy người này không khỏi hoảng hốt.
Bọn họ sợ cây búa trong tay Kim Tiểu Xuyên.
Chỉ sợ Kim Tiểu Xuyên lại hô lên câu gì đó như 【 Một chùy toái sơn 】.
Nhưng ai mà biết, hôm nay Kim Tiểu Xuyên lại không dùng chiêu này nữa.
Chủ yếu là vì một chiêu tung ra tổn thất trực tiếp 1/5 linh lực.
Thực sự không chịu nổi.
Ngay cả bản thân Kim Tiểu Xuyên cũng không nghĩ thông, vì sao lúc mình ở cảnh giới 2 trọng, một búa hao phí 1/5 linh lực.
Đến cảnh giới 3 trọng, theo lý mà nói linh lực của mình đã tăng lên không ít, nhưng vì sao vẫn tiêu hao 1/5 linh lực?
Cứ theo đà này, dường như những chiêu thức phía sau căn bản không có cơ hội thi triển.
Bây giờ không phải lúc hắn cân nhắc vấn đề này.
Kim Tiểu Xuyên không dùng một chùy toái sơn, trực tiếp vung búa đập mạnh, đập 5 lần, cuối cùng đập trúng bả vai một tu sĩ.
Bả vai tu sĩ kia gãy nát.
Hai mắt hắn trong nháy mắt phủ một lớp khí tức màu trắng tro.
Linh thể Kim Long của tiểu cô nương Mặc Mặc lần này đã tìm được cơ hội tốt.
Trước mặt có 9 cái linh thể, nó cũng không biết nên ăn cái nào trước.
Há miệng rộng một cái, liền ngậm lấy một con báo có cánh vào miệng.
Còn ở một bên khác, linh thể nữ nhân của Sở Nhị Thập Tứ, với đoản kiếm trong tay, cũng đã tìm được cơ hội, xẹt qua cổ một tu sĩ.
Chỉ trong thời gian ngắn, tiểu đội này đã thiệt hại 3 người.
Sáu người còn lại muốn nhanh chóng thoát đi.
Nhưng làm gì có chuyện đơn giản như vậy.
Bây giờ tốc độ của Sở Nhị Thập Tứ càng nhanh hơn, muốn chạy trốn được phải xem vận khí.
Bọn họ vừa mới cất bước, còn chưa kịp lấy phi kiếm ra, Sở mập mạp đã đến nơi.
Những người muốn chạy này liền không còn đường chạy.
Cho dù muốn tách ra để thoát thân cũng không làm được.
Sáu người bọn họ phảng phất như đã bị Kim Tiểu Xuyên, Sở Nhị Thập Tứ và Mặc Mặc bao vây.
Sau một nén nhang.
Tên tu sĩ cuối cùng bị thương, linh thể đã bị Kim Long nuốt chửng, bị Kim Tiểu Xuyên một búa đập trúng lưng.
Lập tức, mắt hắn trợn trừng, cả người choáng váng.
Hắn ném trường kiếm trong tay, ngây ngốc lảo đảo tập tễnh đi về phía Thu Lộ và tên tiểu đội trưởng đang chiến đấu.
“----- Đội trưởng ---- Đội trưởng ---- Chết ---- Ta muốn Thu Lộ ----- Chúng ta cùng muốn Thu Lộ ---- Được không ----” Thu Lộ thấy bọn Kim Tiểu Xuyên đã kết thúc chiến đấu, không còn người sống sót nào, đúng như dự liệu của mình.
Xoẹt xoẹt hai kiếm, nàng chặt đứt hai đùi của đối thủ 7 trọng trước mắt.
Sau đó nhảy ra khỏi vòng chiến, nhìn về phía Kim Tiểu Xuyên:
“Kim Tiểu Xuyên, các ngươi thắng, ta đánh không lại ngươi, sau này tất đến báo thù.” Nói xong, Thu Lộ trực tiếp đạp lên phi kiếm, phóng lên trời.
Giữa sân, Kim Tiểu Xuyên nhìn tên tiểu đội trưởng 7 trọng đang nằm trên đất.
Trong lòng đầy nghi vấn.
Nữ nhân này đang làm gì vậy?
Lại có thể tặng cho mình một món quà lớn như vậy?
Nữ nhân này, bây giờ xem ra lại giống như là cùng phe với mình.
Quà tặng đến cửa mà không nhận thì quả thực không thể nói nổi.
Tên tiểu đội trưởng 7 trọng trên mặt đất lúc này đã sợ hãi tột độ.
“Kim Tiểu Xuyên, các ngươi đừng---- giết ta ----- Ta sẽ nói cho ngươi biết rất nhiều bí mật---- của Huyết sát đội -----” Kim Tiểu Xuyên tung một đấm xuống.
Máu tươi bắn tung tóe.
Bí mật?
Ta muốn nghe những thứ đó làm gì?
Thật phiền phức.
Phía sau, Sở mập mạp cũng thuận thế dùng Hàn Thủy kiếm cắt cổ tên ngốc kia ----- Trận chiến này của bọn họ thắng có chút khó hiểu.
Nhưng kết quả lại rất tốt.
Quả nhiên, sau khi gặp nữ nhân này, vận may liền tới.
Mà bọn họ không biết rằng, một trận đại chiến khác cũng đang được nhen nhóm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận