Bắt Lấy Ma Tu Kia

Chương 475: Lần đầu thực chiến

Chương 475: Lần đầu thực chiến
Bên trong động đá vôi.
Giữa ba chiếc lều vải, một đống lửa đang cháy.
Kim Tiểu Xuyên, Sở hai mươi bốn cùng Mặc Mặc tiểu sư muội, lần lượt cũng đã rửa mặt xong xuôi, thay xong chiến bào mới.
Chỉ có trên đầu Sở mập mạp là có thêm một cục u.
Vì thế, khi hắn nhìn về phía Kim Tiểu Xuyên, trong ánh mắt tràn đầy u oán:
“Tiểu Xuyên sư đệ, không phải ta nói ngươi, ngay cả chiêu thức mình cũng không khống chế được, còn cần thiết tu luyện sao?” Kim Tiểu Xuyên không phục:
“Tại sao không cần thiết, ngươi không thấy cảnh tượng hoành tráng vừa rồi sao? Cái này chẳng phải lợi hại hơn nhiều so với trước kia à?” Liên quan tới điểm này, rằng chiêu thức lợi hại hơn, Sở mập mạp cùng tiểu sư muội cũng không có cách nào phản đối.
Chỉ xét theo uy lực của một chùy vừa rồi, quả thực rất dọa người.
Cũng không biết, trong thực chiến, lại sẽ như thế nào?
Sáng sớm hôm sau.
Kim Tiểu Xuyên tính toán canh giờ, vừa đúng giờ Mão, liền đem chùy cất kỹ.
Bầu trời cũng vừa tờ mờ sáng.
Tiếp đó hắn hứng thú bừng bừng, kêu sư đệ sư muội cùng đi xem xét hiệu quả do một búa ngày hôm qua gây ra.
Rất nhanh, ba người đi tới địa điểm tối hôm qua.
Cho dù ba người bọn hắn sớm đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng khi nhìn thấy ngọn núi nhỏ bị đập trúng kia, cũng phải hít sâu một hơi.
Đương nhiên, ngọn núi nhỏ kia vẫn đứng sừng sững như cũ.
Điều này hoàn toàn có thể đoán được.
Làm sao có thể một búa bổ xuống, cả tòa núi liền bị san thành bình địa được chứ?
Nhưng trước mắt, chỗ ngọn núi nhỏ kia bị đập trúng.
Phạm vi hai mươi trượng, đã xuất hiện một cái hố cực lớn.
Bên trong khu vực này.
Cũng không còn nhìn thấy một cái cây, một ngọn cỏ nào nữa.
Đá vụn, đất cát, bùn đất càng bao trùm phạm vi hơn mười trượng xung quanh.
Ngay cả Sở mập mạp vừa rồi miệng còn rất cứng, thấy cảnh này, cũng không nhịn được thầm nghĩ trong lòng.
Một chùy này nếu là nện trên thân người ----- Vậy ngay cả thịt nát cũng không tìm thấy được đâu nhỉ.
Không được, Củng Tử Lộ kia thế mà lại đưa cho tiểu Xuyên sư đệ công pháp tốt như vậy.
Vì sao ta lại không có chứ?
Đợi sau khi trở về, ta phải tìm một cơ hội, mời Củng Tử Lộ uống rượu, dò hỏi một chút, xem hắn còn có công pháp nào khác giấu diếm không?
Trở lại động rộng rãi.
Mấy người vừa mới ăn cơm xong, Kim Tiểu Xuyên liền không thể chờ đợi được nữa, bảo Sở mập mạp mau đi tìm kiếm đối thủ.
Hắn muốn xem thử, rốt cuộc thần công kia đã luyện thành, khi thực chiến vào ban ngày, lại sẽ có hiệu quả như thế nào.
Sở mập mạp bị hắn quấn lấy không còn cách nào khác.
Đành phải ra ngoài tìm kiếm.
Sau khi tấn thăng lên nhị trọng, thân pháp của Sở mập mạp càng thêm linh hoạt.
Tốc độ cũng càng nhanh hơn.
Một người, như một quả cầu lớn, phiêu diêu lướt đi, tìm kiếm bốn phương.
Sau nửa canh giờ.
Sở mập mạp liền cười.
Trong tầm mắt, một tiểu đội Huyết Hà Tông đang di chuyển giữa sơn cốc.
Nhìn như ẩn nấp không tệ, lại không thoát qua được mắt của Sở mập mạp.
Hắn thấy tiểu đội kia vẻn vẹn chỉ có năm người, trong lòng liền có chút khinh thị.
Ha ha, người của Chín tầng lầu chúng ta, từ trước đến nay đều ra tay với tiểu đội bảy tám người.
Bây giờ có năm người, vừa vặn, nói không chừng, mấy viên hạt châu này đều có thể tới tay.
Hắn không quay người lại thông báo cho Kim Tiểu Xuyên.
Mà là muốn thăm dò tình huống đối phương trước.
Ít nhất, cũng phải biết rõ ràng tu vi cảnh giới.
Càng theo dõi càng gần.
Còn không đợi dò xét đến tu vi của đối phương, chỉ thấy năm người kia đồng thời quay đầu, nhìn về phía hắn ẩn thân.
Sở mập mạp vội vàng ẩn nấp.
Nhưng dù cho như thế, năm người Huyết Hà Tông kia, giống như cùng một ý nghĩ.
Vậy mà cùng nhau hướng về phía Sở mập mạp bắn nhanh tới.
Lần này, Sở hai mươi bốn sợ hãi.
Chạy thì không có vấn đề, nhưng đánh thì ----- Thôi bỏ đi.
Mắt thấy đối phương chỉ còn cách hắn bảy tám trượng, hắn cuối cùng cũng từ hơi thở của đối phương đoán ra được tu vi cảnh giới của mấy người kia.
Trời ạ.
Ba người cửu trọng, hai người bát trọng.
Các ngươi có bị bệnh không?
Mỗi người đều có thể làm tiểu đội trưởng được không hả?
Lại còn tụ tập cùng một chỗ, tạo thành một tiểu đội.
Lập tức dùng tốc độ nhanh nhất, hướng nơi xa bỏ chạy.
Năm người Huyết Hà Tông đuổi theo một lúc, thấy từ đầu đến cuối cũng không đuổi kịp, dứt khoát trực tiếp từ bỏ.
Một người trong đó, nhìn bóng dáng Sở hai mươi bốn biến mất ở phía xa, có chút tán thưởng:
“Tên Sở mập mạp này, tốc độ thật sự là nhanh nha.” Có người gật đầu:
“Điều đó còn cần phải nói sao, về sau, lại nhìn thấy hắn, dứt khoát cũng không cần đuổi nữa, lần trước, hơn một trăm người đều không bắt được hắn.” “Hắn đã ở đây, vậy thì Kim Tiểu Xuyên cùng Mặc Mặc hẳn là cũng ở gần đây, chỉ là hôm nay thời gian có chút eo hẹp, không kịp tìm.” “Ừm, chuyện hôm nay, không thể có sai sót, lần này, cuối cùng cũng coi như tìm được chỗ của Vân Kinh Hồng cùng Vũ Tử Lăng.” “Vậy chúng ta liền hạ Vân Kinh Hồng, bắt sống Vũ Tử Lăng, cho Đi săn doanh một bài học xem.” “Đến lúc đó, ta phải ngay mặt Vân Trung Yến, đem đệ đệ của hắn trực tiếp hấp thu hết.” “Nói nhảm cái gì, còn có thể đến phiên ngươi sao?” Mấy cao thủ Huyết Hà Tông vừa đi vừa nói, hướng về địa điểm đã hẹn trước đó mà đi.
Hơn mười dặm bên ngoài.
Sở mập mạp nhìn thấy không có ai đuổi theo, lúc này mới chậm dần cước bộ.
Những người Huyết Hà Tông này, cũng quá âm hiểm.
May mắn ta thông minh chạy nhanh.
Lại qua thời gian một nén nhang.
Lần này, hắn lại tìm được một tiểu đội, bảy tám người, bất quá, lại là của Đi săn doanh.
Sở mập mạp tiến lên chào hỏi bọn họ.
Tiểu đội trưởng bát trọng kia liền cười nói, hỏi Sở mập mạp có muốn cùng bọn hắn hành động chung không.
Nói hôm qua đã dò xét tốt mục tiêu rồi.
Sở mập mạp có chút động lòng nhưng vẫn lắc đầu.
Thôi bỏ đi.
Vẫn là tiếp tục tìm kiếm đối thủ của mình vậy.
Vừa mới quay người rời đi trong chốc lát.
Liền nghe một hồi tiếng gào thét truyền đến.
Phương hướng chính là từ tiểu đội vừa rồi.
Hửm?
Nhanh như vậy đã gặp phải đối thủ rồi sao?
Sở mập mạp vội vàng quay lại, lặng lẽ ẩn nấp tới gần.
Trong tầm mắt, cách trăm trượng.
Đã thấy một đám Hung Thú linh thể, đang giao đấu cùng một chỗ.
Sở mập mạp thầm nghĩ:
Không được, chính mình thế đơn lực bạc, vẫn là đi tìm sư đệ sư muội thôi.
Lập tức, sợ người của tiểu đội vừa rồi chống cự không được quá lâu.
Liền dùng tốc độ nhanh nhất, ngự kiếm bay trở về động rộng rãi.
Trên đường đi, phi kiếm đều dùng hỏng bốn, năm chuôi.
Vội vã đem Kim Tiểu Xuyên cùng tiểu sư muội mang ra, hướng về phía chiến trường, lao nhanh tới.
Một đi một về, dùng gần nửa canh giờ.
Chờ đến khi tới chiến trường.
Song phương đã đánh nhau vô cùng thảm liệt.
Luận về thực lực, tự nhiên là tiểu đội Đi săn doanh hơi yếu hơn một chút.
Tiểu đội trưởng của đối phương tu vi cửu trọng, hai tay cầm một thanh khoan bối đại đao.
Đã giết tiểu đội trưởng Đi săn doanh đến máu me khắp người.
Ít nhất cũng có hơn mười đạo vết thương.
Máu kia chảy đầy đất.
Chỉ lát nữa là không sống nổi.
Những chiến trường khác ngược lại tốt hơn một chút.
Những đội viên của tiểu đội Đi săn doanh, tuy nói thực lực hơi kém, trên thân cũng đều mang thương tích.
Nhưng chống đỡ thêm nửa canh giờ nữa, vẫn không có vấn đề.
Ba người Kim Tiểu Xuyên bọn họ đến, lập tức khiến cho tiểu đội Huyết Sát gồm mười người giữa sân giật nảy cả mình.
Danh tiếng của mấy người Kim Tiểu Xuyên ở Chín tầng lầu bây giờ quá lớn.
Giết chết ba người chiến công tăng theo cấp số cộng, thế nhưng là vượt qua hơn 1000 chiến công.
Không chờ bọn họ tính toán trong lòng.
Ba người Chín tầng lầu đã động thủ trước.
Còn cách hơn mười trượng, đã nhao nhao triệu hoán linh thể của mình ra.
Trong chốc lát.
Trời đất u ám, tiếng sấm rền rĩ, phảng phất một trận mưa lớn sắp sửa trút xuống.
Giữa sân, đội trưởng bát trọng kia cười ha hả:
“Kim huynh đệ, Sở huynh đệ, mau tới giúp ta, sau khi trở về, lão ca ta mời các ngươi uống rượu ngon ba ngày liên tục!” Hắn nghĩ rất tốt đẹp.
Tạm thời không nói Kim Tiểu Xuyên bọn hắn hứng thú không lớn đối với việc uống rượu.
Chỉ dựa vào đấu pháp truyền thống của ba người Chín tầng lầu.
Đã định trước sẽ không đi cứu hắn trước.
Cảnh giới thực lực của đối thủ hắn quá cao.
Hoàn toàn không có một tia hy vọng chiến thắng.
Chúng ta vẫn nên ra tay từ người yếu nhất trước.
Sở hai mươi bốn, thân hình nhanh nhất.
Một luồng sương mù màu hồng phấn đập vào mặt, bao phủ toàn bộ chiến trường.
Nữ nhân yêu mị yểu điệu kia đã sớm ở trong sân, nhanh chóng nhảy múa, váy bay lên ---- “Hì hì, các đại gia, tới chơi nha -----” Cũng may những quân sĩ Đại Viêm này, sớm đã được nhắc nhở khi ở quân doanh.
Ngược lại chỉ cần thấy Sở mập mạp, liền cấp tốc tự động phong bế một phần thần thức là được rồi.
Tuy nói phong bế bộ phận thần thức sẽ khiến chiến lực bản thân hạ xuống.
Nhưng còn có biện pháp gì?
Dù sao cũng tốt hơn gấp trăm lần so với việc bị Sở mập mạp đâm một nhát vào mông không hiểu sao, hoặc bị Nữ Nhân Linh Thể cắt cổ.
Giữa sân, người phong bế bộ phận thần thức không chỉ riêng là tiểu đội Huyết Sát.
Ngay cả quân sĩ Đi săn doanh cũng không thể không làm như vậy.
Nữ Nhân Linh Thể này cũng tương tự sẽ gây ảnh hưởng đến bọn họ.
Có thể nói như vậy, hiện trường không bị ảnh hưởng.
Chỉ có ba người Chín tầng lầu, còn có tiểu đội trưởng của hai tiểu đội.
Mặc Mặc tiểu sư muội, thừa cơ xông vào chiến đoàn.
Lần này, tu sĩ của Huyết Sát đội Đại Viêm cũng có chút phân vân.
Bọn hắn cũng đã nhìn thấy, trên đỉnh đầu Mặc Mặc, con Kim Long đang đảo mắt trái phải, hoa cả mắt kia.
Hai con mắt rồng sáng long lanh.
Đó là vẻ hưng phấn sau khi nhìn thấy đồ ăn.
Chúng ta là thu hồi linh thể, hay là mặc kệ nó đây?
Không chờ bọn họ nghĩ rõ ràng.
Kim Long đã vươn mình một cái, cắn vào cổ một con Bạch Lang linh thể.
Bạch Lang linh thể kia, ba cái đuôi, bốn cái móng vuốt, liều mạng giãy dụa, nhưng vẫn như cũ không thể thoát khỏi miệng rộng của Kim Long ----- Tu sĩ phía dưới Bạch Lang linh thể, bây giờ phiền muộn đến cực điểm.
Còn muốn thu hồi linh thể, lại đã không kịp nữa rồi.
Trường kiếm trong tay vừa định đánh trả.
Trường kiếm màu xanh lam của Mặc Mặc tiểu sư muội đã cuốn tới.
“Đinh đinh đang đang -----” Trong nháy mắt, trường kiếm của tu sĩ kia chỉ còn lại một cái chuôi kiếm ----- Tên đội viên Đi săn doanh vừa rồi đối chiến với hắn, phi thân lên, một kiếm liền muốn chém xuống.
Nhưng bóng dáng Sở mập mạp bên cạnh đột nhiên giết tới.
Người còn chưa tới, đã lớn tiếng hô:
“Đây là chiến công thuộc về Chín tầng lầu của ta!” Hắn hô như vậy, kiếm của người kia liền giơ lên trời, không cách nào rơi xuống.
Hắn cũng không muốn đắc tội Chín tầng lầu a.
Dù sao người ta thực sự là tới cứu mình.
Lúc này, miệng rộng của Kim Long đã “Cót ca cót két” cắn.
Con Bạch Lang linh thể kia triệt để bị nuốt chửng.
Đội viên Huyết Sát đội, trong lòng một hồi khí huyết cuồn cuộn.
Nhưng vào lúc này, linh thể của Sở mập mạp đi tới, kiếm quang lóe lên.
Một cái đầu lâu đã rơi xuống đất.
Một bên khác.
Kim Tiểu Xuyên đối đầu một tu sĩ Khải Linh Cảnh ngũ trọng.
Hắn muốn thử uy lực của 【 Một chùy toái sơn 】 trong thực chiến.
Trong chiến đấu, linh lực trong cơ thể hắn vận chuyển theo tâm pháp chiêu thức.
Lượng lớn linh lực từ hai chân bắt đầu, vận chuyển toàn thân, cuối cùng hội tụ ở cánh tay phải, trên tay phải.
Cuối cùng, truyền đến trên búa.
Trong chốc lát, cái chùy vốn bình thường không có gì lạ, phát ra hào quang màu đỏ ánh vàng.
Trên bầu trời, sâu trong mây đen, từng trận tiếng sấm nôn nóng bất an -----
Giữa sân, tất cả mọi người cơ hồ đều bị cái chùy của Kim Tiểu Xuyên hấp dẫn ánh mắt.
Trước kia, chỉ biết chùy của Kim Tiểu Xuyên có thể khiến mây đen chợt hiện, có thể khiến tu sĩ rơi xuống cảnh giới.
Nhưng từ trước tới nay chưa từng nghe nói chùy của hắn còn có màu sắc, có thể phát sáng a ---- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Đối diện Kim Tiểu Xuyên.
Tên tu sĩ ngũ trọng đang đối chiến với hắn, không khỏi một hồi tim đập nhanh.
Phía trên đỉnh đầu hắn.
Con gấu trắng linh thể vừa rồi còn nhe răng trợn mắt, cũng không còn càn rỡ như vừa rồi.
Trong ánh mắt gấu trắng cũng lộ ra vẻ sợ hãi.
Tu sĩ ngũ trọng, cho dù đối mặt với Kim Tiểu Xuyên nhị trọng, lúc này cũng chỉ có một ý niệm:
Chạy!
Chạy mau!
Còn không đợi hắn xoay người sang chỗ khác.
Chùy của Kim Tiểu Xuyên đã rơi xuống.
“Một ----- Chùy ----- Toái ----- Sơn -----!”
Chiến trường.
Một đạo hỏa lôi nổ tung ra, hào quang màu đỏ ánh vàng bao phủ phạm vi hơn mười trượng.
Giữa sân, mắt của tất cả mọi người cơ hồ bị đạo ánh sáng này làm cho đứng hình ----- “Oanh -------” Tiếng sấm trên bầu trời cùng tiếng nổ của hỏa lôi tại hiện trường đồng thời vang lên ----- Một luồng khí lãng cường đại bao phủ toàn trường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận