Bắt Lấy Ma Tu Kia

Chương 448: khải linh cảnh 2 nặng ( bên dưới )

Chương 448: Khải Linh cảnh nhị trọng (Hạ)
Linh thể của nữ nhân dùng sức đẩy.
Sở Nhị Thập Tứ cũng cảm giác được một luồng lực lượng khổng lồ, đẩy chính mình vào trong hư không -----
Trong nháy mắt liền hiểu ra chuyện gì đang xảy ra.
Ngọa tào.
Linh thể của ta, thế mà hại ta?
Chẳng lẽ rời khỏi ta, ngươi nghĩ ngươi có thể sống sót được sao?
Hắn vừa định chửi ầm lên, thì cảm giác được thân thể nhẹ bẫng -----
Linh thể của nữ nhân kia, vậy mà cũng theo hắn nhảy vào hư không, đồng thời, thân thể càng thêm nhẹ nhàng, còn dùng một tay bắt lấy hắn ----
Lần này, Sở Nhị Thập Tứ cảm thấy khá hơn một chút.
Cuối cùng cũng có người bầu bạn cùng chết với mình.
Thân thể của hắn cứ thế rơi xuống ----
Ở xung quanh hắn, vô số ngôi sao đang nhấp nháy ----
“Lần này thảm rồi ----”
Ngay lúc Sở Bàn tử cảm thấy mình lần này, căn bản không cảm nhận được năng lượng đặc thù, hoàn toàn vô duyên với việc tấn thăng, thậm chí đã muốn dứt khoát nhường lại vị trí đại sư huynh tông môn ----
Thân thể đang rơi xuống của hắn, đột nhiên dừng lại.
Một luồng khí nâng thân thể hắn lên ----
Đây là ---- gió ----?
Sở Bàn tử, thân thể hoàn toàn thả lỏng, càng thả lỏng, thân thể lại càng nhẹ nhàng ---
Cuối cùng, vậy mà theo ngọn gió kia, phiêu đãng khắp nơi, vượt qua thiên sơn vạn thủy ----
Ngay trong lúc phiêu đãng kỳ diệu này, đột nhiên, một tia minh ngộ lóe lên trong đầu ----
Hắn dứt khoát nhắm hai mắt lại, sự minh ngộ đó càng thêm sâu sắc ----
Hồi lâu sau, hắn tâm niệm khẽ động, ngọn gió dưới thân vậy mà lại di chuyển phương hướng theo ý niệm của hắn ---
Giờ khắc này, Sở Nhị Thập Tứ vô cùng vui mừng ----
Ngay khoảnh khắc Sở Bàn tử cảm nhận được mình có thể thiết lập một mối liên kết với ngọn gió dưới thân ----
Trong phòng, Kim Tiểu Xuyên, người vẫn luôn cảm giác mình đang phiêu đãng trong tầng mây, lập tức mở mắt ----
Ân?
Chuyện gì xảy ra?
Vì sao trong phòng này có chút kỳ lạ?
Một cơn gió màu xanh lá bắt đầu xoay tròn quanh người Sở Nhị Thập Tứ, từ từ lan ra khắp phòng ----
Sau đó, tiếp tục khuếch tán ra bên ngoài ----
Trong thời gian ngắn, toàn bộ cây cối trong rừng cây của doanh trại đi săn đều lay động.
Hầu như tất cả mọi người đều cảm nhận rõ ràng một cơn gió đột nhiên xuất hiện, đang tùy ý lướt qua.
Nhiều quân sĩ hơn thì chỉ xem cơn gió này như là gió nhẹ lúc chạng vạng tối.
Mà tại trong sân nhỏ.
Vân Trung Yến đang viết trên bàn đột nhiên ngẩng đầu.
Vừa rồi, nàng đang viết thư.
Nàng muốn đem chuyện phát hiện ra Mặc Mặc truyền tin trở về.
Nếu có thể sau trận chiến mang tiểu cô nương về, mấy năm sau, có khả năng một Vân Trung Yến mới sẽ lại ra đời ----
Đây đối với Bàn Long Quan vốn không đông người của các nàng mà nói, cũng là một chuyện tốt.
Nhưng cơn Thanh Phong này đã cắt ngang dòng suy nghĩ của nàng.
Cơn gió này không đơn giản như vậy.
Về kinh nghiệm phương diện này, trong toàn bộ tiền tuyến, không ai rõ ràng hơn nàng.
Nàng đi ra đình viện, cảm nhận sự dao động của Thanh Phong, thuận theo sự chỉ dẫn, bước chân của nàng lại một lần nữa dừng trước sân nhỏ của bọn Kim Tiểu Xuyên.
Lại là động tĩnh do bọn hắn gây ra?
Vân Trung Yến bay thẳng vào sân nhỏ.
Trong viện, tiểu sư muội đang ở trên vỉ nướng, đặt từng miếng thịt cắt rất mỏng lên trên để nướng.
Hai sư huynh đều không có ở đây, chỉ có thể tự mình làm cơm, thật đáng thương.
Vân Trung Yến xuất hiện làm nàng giật nảy mình, vừa định lên tiếng gọi thì liền bị Vân Tướng quân ngăn lại.
“Đừng lớn tiếng, bên trong chỉ có Kim Tiểu Xuyên và Sở Nhị Thập Tứ?”
Mặc Mặc tiểu sư muội gật đầu.
“Vâng, lần này tốc độ tấn thăng của hai sư huynh có chút chậm.”
Nàng nói là tình hình thực tế, nhưng lọt vào tai Vân Trung Yến lại là một cảm giác khác.
Tốc độ tấn thăng thế này mà các ngươi còn cảm thấy chậm, vậy những tu sĩ khác rốt cuộc sẽ nghĩ thế nào?
Các ngươi vừa mới tấn thăng Khải Linh cảnh được bao nhiêu tháng rồi?
Nhưng nhìn tiểu cô nương đáng yêu đang thắt hai bím tóc, nàng còn có thể nói gì được chứ?
Lần này, nàng dứt khoát không đi nữa, trực tiếp ngồi xuống, lấy đũa của mình ra, gắp một miếng thịt tiểu cô nương vừa nướng xong bỏ vào miệng mình.
“Ừm, hương vị cũng không tệ.”
Mặc Mặc tiểu cô nương không còn cách nào khác, tướng quân muốn ăn, mình không dám ngăn cản.
Cuối cùng, Thanh Phong trong phòng cũng dừng lại.
Trong phòng.
Lại không còn năng lượng nữa.
Kim Tiểu Xuyên nhìn Sở Bàn tử đã là Khải Linh cảnh 2 nặng, có chút ghen ghét:
“Sở sư đệ, vừa rồi, năng lượng ngươi cảm ngộ được là ---- gió?”
Sở Bàn tử không trả lời câu hỏi này, mà nói:
“Tiểu Xuyên sư đệ, ngươi xem, hiện tại ta là người đầu tiên tấn thăng đến Khải Linh cảnh 2 nặng, chuyện xưng hô này -----?”
Kim Tiểu Xuyên biết tên này không có ý tốt, tức giận nói:
“Muốn nói người đầu tiên thì cũng là tiểu sư muội, liên quan gì đến ngươi.”
Sở Nhị Thập Tứ hai mắt to trợn tròn, hình như đúng là như vậy thật.
Trước đây mình chỉ so với một mình Tiểu Xuyên sư đệ, bây giờ lại thêm một tiểu sư muội.
Thôi vậy, lần này không thể nói chuyện này được.
“Ừm, là thuộc tính năng lượng Phong. Tiểu Xuyên sư đệ, ta nói cho ngươi biết, năng lượng Phong này khá lợi hại đấy, ta nhìn thấy một cánh cửa lớn màu tử kim -----”
Vì đã tấn thăng, Sở Bàn tử liền có hứng thú, trong miệng ba hoa nói về chỗ ngưu bức của năng lượng Phong.
Kim Tiểu Xuyên nghe đến cuối cùng cũng chỉ nhớ được hai chữ ----- ngưu bức.
Còn về cụ thể thế nào thì chẳng biết gì cả.
“Đi đi, ngươi đã tấn thăng rồi thì đừng làm phiền ta nữa, ra ngoài đi, ta tiếp tục đây. Chờ ta tấn thăng xong, chúng ta sẽ bắt đầu chia những chiếc nhẫn lấy được lúc trước.”
Kim Tiểu Xuyên đuổi Sở Bàn tử ra ngoài.
Vừa hay bụng Sở Bàn tử cũng hơi đói, vừa đi ra ngoài vừa lầm bầm:
“Tiểu Xuyên sư đệ, không phải ta nói ngươi chứ, mỗi lần ngươi tấn thăng đều lãng phí quá nhiều năng lượng.”
Kim Tiểu Xuyên lườm hắn một cái:
“Sao ngươi không nói mỗi lần chém giết, ta là người giết nhiều đối thủ nhất hả?”
Sở Bàn tử im lặng, thu hồi trận pháp do tiểu sư muội bố trí, ra khỏi sân nhỏ.
Tên này ---- chút lợi lộc như vậy cũng muốn chiếm.
Kim Tiểu Xuyên nhìn thấy Sở Bàn tử đem cờ nhỏ của trận pháp vừa thu hồi cất thẳng vào nhẫn, cũng thấy buồn cười.
Không còn cách nào khác, đành phải lấy ra hai lá cờ trận pháp nhỏ từ trong nhẫn của mình, bố trí lại lần nữa.
Sau đó, bóp nát viên quả cầu năng lượng cuối cùng, thầm cầu nguyện trong lòng:
“Thiên linh linh, địa linh linh, lần này nhất định phải thành công a, nếu không ta đến cả vốn liếng cũng không còn, lần tới lấy được quả cầu năng lượng nữa cũng không biết là lúc nào.”
Giây tiếp theo, thần thức của hắn lại xuất hiện trên tầng mây.
“Kỳ lạ, sao lại toàn ở nơi thế này? Chẳng lẽ ta rất có duyên với mây đen sao?”
Không lâu sau, hắn liền thấy một đạo hỏa quang xuất hiện trong tầng mây.
Hử?
Năng lượng Hỏa?
Nhưng ngay sau đó, ánh lửa kia xuyên phá mây đen, rơi về phương xa.
“Ầm -----”
Thì ra là một đạo sấm sét mang theo hỏa cầu ----
Kim Tiểu Xuyên hưng phấn.
Ta đã nói là mình không thể nào kém cỏi như vậy mà.
Từ Vạn Thông đã từng nói, thuộc tính năng lượng bình thường nhất là Mộc, Hỏa, Thổ, Kim, Thủy, sau đó những loại rất hiếm là Phong, Lôi, Ám, Quang.
Tiểu sư muội đầu tiên cảm ngộ được Quang, có kỹ năng ngưu bức.
Sở Bàn tử cảm ngộ được Phong, chính hắn cũng nói rất ngưu bức.
Đến lượt ta, tối thiểu cũng phải cảm ngộ được Lôi này mới đúng, xu thế hiện tại chính là như vậy.
Trong mắt Kim Tiểu Xuyên, Lôi Vân cuồn cuộn, thỉnh thoảng lại có một đạo đánh ra, phóng vào bốn phương tám hướng ----
Theo năng lượng hắn hấp thu ngày càng nhiều, tầm mắt của hắn cũng ngày càng rõ ràng.
“Cánh cổng phía trước đâu rồi? Màu gì cũng được, màu vàng, màu tử kim, ta đều không chê.”
Thần thức Kim Tiểu Xuyên tìm kiếm bốn phương ----
Bên ngoài viện.
Sở Bàn tử vừa đi ra thì gặp ngay Vân Trung Yến tướng quân và tiểu sư muội của mình, hai người đang vừa cười vừa nói, ngươi một miếng ta một miếng ăn thịt nướng.
Ngửi thấy mùi thịt nướng, Sở Bàn tử nhớ ra mình đã hơn mười hai canh giờ chưa ăn gì.
Thấy hắn đi ra, Vân Trung Yến cũng đoán được năng lượng gió này hẳn là do Sở Nhị Thập Tứ cảm ngộ ra.
Không khỏi càng thêm hứng thú với môn phái nhỏ này.
Nàng đã tra được, môn phái nhỏ này hiện tại đã không còn người nào.
Tất cả đệ tử đều đang ở trong đội đi săn của mình.
Vừa rồi Mặc Mặc tiểu cô nương đã thể hiện ra tiềm lực, hiện tại Sở Nhị Thập Tứ cũng cảm ngộ được năng lượng đặc thù.
Cũng không phải là không có khả năng kéo về phe của mình.
Về phần Kim Tiểu Xuyên còn lại, bất luận cảm ngộ ra cái gì cũng đều không quan trọng.
Dứt khoát thu nạp hết, toàn bộ đưa tới Bàn Long Quan đi.
Như vậy, đời sau cũng coi như có người kế tục.
Sở Bàn tử đi tới, ngồi xuống bên cạnh, nhìn những miếng thịt cắt thật mỏng, cảm thấy chưa đủ ghiền, liền lấy từ trong không gian ra khối thịt đã ướp gia vị sẵn, cũng đặt lên vỉ nướng.
Đối mặt với Vân Trung Yến, hắn không dám nói nhiều, tỏ ra rất thành thật.
Ngược lại là Vân Trung Yến nhìn hắn một cái:
“Ngươi lĩnh ngộ được năng lượng Phong?”
Sở Bàn tử gật đầu.
Vân Trung Yến lại nói:
“Nghe nói, năng lượng Phong rất ít người cảm ngộ được, có thể tăng tốc độ của tu sĩ lên một chút.”
“Ừm.”
Sở Bàn tử tiếp tục gật đầu, đối mặt với Vân Trung Yến, hắn không dám nói chuyện mình rất ngưu bức.
Vân Trung Yến liền không hỏi nữa.
Sở Bàn tử thành thật nướng thịt ăn.
Ngược lại là tiểu sư muội vừa cười vừa nói, mỗi câu nói đều tràn đầy sự bội phục và hâm mộ đối với Vân Trung Yến tướng quân.
Nào là nói Vân Tướng quân xinh đẹp thế nào.
Quần áo phối hợp như thế nào là đẹp mắt nhất.
Không chỉ xinh đẹp mà còn là người có chiến lực lợi hại nhất trong số những người mình từng gặp, cho dù là người Dung Tinh cảnh 9 nặng cũng không thể so sánh.
Đối với những sáo lộ này, Sở Bàn tử khịt mũi coi thường.
Nhưng hắn không dám biểu lộ ra mặt.
Nhưng trong lòng đã thấy rõ ràng, Vân Trung Yến tướng quân này e là đã rơi vào cái hố của tiểu sư muội rồi.
Ngươi không thấy sao?
Hiện tại Vân Trung Yến cười tươi như hoa, hai hàng lông mày nhướng lên không ít.
Ánh mắt nhìn tiểu sư muội giống như đang nhìn em gái ruột của mình.
E là qua không được mấy ngày nữa, sẽ đem cả chân dung của mình tặng cho tiểu sư muội.
Sau này lúc tiểu sư muội nghèo đến không có cơm ăn, ít nhất vẫn còn không ít chân dung, nói không chừng có thể bán lấy tiền.
Đại Viêm quân doanh.
Hai ngày nay bầu không khí rất là nặng nề.
Sự việc đã không thể che giấu được nữa.
Tin tức Tang Bách Trượng một mình mang theo Ngụy Thừa Phong tiến vào dãy núi, muốn chém giết sạch sẽ đệ tử của doanh trại đi săn, đã sớm lan truyền trong đại doanh.
Mặc dù Tang Bách Trượng cố ý muốn giấu diếm.
Không để sự việc lan rộng thêm.
Nhưng có người không đồng ý.
Người đầu tiên không đồng ý chính là Khói tướng quân.
Khi hắn biết được tin tức này đầu tiên, đã tức giận đến mức dùng một bàn tay đập nát cái bàn trong đại trướng thành ít nhất 1000 mảnh.
Cũng không còn giữ hình tượng nữa, chửi ầm lên:
“Ngu xuẩn, ngớ ngẩn, tên điên, hỗn đản -----”
Mãi cho đến khi không nghĩ ra được từ nào khó nghe hơn nữa mà mình biết, hắn mới sai thân tín lập tức đi thu thập tất cả tài liệu.
Thân tín đến chỗ Thiệu Tướng quân dạo một vòng, mang về một tập số liệu.
Nói rằng trong một ngày, bởi vì Tang Bách Trượng và Ngụy Thừa Phong xuất kích.
Huyết Sát Đội tổn thất 269 đội viên.
Từ Khải Linh cảnh 9 nặng đến Khải Linh cảnh 1 nặng, cấp bậc nào cũng có.
Đồng thời, điểm chí mạng nhất là Ngụy Thừa Phong về cơ bản xem như đã mất đi sức chiến đấu.
Khói tướng quân có ấn tượng khá tốt về Ngụy Thừa Phong.
Kết quả là người duy nhất hắn coi trọng của Huyết Hà Tông cứ như vậy bị Tang Bách Trượng làm cho phế đi, hắn làm sao có thể không tức giận?
Không được, nhất định phải tố cáo tên này một trận, nhất định phải để cao tầng đá người này ra ngoài.
Làm việc không có chút quy củ nào cả.
Hai bên đã hình thành sự ăn ý ngầm này, cho dù muốn phá vỡ cũng không thể dùng thủ đoạn ngu xuẩn như vậy.
Lần này thì hay rồi, các ngươi giết mấy chục người của họ, họ trở tay giết lại hơn 200 người của các ngươi.
Trực tiếp truyền tin tức đi hai nơi, một là truyền cho triều đình Đại Viêm, một cái khác truyền thẳng đến Huyết Hà Tông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận