Bắt Lấy Ma Tu Kia

Chương 307: ngưng tụ linh thể ( 13 )

Chương 307: Ngưng tụ linh thể (13)
Trên bầu trời, tinh cầu tỏa ra ánh sáng màu lam này xuất hiện.
Khiến cho giờ phút này trên ngọn núi.
Những người chưa thành công kết nối tinh thần, mỗi một người đều giấu trong lòng hy vọng.
Ai mà không muốn, vào thời khắc cuối cùng, kết nối được với tinh cầu chói lóa mắt này chứ.
Trên bình đài vốn đã bị bốn cái lò luyện đan thiêu đốt trở nên vô cùng khô ráo, thậm chí đã bắt đầu có chút thiếu thốn.
Kim Tiểu Xuyên nhìn lên bầu trời.
Trong miệng thì thào.
“Tinh cầu màu xanh lam, ánh sáng màu lam, Lam Tinh à, Lam Tinh à, những người các ngươi đây, là không biết ta đến từ nơi nào nhỉ.
Lam Tinh nghe nói qua chưa, vốn dĩ nên tìm đến ta mới phải.
Nhà của ta, cha mẹ của ta, tất cả đều ở nơi đó -----” Ngay lập tức, Kim Tiểu Xuyên liền bắt đầu tiến hành giao tiếp với tinh cầu kia.
Làm chuyện tương tự như hắn, còn có hơn 30 người.
Trong nhất thời, ngôi sao kia trên bầu trời, vậy mà trông có vẻ có chút chần chờ.
Ánh sáng vẫn rất chói mắt, chỉ là tốc độ cột sáng này chiếu xuống lại chậm chạp vô cùng.
Giữa sơn cốc.
Màn hình lớn không ngừng chuyển đổi qua lại trên nét mặt của những đệ tử này.
Mỗi một tên đệ tử, trông đều tương đối khẩn trương.
Mà Kim Tiểu Xuyên cùng Yến Xuân Thủy, trông vẫn tương đối bình thường.
Chỉ là Yến Xuân Thủy, trông còn bình tĩnh hơn Kim Tiểu Xuyên một chút.
Hắn đang bưng ly trà nóng kia, mỉm cười chỉ lên ngôi sao trên trời.
Một đám trưởng lão nhao nhao suy đoán quyền sở hữu của tinh thần.
Hiện tại, trong số ba mươi mấy tên đệ tử còn lại của các tông môn, xét về thực lực thì thuộc về Kim Tiểu Xuyên và Yến Xuân Thủy hai người.
Rất có thể, một trong hai người này sẽ thu hoạch được phần cơ duyên này.
Về phần những người kia, đừng nhìn bọn họ tỏ ra khẩn trương, từng người làm ra bộ dạng cầu xin thương xót.
Thật ra, ngay cả trưởng lão bản tông của bọn hắn cũng không coi trọng bọn hắn.
Lũ người này, ngày thường ở tông môn chính là hạng tầm thường, không nổi bật.
Người khác có lẽ là tàng chuyết, bọn hắn là thật sự kém cỏi.
Có thể thuận lợi tiến vào Khai Mạch cảnh đại viên mãn, đặt chân lên trích tinh đài, đã là trên mộ tổ bốc khói rồi.
Nếu ngôi sao này thật sự bị bọn hắn lấy đi, e là bọn hắn sẽ không gánh nổi phần phú quý này.
Nói không chừng mộ tổ cũng bị hỏa táng luôn.
Tin tức của Mưa Gió Các thì không đâu không có, tự nhiên cũng có thể phân tích ra được loại tình huống này.
Cho nên, đến cuối cùng, trên màn hình lớn, cũng chỉ còn lại hai bóng người.
Một là Yến Xuân Thủy đang bưng trà mỉm cười, một người khác là Kim Tiểu Xuyên đang lẩm bẩm trong miệng nhưng không phát ra âm thanh.
Giờ khắc này, Vạn Vô Nhai lần nữa dấy lên hy vọng.
Chẳng lẽ nói, phong thủy Tà Dương Tông của ta đã đại biến, năm nay một lần liền muốn chiếm cứ hai viên Giáp đẳng tinh thần?
Mà phía bên kia, bất luận là Từ Vạn Thông, hay là Hoa Thiên, Chu Chấn, hoặc là Triệu Thiên Thiên, Mộ Thanh, Lôi Tiệm Hồng, đương nhiên đều hy vọng là Kim Tiểu Xuyên.
Dù sao, đệ tử của các tông môn ban đầu của bọn hắn, toàn bộ đều đã kết nối tinh thần thành công.
Cứ như vậy, đạo cột sáng màu lam kia, chậm rãi từ trên bầu trời bắn xuống.
Có trưởng lão thậm chí cảm thấy tốc độ ngự kiếm phi hành của bản thân còn nhanh hơn cả cột sáng kia.
Kim Tiểu Xuyên cảm thấy giờ phút này vô cùng khẩn trương.
Trong lòng cầu mong, lần này cây táo trong đan điền đừng có lại gây rối.
Mãi cho đến sau một nén nhang, cột sáng kia rốt cục cũng đáp xuống trên ngọn núi.
Rất kỳ quái, nó liền đứng tại nguyên chỗ, không hề tiến thêm một bước nào.
Ân?
Giữa sơn cốc, 2000 tên trưởng lão toàn bộ đều trợn tròn mắt.
Cột sáng này còn có kiểu dừng lại nữa sao? Ngươi đi chậm thì cũng thôi đi, dừng lại là thao tác gì vậy?
Ánh mắt của một bộ phận người nhìn về phía một tiểu viện trên sườn núi.
Trong sân nhỏ, Giải Lão Lục đã sớm cảm giác được hàm ý trong ánh mắt của những người này.
Ngọa Tào.
Các ngươi nhìn ta là có ý gì? Sẽ không cho là, ta còn có thể khống chế ngôi sao trên trời đi?
Ta mà có bản lĩnh đó, còn đến mức chỉ là một tên Dung Tinh cảnh sao, còn đến mức để một cái Khải Linh cảnh đánh lén phía sau, cướp mất chiếc nhẫn sao?
Ánh mắt Giải Lão Lục cũng đang nhìn chằm chằm vào cột sáng kia.
Giờ khắc này, hắn thậm chí có thể cảm nhận được sự do dự của cột sáng kia.
Cái này còn có thể do dự?
Ngươi nếu chưa xác định rõ mục tiêu, thì dứt khoát đừng có xuống đây chứ.
Khoảng chừng mười mấy cái hô hấp sau, đạo cột sáng màu lam kia giống như cuối cùng đã xác định được, không do dự nữa, hướng về một chỗ bình đài bắn tới.
Các trưởng lão không nhìn thấy tình huống trên ngọn núi, chỉ có thể đều nghển cổ, nhìn chằm chằm màn hình lớn.
Màn hình lớn một trái một phải, hai bóng người.
Bên trái là Yến Xuân Thủy, bên phải là Kim Tiểu Xuyên.
Giờ phút này, Yến Xuân Thủy đang ở trong cột sáng màu lam, từ từ nuốt ngụm trà kia xuống, khóe miệng nở một nụ cười.
Mà Kim Tiểu Xuyên, lại có chút biểu lộ trợn mắt há mồm, giống như không thể tin được chuyện xảy ra vào giờ khắc này.
Cột sáng màu lam, vậy mà không tìm đến mình?
Hay là nói, trên bầu trời có rất rất nhiều ngôi sao màu xanh lam, không phải chỉ một cái?
“Ha ha ha, ha ha ha, ha ha ha ------” Tiếng cười kia rất quen thuộc.
Buổi trưa, đã xuất hiện qua một lần.
Lần trước, là vì Tân Chính Bỉ kết nối Giáp đẳng tinh thần, lúc đó, Vạn Vô Nhai đang ở dưới màn hình lớn.
Mà lần này, là bởi vì Yến Xuân Thủy, Vạn Vô Nhai căn bản không ở chỗ này, mà đang ở trên sườn núi bên cạnh, cùng Trương Thiên Bang phẩm trà.
Nói thật, Vạn Vô Nhai cũng không ngờ tới, sẽ phát sinh tình huống như vậy.
Trong lịch sử tông môn, mẹ nó chứ chưa từng xuất hiện chuyện về Giáp đẳng tinh thần.
Bây giờ có một cái, đã khiến hắn hưng phấn không thôi, làm sao có thể đồng thời xuất hiện hai cái được chứ?
Kết quả lại chính là thần kỳ như vậy.
Cho nên, hắn xa xa thấy cảnh này, rốt cục không khống chế nổi, lần nữa cười ha hả.
Vừa cười, trong miệng còn vừa phun ra nước bọt.
Khiến Trương Thiên Bang khẽ nhíu mày, có chút ghét bỏ, đợi Vạn Vô Nhai rốt cục không cười nữa, mới một lần nữa thay đổi một bộ ấm trà chén trà mới khác.
Hơn ngàn đạo ánh mắt, đều nhìn về phía Vạn Vô Nhai.
Giờ khắc này, Vạn Vô Nhai cảm giác mình đã đạt tới đỉnh cao nhân sinh.
Đây là lần hắn được người khác chú mục nhất.
Ngươi xem một chút, ngũ đại phủ thành, 2000 tên trưởng lão, nhìn về phía mình ánh mắt, tràn đầy ghen ghét cùng hâm mộ.
Nhất là lão đối đầu, cái tên Chu Chấn kia, cái tên Lôi Tiệm Hồng kia, mụ đàn bà Mộ Thanh kia, nhìn về phía mình trong ánh mắt còn có không cam lòng, còn có hoảng sợ.
Ha ha ha, Vạn Vô Nhai tâm tình sảng khoái vô cùng.
Lại nhìn thấy trên màn hình lớn, Yến Xuân Thủy mây trôi nước chảy, đối lập với sự bất lực bi phẫn của Kim Tiểu Xuyên.
Cái này mẹ nó chính là hình ảnh khắc họa so sánh tương lai của Tà Dương Tông và chín tầng lâu a.
Đợi sau khi cười đủ, Vạn Vô Nhai cố ý giả bộ như không quan trọng, ra vẻ chẳng có gì to tát, tất cả chỉ là chuyện nhỏ như mưa bụi, hai mắt mỉm cười, nhìn Trương Thiên Bang đối diện nói:
“Ta suýt chút nữa thì quên mất, lần trước, có người mang về cho ta một chút xíu cực phẩm linh trà, ta đều không nỡ uống, đến, hôm nay ngươi ta liền nhấm nháp thử xem.” Trương Thiên Bang mới không tin.
Nếu không phải ngươi bây giờ tâm tình tốt, đắc ý vênh váo, đoán chừng ngươi sẽ đem chuyện này quên đến chết.
Nhưng hắn không thể nói phá.
Trong đám đệ tử đời sau, hai tên bệnh tâm thần của Tà Dương Tông, giờ phút này đều biểu hiện không tầm thường, đợi lát nữa trong lúc ngưng tụ linh thể lại quan sát thêm.
Hắn quan sát được, Vạn Vô Nhai, giờ phút này vươn tay ra, cũng bắt đầu có một chút run rẩy.
Giữa sân, tên nha dịch kia, rốt cục lần nữa cao giọng, hô lớn:
“Phượng Khánh Phủ, Tà Dương Tông, Yến Xuân Thủy, thành công kết nối tinh thần, tinh thần đẳng cấp ------ Giáp đẳng!” “Tinh thần đẳng cấp ---- Giáp đẳng!” Tất cả trưởng lão, đã sớm dự đoán được loại tình huống này.
Chẳng qua chỉ là nha dịch cuối cùng xác nhận mà thôi.
Ở một bàn trà khác.
Hoa Thiên mở miệng nói:
“Từ Thống lĩnh, Tà Dương Tông này, liên tục hai tên đệ tử, đều có biểu hiện phi phàm, ngài thấy thế nào?” Từ Vạn Thông ánh mắt như nước:
“E là Tà Dương Tông muốn bắt đầu quật khởi từ đời tiếp theo.” Hoa Thiên tiếp tục nói:
“Quan hệ của chúng ta và Tà Dương Tông, thế nhưng là vi diệu lắm à -----” Từ Vạn Thông cười nói:
“Nói gì vi diệu, vậy đơn giản chính là không chết không thôi có được hay không, chuyện này, sợ là toàn bộ Phượng Khánh Phủ đều không có người không biết.” Hoa Thiên xấu hổ cười cười:
“Xem ra, về sau tình cảnh của chúng ta, lại càng khó khăn hơn so với hiện tại a.” Từ Vạn Thông nhẹ nhàng nâng chung trà lên:
“Vậy cũng chưa chắc, đây chẳng qua mới là kết nối tinh thần mà thôi, vẻn vẹn là bước đầu tiên, mà trong bước đầu tiên này, Sở Nhị Thập Tứ cùng Mặc Mặc, hai người đó, cũng đồng dạng chói sáng.
Nhất là cái tên Sở Nhị Thập Tứ kia, ta đều không rõ, hắn rốt cuộc là biến số gì, nếu như một người có thể cho phép kết nối nhiều tinh thần, hắn sợ là sẽ muốn hết tất cả ngôi sao trên trời mất.” Hoa Thiên có ý riêng:
“Sở Nhị Thập Tứ cùng Mặc Mặc này mặc dù xuất chúng, nhưng dù sao không phải là đệ tử chính thức của chính đạo chúng ta-----” Từ Vạn Thông lại cười:
“Đây cũng không phải, có phải hay không, vẫn là phải nhìn ngươi Hoa Thiên tông chủ nha, ta nhắc nhở ngươi, Hạ lão cẩu của chín tầng lâu không trở về thì thôi, một khi trở về ------ Ta tin tưởng, không ai sẽ là đối thủ của hắn, ngươi biết, nên làm như thế nào đi?” Hoa Thiên như có điều suy nghĩ, gật gật đầu.
Không ngờ tới, trong mắt Từ Vạn Thông, địa vị của Hạ lão cẩu kia, vậy mà lại quan trọng như thế.
Ngay cả mấy vị tông chủ của các siêu cấp đại tông môn ở Phượng Khánh Phủ, những người luôn ẩn thế không ra, cũng chưa từng nhận được loại đánh giá này từ Từ Vạn Thông.
Trên ngọn núi.
Yến Xuân Thủy đặt chén trà xuống, thần thức của hắn đã leo lên ngôi sao kia.
Tại khoảnh khắc đặt chân lên tinh cầu kia.
Trái tim vốn tưởng rằng không hề rung động chút nào của hắn, vậy mà lại bị khẽ động một cách mãnh liệt.
Hắn đã nhìn thấy cái gì?
Giữa sơn cốc, những trưởng lão kia cũng tương tự đang suy đoán.
Vì sao hai ngày nay, Yến Xuân Thủy biểu hiện bình tĩnh, lại lộ ra bộ dáng này?
Các loại suy đoán lan tràn, nhưng mà, không ai có thể biết chính xác.
Giờ Tuất.
Lại có thêm hai mươi mấy danh đệ tử tông môn, kết nối tinh thần thành công.
Cao nhất là cấp Bính.
Giờ Hợi.
Tám tên đệ tử tông môn còn lại, thuận lợi kết nối thành công.
Đến thời điểm này, trong sơn cốc, những trưởng lão còn chưa đi nghỉ ngơi này, mới đột nhiên tỉnh ngộ.
Tổng cộng 3005 danh đệ tử tông môn này, đã có 3004 người thành công kết nối.
Còn kém một người.
Nếu như người còn thiếu này, là một đệ tử vô danh khác, vậy thì mọi người cũng sẽ không có phản ứng lớn như vậy.
Có thể hết lần này tới lần khác người này, lại là Kim Tiểu Xuyên.
Kim Tiểu Xuyên là chiến lực đệ nhất Khai Mạch cảnh của Phượng Khánh Phủ.
Nhìn khắp tất cả đệ tử Khai Mạch cảnh của năm tòa phủ thành này, có ai dám nói có thể chắc chắn chiến thắng Kim Tiểu Xuyên?
Đừng khoác lác, một người cũng không có.
Nếu có đệ tử dám nói như vậy, vậy thì hắn trước tiên hãy so tài với Yến Xuân Thủy hoặc Tân Chính Bỉ đi đã.
Dù sao hai người kia, là chính miệng thừa nhận không bằng Kim Tiểu Xuyên, thậm chí còn kém xa Sở Bàn Tử kia, người mà ở Khai Mạch cảnh đã có thể bay lượn trên không.
Đừng nói là chiến thắng Kim Tiểu Xuyên, ai có thể đối chiến với hắn, kiên trì được trên năm sáu canh giờ?
Sợ là không ai có loại thể năng này.
Người Phượng Khánh Phủ sẽ nói cho ngươi biết, Kim Tiểu Xuyên có thể ở trong trận pháp nhị giai hung thú, chống cự cứng rắn suốt 7 canh giờ, mà trên thân không có một tơ một hào vết thương.
Nhưng chính là một người như vậy, vậy mà hai ngày thời gian sắp trôi qua, ngay cả một ngôi sao cũng không kết nối thành công.
Hắn lại không giống Sở Bàn Tử, kén cá chọn canh, những trưởng lão này rõ ràng thấy được hắn chủ động đi giao tiếp với những tinh thần kia.
Thậm chí ngay cả những loại rất phổ thông, như Bính Đinh các loại đều đã giao tiếp qua.
Nhưng lại không một lần thành công.
Chẳng lẽ là nói, con đường tu hành của Kim Tiểu Xuyên, cứ như vậy mà dừng lại?
Đều bởi vì trước đó hắn quá mức xuất sắc sao?
Người khác nghĩ như thế nào, không biết, dù sao Vạn Vô Nhai cùng Trương Thiên Bang là nghĩ như vậy.
Ha ha, những đệ tử của bọn hắn chết thảm trong tay Kim Tiểu Xuyên kia, không sai biệt lắm, có thể nhắm mắt rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận