Toàn Dân: Chuyển Chức Sau Giác Tỉnh Thần Cấp Cường Hóa

Chương 488: Thiên thủ đại phật

Chương 488: Thiên thủ đại phật Thấy tình cảnh này, Nam Cung lão tổ lập tức thu hồi dây leo màu đen. Thần Minh pháp thân của hắn lập tức trên không trung bành trướng, hóa thành một pho tượng thiên thủ cự phật màu đen thật lớn. Pho tượng cự phật màu đen này lớn đến mức che khuất cả bầu trời. Nó ngồi xếp bằng trên mặt đất, đầu thì đâm vào lớp bụi mù trên bầu trời, căn bản nhìn không rõ. Chỉ có vô số cánh tay trên lưng nó tạo thành hình quạt khổng lồ, che kín nửa bầu trời.
"Tiểu bối coi quyền!" Nam Cung lão tổ đã hoàn toàn phẫn nộ, tiếng gào thét theo bụi mù trên trời truyền đến. Bị một tiểu bối vừa bước vào Thần Minh chi vị đánh cho không chiếm được chút thượng phong nào, mặt mũi của Nam Cung lão tổ đã sớm không nhịn được rồi. Bất đắc dĩ, hắn phải dùng đến chiêu mạnh nhất của mình, thiên thủ đại phật.
Sau khi âm thanh của Nam Cung lão tổ vang vọng trên bầu trời, vô số bàn tay phật sau lưng hắn lập tức lao về phía Hồng Long chi mẫu trên không trung mà đánh tới. Vô số cánh tay ngưng tụ lại, tạo nên cảm giác áp bức cực độ, khiến người kinh hãi.
Thân thể Hồng Long chi mẫu lập tức một lần nữa hóa thành hình người. Ngọn lửa màu xanh trên thân bùng cháy dữ dội, giống như một Hỏa Diệm quân chủ, thiêu đốt ngọn lửa xanh lên tận trời. Trên bầu trời, một nửa là phật mộc màu đen, một nửa là ngọn lửa xanh rực. Còn những hắc hồn binh chủng bên ngoài lãnh địa của Trần Mặc thì sớm đã không biết đi đâu.
Nam Cung Vũ cũng bị cuộc chiến trên trời thu hút tâm thần. Hắn hoàn toàn không ngờ tới, lão tổ nhà mình đến mà lại bị nữ tử áo đỏ kia dồn vào tình cảnh này. Nhìn nàng hóa thành chân thân, nữ tử áo đỏ này hẳn là một Cự Long nguyên tố Hỏa hệ. Nhưng hắn chưa từng nghe nói Khương Thanh Uyển có chuyện về Cự Long nguyên tố. Dù sao, thông tin về lãnh địa của những lĩnh chủ hư không đỉnh cấp trong thế giới Nhân tộc đều mang tính truyền thuyết. Các loại thông tin về binh chủng trong lãnh địa, cách kiến thiết lãnh địa của những lĩnh chủ này thì trong những gia tộc siêu phàm đỉnh cấp cũng không phải bí mật gì.
"Chẳng lẽ ta đã hiểu lầm Trần Mặc rồi? Con Cự Long màu đỏ này là do chính hắn tìm được trợ thủ?"
"Nhưng với cấp bậc này của hắn, làm sao có thể gặp sinh vật cấp 80 trong hư không mù mịt?"
Nam Cung Vũ lo lắng nhìn trận chiến trên không, trong lòng không ngừng suy nghĩ. Dù sao thắng bại của lão tổ sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến vận mệnh của hắn. Liệu là tiếp nhận tài nguyên lãnh địa của Trần Mặc, hay là xám xịt bỏ chạy, thì đều phụ thuộc vào lão tổ gia tộc có hữu dụng hay không.
Trong nháy mắt, quyền Hắc Mộc phật trên không và liệt diễm dị hỏa màu xanh đã tấn công nhau, tạo nên tiếng nổ dữ dội. Cùng lúc đó, trên lãnh địa trống không của Nam Cung Vũ, những người máy vô tri lao vào tự sát tập kích. Bọn chúng đồng thời nhận lệnh, thừa dịp trận chiến trên trời để yểm trợ.
Những máy bay không người lái này đột nhiên toàn bộ lao xuống, trên lớp phòng ngự của lãnh địa màu xám, liên tục khởi xướng nổ tung. Vốn dĩ lớp phòng ngự lãnh địa còn ít năng lượng, bị nhóm máy bay không người lái này công kích nổ tung, vỡ tan tành. Ngay sau đó, đám máy bay không người lái liền ồ ạt xông vào lãnh địa của Nam Cung Vũ.
Ánh lửa bạo nổ dữ dội bùng lên trong lãnh địa. May mắn là trong lúc chiến đấu, những cư dân thuộc các chủng tộc trong lãnh địa của Nam Cung Vũ đã toàn bộ tránh né. Nên tuy lãnh địa khắp nơi đều đang nổ tung, nhưng không làm bị thương quá nhiều dân thường. Người bị thương nhiều nhất là những võ giả binh lính thủ vệ đứng trên tường thành. Họ mờ mịt nhìn những máy bay không người lái không ngừng rơi từ trên không, lại hoàn toàn không biết nên xử lý thế nào. Dùng nắm đấm đánh ư? Quan trọng là đám máy bay không người lái này đánh thì sẽ nổ tung, chúng từ trên trời rơi xuống vốn là để nổ tung. Vậy mình xông lên đánh chẳng phải trực tiếp đi đưa đồ ăn sao? Nếu đã vậy, còn không bằng để cho những chiếc máy bay rơi xuống từ trời tự nổ tung trên mặt đất. Như vậy, ít nhất còn giảm bớt được một chút thiệt hại cho lãnh địa. Và cái mạng nhỏ của bọn họ cũng được bảo toàn. Nên những võ giả đứng trên tường thành chỉ có thể trơ mắt nhìn máy bay không người lái từ trên không rơi xuống mà không có biện pháp nào.
"Tổ chiến trận! Liệt Diễm Phần Thiên!" Nam Cung Vũ kinh hãi nhìn lớp phòng ngự không gian của lãnh địa đột nhiên biến mất. Hắn liếc qua trữ lượng năng lượng trong lãnh địa, đã cạn kiệt hoàn toàn. Hiện tại, ngay cả tháp phòng ngự trong lãnh địa của hắn cũng không thể kích hoạt khởi động được. Ngoại trừ đám võ giả binh lính anh hùng cùng chính hắn ra, lãnh địa không còn bất cứ lực lượng phản kích nào. Nhìn những quân át chủ bài ẩn giấu không thể khởi động vì hết năng lượng, Nam Cung Vũ hối hận khôn nguôi. Biết vậy, hắn nên sớm đưa ra quyết định, ít nhất cũng có chút năng lực phản kháng, sẽ không rơi vào tình cảnh này. Cuối cùng, hắn vẫn quá tin tưởng lão tổ nhà mình. Ai có thể nghĩ một thần minh trung giai cấp chín mươi hơn, tới đối phó một lĩnh chủ hư không ngũ giai, mà lại đánh không lại, thậm chí bị ép phải dùng đến cả đại chiêu. Hơn nữa nhìn tình hình trên bầu trời, e là đại chiêu này cũng chẳng có tác dụng gì nhiều. Không thấy trên kia, vô số tay phật đã bị liệt diễm màu xanh thiêu rụi hết sao? Có lẽ lão tổ nhà mình cũng chẳng thể cầm cự được bao lâu nữa mà phải bỏ chạy thôi.
Vậy mình còn chờ ở đây làm gì nữa? Bây giờ không chạy thì lát nữa đi theo sau lão tổ hít khói à? Nhỡ lão tổ chạy mà con Cự Long Hồng lại tập kích lãnh địa của mình, lúc đó tổn thất còn lớn hơn.
Nam Cung Vũ quyết định, trực tiếp mở bảng lãnh địa, chọn trở về hư không. Lãnh địa trở về và hạ xuống sử dụng nguyên điểm thế giới. Không giống với năng lượng phòng ngự của lãnh địa và tháp phòng ngự, không phải cùng một loại tài nguyên, nên dù trong lãnh địa của Nam Cung Vũ không có năng lượng thì việc lãnh địa trở về hư không cũng không bị ảnh hưởng. Cái duy nhất chịu ảnh hưởng là việc lãnh địa không có năng lượng để bổ sung cho lớp phòng ngự, nên chỉ có thể để trần lãnh địa, tiến vào hư không. Trực tiếp đối mặt với sương mù trong hư không, những võ giả binh lính của hắn cũng không thể kiên trì quá lâu. Nên sau khi trở về hư không, hắn phải lập tức đi mua sắm các loại linh thạch, bổ sung năng lượng cho lãnh địa.
Nhưng những chuyện đó tính sau, điều duy nhất cần làm lúc này, là giảm thiểu tối đa thiệt hại cho lãnh địa trước khi trở về.
Trong ánh mắt của Trần Mặc, lãnh địa của Nam Cung Vũ trực tiếp vút lên khỏi mặt đất, bay lên không trung. Trên bầu trời, vẫn còn những chiếc máy bay không người lái không ngừng lao tới từ phía lãnh địa. Những chiếc máy bay không người lái mang theo pháo đài vũ khí bắt đầu công kích điên cuồng từ xa, trút hỏa lực xuống lãnh địa của Nam Cung Vũ. Còn những máy bay không người lái ở cự ly gần, thì trực tiếp lao vào lãnh địa Nam Cung Vũ để tự sát nổ tung. Bên trong lãnh địa, những ánh lửa bao trùm ngút trời bùng lên, một số lượng lớn võ giả binh lính không tránh kịp đã chết trong ngọn lửa đó. Còn lãnh địa của Nam Cung Vũ, dưới cuộc tấn công quần thể của máy bay không người lái như đám mây đen, bay lên trời càng lúc càng cao, cho đến khi biến mất trong lớp sương mù trên bầu trời, không còn tìm kiếm thấy nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận