Toàn Dân: Chuyển Chức Sau Giác Tỉnh Thần Cấp Cường Hóa

Chương 29: Mới cường hóa phương án

Có lẽ Đường Duyệt Nguyệt và những người khác cũng không quá để ý việc vì sao Tô Thanh Tuyết lại được Trần Mặc mời gia nhập đội ngũ này. Không ai trong số họ hỏi về chuyện này, ngược lại khiến Tô Thanh Tuyết cảm thấy dễ chịu hơn không ít. Đường Duyệt Nguyệt nghe theo lời Trần Mặc nói, quyết định không vào rừng rậm vội. Các nàng thật sự chuẩn bị hạ trại ngay cửa phó bản. Đường Duyệt Nguyệt lấy tấm đệm dã ngoại từ trong ba lô ra, trải cẩn thận trên bãi cỏ. Sau đó, cô lấy thêm chút đồ ăn và thức uống, bày ra giữa tấm đệm. Nhậm Tiểu Văn sau khi triệu hồi Cơ Quan Thú thì để nó canh gác xung quanh, rồi cũng đến giúp đỡ. Hai người chuẩn bị xong xuôi thì cùng nhau ngồi lên tấm đệm, gọi Bạch Vi đang cảnh giới bên cạnh cùng Tô Thanh Tuyết mặt mày ngượng ngùng: "Chị Vi, chị Thanh Tuyết, mọi người mau đến đây, cùng nhau ngồi ăn chút gì đi." "Môi trường trong phó bản rừng rậm phức tạp lắm, chúng ta còn phải chờ một thời gian dài nữa đó." Nghe thấy tiếng gọi, Bạch Vi liếc nhìn xung quanh, thấy có cơ quan thú và hai khô lâu binh lính canh gác, đảm bảo an toàn cho cả đội nên yên tâm đi đến bên cạnh Tô Thanh Tuyết, kéo nàng cùng ngồi xuống đệm. "Chị Thanh Tuyết, cho chị nè." Đường Duyệt Nguyệt thấy Bạch Vi kéo Tô Thanh Tuyết tới thì lấy ra một thanh sôcôla đưa cho nàng. Tô Thanh Tuyết hơi ngượng ngùng nhận lấy, nói một tiếng cảm ơn rồi mặt đỏ bừng ngồi xuống đệm. Vừa cắn sôcôla, Tô Thanh Tuyết vừa mở thông tin đội ngũ ra xem. Quả nhiên đúng như nàng dự đoán. Vừa nhìn thấy sức chiến đấu đáng kinh ngạc của những khô lâu binh lính kia, nàng đã có chút dự cảm. Bây giờ, khi thấy thông tin cấp bậc của Trần Mặc và những người khác, Tô Thanh Tuyết lại càng khẳng định suy đoán của mình. Các nàng vậy mà thật sự đã thông quan một lần phó bản U Ám mật lâm rồi! Trần Mặc và mọi người buổi sáng đi ra từ phó bản U Ám mật lâm. Chuyện thông quan phó bản kia là thật, chứ không phải do gặp khó khăn gì như mình tưởng tượng. Bây giờ nghĩ lại, Tô Thanh Tuyết thấy mình hơi xúc động trong đại sảnh phó bản lúc đó. Nàng không hề hỏi rõ mà chỉ bằng vào suy đoán của bản thân rồi hành động vội vàng, khiến Từ Tử Văn lo lắng. Cũng may mình không nói gì quá đáng. Tô Thanh Tuyết bắt đầu tự kiểm điểm. Đương nhiên với tính cách của nàng, vốn cũng không nói ra lời khó nghe gì. Nàng vốn chỉ muốn gia nhập đội ngũ hỗ trợ Trần Mặc luyện cấp, không muốn hắn phải khó khăn trong đội. Nào ngờ cuối cùng chính mình lại đi cọ kinh nghiệm của người ta. Nghĩ đến đây, Tô Thanh Tuyết lại càng cảm thấy ngại, không dám ngẩng đầu nhìn mọi người, chỉ cúi gằm mặt gặm sôcôla. Đường Duyệt Nguyệt vốn hoạt bát hiếu động lại rất hứng thú với Tô Thanh Tuyết. Dù sao thì Tô Thanh Tuyết cũng là thiên tài đạo cốt duy nhất của Vân Hải thành, được xem là nhân vật nổi tiếng ở Vân Hải thành. Hai người vốn không hề quen biết, không ngờ lại đột nhiên trở thành đồng đội. Cảm giác được cùng ngôi sao đi đánh phó bản như thế này khiến Đường Duyệt Nguyệt hơi hưng phấn. "Chị Thanh Tuyết, chị thử miếng khoai tây chiên này đi, ngon lắm đó." "Chị Thanh Tuyết, chị đẹp quá đi, dáng người lại cao nữa, gần như cao bằng chị Vi luôn đó." "Chị Thanh Tuyết, căn cốt Đạo cấp của chị, mỗi lần lên một cấp sẽ được cộng 9 điểm thuộc tính phải không?" "Tiểu Văn, đừng có chỉ ngẩn người nhìn bọn chị nữa, mau lại đây cùng chị Thanh Tuyết nói chuyện đi." Đường Duyệt Nguyệt, cô gái có chút chứng 'xã trâu', đã biến thành một bảo bối tò mò, vây quanh Tô Thanh Tuyết hỏi hết cái này đến cái kia. Tô Thanh Tuyết ngồi một bên trên tấm đệm, mặt đỏ bừng, ngượng đến mức cuộn tròn cả ngón chân. Cô chỉ có thể mỉm cười gật đầu, nhỏ giọng đáp lời Đường Duyệt Nguyệt. Nhậm Tiểu Văn vốn chỉ có chút hiếu kỳ với Tô Thanh Tuyết, cô ngồi một bên yên lặng quan sát các nàng trò chuyện. Kết quả Đường Duyệt Nguyệt đột nhiên quay đầu gọi cô tới. Cô cảm thấy có chút ngượng ngùng khi bị phát hiện đang lén nhìn, vội vàng quay đầu nhìn về hướng rừng cây, giả vờ như không nghe thấy. Bạch Vi bất lực nhìn Đường Duyệt Nguyệt hưng phấn. Nhưng nghĩ lại kĩ càng, cô thấy điều này cũng tốt. Trong đội ngũ này, thêm Tô Thanh Tuyết vừa mới gia nhập, tổng cộng có năm người. Tô Thanh Tuyết có vẻ không giỏi giao tiếp, cộng thêm Nhậm Tiểu Văn là mọt sách, với Trần Mặc chỉ biết ngồi thiền. Trong năm người này, hai người sợ giao tiếp, một người khó hiểu. May mà có Đường Duyệt Nguyệt với tính cách 'xã trâu' ở giữa điều hòa. Như vậy cũng náo nhiệt, ít nhất khi ngồi cùng nhau cũng không đến nỗi lúng túng chỉ muốn im re. Trần Mặc tĩnh tọa nửa ngày, tinh thần lực đã khôi phục được 295 điểm. Nhìn điểm kinh nghiệm, đã lên tới 91.02%. Hắn lại sử dụng kỹ năng Khô Lâu Triệu Hoán thuật, tiêu hao 240 điểm tinh thần lực để triệu hồi một khô lâu binh lính. Như vậy... Đến khi lên cấp, trạng thái hồi phục thì sẽ không sợ lãng phí tinh thần lực. Trận pháp triệu hồi mở ra, một khô lâu binh lính với đôi mắt bốc lửa lục bước ra từ vòng xoáy không gian. Tô Thanh Tuyết mắt tròn xoe nhìn khô lâu binh lính vừa đi ra, cô có chút tò mò. Đây là lần đầu tiên nàng tận mắt chứng kiến Trần Mặc thi triển kỹ năng triệu hồi. Con khô lâu binh lính vừa triệu hồi rõ ràng mạnh hơn nhiều so với con nàng nhìn thấy ở quảng trường chuyển chức. Chẳng trách bọn họ lại có sức chiến đấu mạnh như vậy, chắc chắn Trần Mặc có năng lực cường hóa các vật triệu hồi. Tô Thanh Tuyết thầm suy đoán. Thêm cả khô lâu binh lính vừa triệu hồi, tổng số khô lâu binh lính của Trần Mặc đã lên đến 8 con, không gian triệu hồi là 8/15. Trong đó, có một con là khô lâu cung thủ Bạch Ngân cấp tinh anh được tăng cường sức mạnh nhờ kỹ năng cường hóa. Còn lại đều là khô lâu binh lính bình thường, một con Thanh Đồng cấp, 6 con Bạch Ngân cấp. Thấy mình sắp lên cấp, Trần Mặc cũng không tĩnh tọa nữa. Hắn vừa nhận được 1 triệu vàng phụ cấp nghề nghiệp ẩn. Bây giờ có thể suy nghĩ cẩn thận về cách dùng chúng để nâng cao thực lực. Hôm qua, Đường Duyệt Nguyệt và lều trại của Bạch Vi bị yêu mèo tấn công, Trần Mặc cũng có chút tự trách. Hắn cảm thấy bản thân vẫn còn hơi chủ quan. Hắn đã không giao tiếp với khô lâu binh lính, không dùng tinh thần cảm nhận để quan sát cảnh vật xung quanh. Thêm vào đó, sự kiện bị đánh lén lần này cũng khiến Trần Mặc coi trọng hơn sự an toàn của bản thân. Dù khô lâu binh lính có sức chiến đấu mạnh mẽ đến đâu, nếu đối phương chỉ muốn đánh lén Trần Mặc thì vẫn vô cùng nguy hiểm. Bởi vì trước mắt hắn không có năng lực bảo mệnh nào cả, giá trị sinh mệnh cũng không cao. Khoảng cách chênh lệch chiến đấu giữa hắn và tiểu đội khô lâu binh lính quá lớn khiến hắn không dám mạo hiểm. Hắn chỉ có thể để khô lâu binh lính cẩn thận thanh trừ quái vật phía trước rồi mới chọn cách đi vào rừng rậm đuổi theo đội ngũ. Hơn nữa, phó bản tiếp theo là Cương thi khoáng động, môi trường nhỏ hẹp, bất lợi cho việc khô lâu cung thủ phát huy ưu thế tốc độ. Phương án cường hóa tốt nhất chính là cường hóa một khô lâu binh lính loại phòng ngự lên trước. Còn khô lâu cung thủ thì đứng ở phía sau, an toàn mà toàn lực tấn công. Đây chắc chắn là phương thức chiến đấu hiệu quả nhất. Thêm vào đó, vào những lúc không chiến đấu bình thường, loại khô lâu binh lính phòng ngự này có thể đi cùng với hắn. Coi như một Khô Lâu Thuẫn bài có thể phòng ngừa hắn bị đánh lén, tránh chuyện bất trắc xảy ra. Trần Mặc nhìn những khô lâu binh lính của mình, vừa khéo có một con khô lâu Thanh Đồng cấp. Ngọn lửa linh hồn màu vàng giữa một đám khô lâu mắt xanh lá cây tỏ ra không thích hợp. Chính là ngươi rồi. Trần Mặc quyết định lần này sẽ cường hóa ra một khô lâu binh lính theo hướng thể chất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận