Toàn Dân: Chuyển Chức Sau Giác Tỉnh Thần Cấp Cường Hóa

Chương 180: Liệp long chuẩn bị

Mấu chốt là, những loài bò sát nhỏ này lại còn ngay trước mặt mình, thành công chạy trốn. Băng Sương Cự Long thực sự muốn tức điên, những loài bò sát hèn mọn kia vậy mà dám cả gan làm nhục Long tộc vĩ đại như thế. Chờ mình giáng xuống thế giới này, nhất định phải tìm ra chúng, nghiền thành nát bấy, để báo mối hận Cự Long! Băng Sương Cự Long ngẩng đầu lên, chuẩn bị ngửa mặt lên trời gào rú, phát tiết sự phẫn nộ của mình. Nó đột nhiên nghĩ đến thân thể của mình, hiện tại đang mắc kẹt trong kẽ nứt không gian, tiến thoái lưỡng nan, tình cảnh khó khăn. Nếu mà nó gào thét quá lớn, dẫn tới những kẻ thù kia thì mình sẽ thảm mất. Lại nói, thế giới không gian mới phát hiện này vẫn ở trạng thái chưa rõ, cũng không biết có tồn tại cường đại nào trong đó hay không. Nó lăn lộn ở Đại Hoang giới nhiều năm như vậy, chút kinh nghiệm thận trọng này vẫn phải có. Cẩn thận một chút luôn không sai. Đầu Băng Sương Cự Long này đã xông xáo nhiều năm như vậy, sớm đã bị xã hội Đại Hoang giới đánh cho lên bờ xuống ruộng. Chịu nhiều đòn như vậy cũng không phải vô ích, dù là kẻ ngốc cũng phải có chút kinh nghiệm rút ra. Nghĩ đến đây, tiếng gào rú vừa muốn thốt ra của Băng Sương Cự Long lập tức bị nó cưỡng ép nuốt trở vào. Động tác kịch liệt này làm nó thiếu chút nữa không thở được, sặc đến trợn trắng mắt. Một lúc lâu sau nó mới hoàn hồn lại. Băng Sương Cự Long ánh mắt chăm chú nhìn về nơi xa, vào ba con bò sát nhỏ đang dần biến mất trong gió tuyết, hận đến răng rồng nghiến chặt. Các ngươi những tên đáng chết này, đúng là tự tìm đường chết. Cứ chờ mà hứng lấy cơn thịnh nộ của Long tộc vĩ đại đi. Băng Sương Cự Long nắm chặt cái chân trước ngắn ngủn, hung hăng nện một phát xuống mặt đất, phát tiết sự bất mãn của mình.
Trần Mặc thấy khô lâu triệu hoán sư rốt cuộc cũng thoát ra khỏi phạm vi công kích của Cự Long, cũng thở phào một hơi. Hắn chỉ thị cho khô lâu triệu hoán sư dẫn theo hai con dị quỷ đến Băng Ma Cốc, tìm chỗ ẩn nấp kỹ càng. Ở nơi đó có khô lâu triệu hoán sư đang vất vả thu thập tuyệt đại bộ phận dị quỷ. Bọn gia hỏa này đều được Trần Mặc bố trí tại đó để phòng Băng Ma tộc lại đi ra gây sự. Một phần nhỏ dị quỷ khác thì được Trần Mặc bố trí gần các kẽ nứt không gian để đảm nhận nhiệm vụ trinh sát, giám sát những ma quái chạy ra từ các kẽ nứt không gian này, tiện thể săn giết chúng. Thấy khô lâu triệu hoán sư cuối cùng cũng an toàn, Trần Mặc lúc này mới yên lòng thu hồi kết nối tinh thần. Hắn bắt đầu nghiêm túc cân nhắc, làm sao để đối phó với Băng Sương Cự Long hình thể to lớn kia. Lý Mạn đang nói chuyện vui vẻ với Trần Mặc, đột nhiên phát hiện Trần Mặc ngồi ngẩn người. Nàng không lên tiếng quấy rầy, đợi đến khi Trần Mặc lấy lại tinh thần thì Lý Mạn mới quan tâm hỏi han: "Trần Mặc, có chuyện gì xảy ra sao?" Lý Mạn biết Trần Mặc có khả năng giao tiếp với khô lâu binh lính. Lúc ở Tây Trạch Sơn, hắn đã biểu hiện năng lực này, có thể ở trong nhà điều khiển hành động và chiến đấu của khô lâu binh lính từ xa. Cho nên khi vừa thấy Trần Mặc ngẩn người, nàng đã đoán hắn đang giao tiếp với khô lâu binh lính. Lý Mạn có thể nói là luôn luôn vô điều kiện giúp đỡ Trần Mặc, Trần Mặc cũng vô cùng tin tưởng cô gái này. Nghe Lý Mạn hỏi, hắn cũng đúng lúc muốn nghe ý kiến của học tỷ Tiên Hoa học viện, người có kinh nghiệm hoang dã phong phú, xem nàng có biện pháp gì tốt để đối phó với Băng Sương Cự Long không.
"Chuyện là thế này, khô lâu binh lính của ta vừa ở trên băng nguyên, gặp phải một ma quái có hình thể rất lớn." "May mà ma quái kia di chuyển không tiện, vừa rồi ta cũng đang điều khiển khô lâu binh lính chạy trốn." "Ma quái này tuy cấp bậc tương đối cao nhưng chỉ có một con." "Ta cảm thấy mình có thể ứng phó được." "Chỉ có điều hiện tại, phòng ngự của nó có vẻ rất mạnh." "Ta đang nghĩ xem, có cách nào phá tan phòng ngự của nó, rồi giết chết nó." Lý Mạn nghe Trần Mặc miêu tả thì trong lòng lập tức hiểu rõ. Nàng đã gặp rất nhiều loại ma quái có hình thể to lớn, phòng ngự cao trong hoang dã. Tỉ như Voi Ma Mút Băng Nguyên, Tuyết Quái Băng Nguyên, Tê Giác Lông Dài Độc Giác... đều được coi là ma quái hình thể lớn. Những tên này Lý Mạn thường xuyên gặp phải khi ở trong hoang dã. Theo kinh nghiệm của nàng, khi gặp phải loại ma quái hình thể to lớn, phòng ngự cao mà còn khó giết như thế, nếu không đặc biệt cần tài liệu của chúng, thì thường sẽ chạy càng xa càng tốt, không muốn đối đầu trực diện với chúng. Vì điều đó chẳng những phí công vô ích mà còn lỗ vốn. Thay vì tốn sức vào việc này, chi bằng đi tìm những ổ ma quái đơn giản hơn, giết quái vừa nhẹ nhàng mà lại được nhiều kinh nghiệm hơn. Nhưng bây giờ Trần Mặc đã lựa chọn muốn so tài một phen với tên đại gia hỏa kia, vậy thì nàng đương nhiên phải nghĩ cách giúp hắn."Gặp loại ma quái này, nhất định phải dùng các loại thuộc tính công kích có khả năng phá giáp thì mới dễ đối phó." "Mà nói về năng lực phá giáp, nhà chúng ta hình như có một cây cung tên có thuộc tính [xuyên phá giáp]." "Vừa hay ngươi có một khô lâu cung thủ bắn tên giỏi, nó nhất định sẽ giúp ích cho ngươi rất nhiều." "Ngươi chờ một chút, ta đi hỏi lão Lý xem hắn để cây cung đó ở đâu." Nói xong, Lý Mạn liền đứng dậy, khoác áo ngoài rồi chạy ra ngoài.
Trần Mặc thấy Lý Mạn chưa nói được mấy câu đã đứng dậy chạy đi, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu. Vốn hắn chỉ định hỏi xem học tỷ này có kinh nghiệm gì đối phó thôi, kết quả nàng còn chưa kịp nói kinh nghiệm đã chạy đi tìm cha để xin đồ giúp Trần Mặc rồi. Chuyện này thì Lý chỉ huy nghĩ thế nào? Đúng là tổn thương trái tim ông mà. Trần Mặc chưa kịp ngăn cản thì Lý Mạn đã biến mất ngoài sân. Vị học tỷ này tính cách cũng nóng nảy như dáng người của nàng vậy. Nhưng Lý Mạn đi cũng tốt, Trần Mặc vừa vặn có thể cường hóa một chút cho khô lâu binh lính của mình. Lúc hắn chế tạo ra khô lâu triệu hoán sư, tổng giá trị tinh thần lực của Trần Mặc đã đột phá mốc 8000, đủ để cường hóa kỹ năng truyền thuyết cấp bậc màu vàng kim. Hiện giờ trong nhà không có ai, vừa hay có thể triệu hồi khô lâu binh lính ra thử xem. Trần Mặc ngồi trên ghế salon, uống một ngụm trà, vung tay mở ra không gian triệu hồi. Hắn lại triệu hồi ra khô lâu võ giả cầm trường thương, những khô lâu binh lính của hắn, nếu so về năng lực phá giáp khi đơn đấu thì có lẽ tên khô lâu này là mạnh nhất. Cho nên Trần Mặc dự định sẽ cường hóa hắn trước, xem có thể để tên này làm chủ lực tấn công hay không. Thấy khô lâu võ giả đã bước ra từ vòng xoáy màu đen của không gian. Trần Mặc mở giao diện, sử dụng năng lực cường hóa Thần Cấp, chọn cường hóa kỹ năng Thương Pháp Bôn Lôi của nó. Một đạo quang mang cường hóa màu vàng kim phát ra từ người Trần Mặc, hóa thành một dải lụa vàng quấn quanh người khô lâu võ giả. Cuối cùng kim quang hòa vào bên trong xương sọ đang bùng cháy ngọn lửa linh hồn màu tím của nó. Kỹ năng Thương Pháp Bôn Lôi cấp bậc truyền thuyết màu vàng kim, cường hóa hoàn thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận