Toàn Dân: Chuyển Chức Sau Giác Tỉnh Thần Cấp Cường Hóa

Chương 119: Chỉnh lý thu hoạch

Chương 119: Chỉnh lý thu hoạch
Từ phi thuyền bước ra mấy lão nhân tóc bạc phơ, vừa xuống phi thuyền đã thẳng hướng đại điện chuyển chức mà đi.
"Trần Mặc cái tên nhãi ranh đâu? Mau gọi hắn ra đây, lão già ta phải dạy dỗ hắn một trận, tên nhãi con này suýt nữa làm hỏng cả cuộc khảo hạch của học viện lần này."
"Đây là lần đầu tiên lão già ta chủ trì khảo hạch học viện, dám phá hỏng sân khấu của ta, xem ta không đánh cho mông hắn nở hoa."
Âm thanh này chính là phát ra từ không gian dị giới, là giọng của vị quan chủ khảo.
Hầu thành chủ nghe động tĩnh bên ngoài, vội vã từ trong đại điện chuyển chức đi ra.
Nhìn thấy đội hình này, hắn cũng giật nảy mình.
"Các vị đại nhân, Trần Mặc đã rời Vân Hải thành, đi học viện Tiên Hoa báo cáo rồi."
"Cái gì? Chạy rồi? Tên nhãi con này lại lanh lợi như vậy..."
"Lão Trương, đã hắn đi địa bàn của Khương đại nhân rồi, thì coi như xong đi. Dù sao cũng không gây hậu quả gì quá nghiêm trọng, khảo hạch bây giờ không phải vẫn tiến hành bình thường sao?"
"Tên nhãi này chỉ là cướp tích lũy điểm hơi nhiều một chút ở trong bí cảnh dị giới thôi, bất quá việc đó cũng không liên quan gì đến chúng ta cả."
"Hắn muốn đổi điểm tích lũy thì cũng ở học viện Tiên Hoa, chỉ cần họ công nhận là được, chúng ta không cần can thiệp."
"Chỉ cần khảo hạch vẫn có thể tiếp tục, thì cứ mặc kệ bọn họ..."
Vị lão đầu dẫn đội vốn đang có chút tức giận, nghe lời khuyên của đồng bạn thì cũng bình tĩnh lại.
Hiện tại Trần Mặc đã chạy đến học viện Tiên Hoa, đương nhiên ông ta cũng không thể đến học viện của Khương Thanh Uyển bắt người.
Thực lực của viện trưởng Khương sâu không lường được, tùy tiện một kích cũng có thể hủy diệt mấy chục vạn dị quỷ ở Bắc Cảnh.
Chút chuyện nhỏ nhặt này, ông ta vẫn nên cho qua.
Dù sao bây giờ cũng đã đá cái họa Trần Mặc này ra khỏi không gian bí cảnh dị giới.
Số dị thú còn lại trên mặt đất cũng vừa đủ để cho những người mới nhập chức tiến hành khảo hạch.
Còn những dị thú cấp thấp ở trong không gian dị giới gần như đã bị thiêu rụi hết, số còn lại đều là những dị thú cấp tinh anh thông minh biết chạy biết trốn.
Điều này khiến độ khó khảo hạch tăng lên đáng kể, những tân binh nhập chức vừa mở màn đã phải đối mặt với những ván khó nhằn.
Vậy thì ông ta cũng không quan tâm, không phải do ông ta gây ra, bọn họ muốn mắng thì cứ đi mắng cái tên nhãi con họ Trần kia.
Còn việc đám dị thú kia rốt cuộc đánh thắng hay không thì đó là vấn đề suy xét của những tân binh nhập chức đó.
Đánh không lại thì chỉ là đồ ăn thôi, còn đòi cái gì chức nghiệp hay học viện, sớm làm như vậy thì tốt hơn.
Dù sao bọn họ chỉ nhìn vào bảng xếp hạng tích điểm cuối cùng chứ không can thiệp đến việc đám tân binh nhập chức kia kiếm tích điểm bằng cách nào.
Nghĩ thông suốt, mấy vị giám khảo giờ cũng hết gánh nặng trong lòng.
Thấy Trần Mặc không có ở đó, bọn họ cũng không dừng lại ở Vân Hải thành, liền quay trở về phi thuyền.
Phi thuyền lớn dưới đáy phun mây mù bay lên, rất nhanh biến mất ở chân trời.
Trần Mặc theo chủ nhiệm Viên, ngồi xe đạp Vân Ngưu, rất nhanh đã đến ngọn núi phía sau Tiên Hoa thành.
Trên núi cây cối xanh tươi, trúc mọc um tùm, mây lượn lờ, hạc bay quanh, chim hót líu lo.
Khung cảnh tiên khí bồng bềnh.
Hắn cùng chủ nhiệm Viên xuống xe, đi đến trước cổng lớn bằng bạch ngọc khắc chữ "Học viện Tiên Hoa", bước lên những bậc thang đá lên núi.
Hai người đi thẳng đến giữa sườn núi, dừng lại ở trước một khu sân nhỏ độc lập trong rừng.
"Trần Mặc học sinh, đây là chỗ ở của ngươi, ngươi chỉ cần kích hoạt miếng ngọc phù kia, là có thể mở cửa sân."
"Có điều không được xông vào, các sân nhỏ trên núi đều có trận pháp phòng ngự, cẩn thận bị thương."
"Nếu cần đồ dùng sinh hoạt có thể xuống chân núi chợ mua, trên đỉnh núi cũng có đại sảnh giao dịch, có thể dùng điểm tích lũy của học viện mua vật liệu Siêu Phàm."
"Ngươi vào nghỉ ngơi trước đi, có gì không hiểu có thể liên lạc với ta."
Trần Mặc cảm ơn, rồi nhìn chủ nhiệm Viên rời đi.
Trần Mặc lấy ngọc phù Khương viện trưởng đưa, dùng tinh thần lực kích hoạt nó lên ở trước cửa sân.
Một đạo bạch quang lóe lên, bên ngoài sân như có sóng nước dập dềnh, cửa sân tự động mở ra.
Hắn cất bước đi vào.
Khu sân nhỏ trong rừng này diện tích không lớn, nhưng được bố trí hợp lý, trong sân có hai căn phòng, ở giữa trồng mấy cây đại thụ.
Toàn bộ tiểu viện toát lên vẻ thanh nhã vắng vẻ, tràn đầy ý cảnh.
Trần Mặc lần đầu tiên ở loại tiểu viện trong rừng này, lập tức bị không khí yên tĩnh tươi mát này lây nhiễm, tâm tình khôi phục lại bình tĩnh.
Hắn rất hài lòng với chỗ ở này.
Một mình một sân, không ai quấy rầy, bên ngoài sân lại có trận pháp bảo vệ, vừa thanh tĩnh lại vừa an toàn.
Trong sân có hai căn phòng nhỏ, một cái thì vừa đủ cho hắn ở, mà căn phòng còn lại có thể để cho khô lâu binh lính hệ sinh hoạt sử dụng.
Khô lâu binh lính hệ sinh hoạt của Trần Mặc, từ sau khi cường hóa, vẫn chưa có không gian ổn định để sinh sản và chế tạo.
Cho nên, chúng cũng chỉ làm ra được mấy bộ khải giáp trùng xác cùng vài trăm cân khoai ma lực.
Trang bị chế tạo thì đã cho khô lâu binh lính mặc hết, còn khoai lang thì cũng đã bán rồi.
Hiện tại đúng là đang có chút tiền, hắn có thể để bọn nó học tập mấy bản vẽ chế tạo, toàn lực sản xuất để kiếm tiền.
Trần Mặc đi quanh một vòng trong tiểu viện, cẩn thận xem xét môi trường trong sân.
Xác định không có vấn đề gì, hắn triệu hồi khô lâu đầu bếp, bảo nó đến căn phòng bên cạnh chuẩn bị nấu cơm.
Trần Mặc vào nhà chính, ngồi xuống trước bàn, bắt đầu chỉnh lý những gì thu hoạch được trong bí cảnh không gian dị giới lần này.
Điểm tích lũy kiếm được trong không gian bí cảnh dị giới lần này, trước mắt chưa thể đổi vật phẩm được.
Còn cần phải có phê chuẩn của học viện Tiên Hoa thì mới có thể đổi những điểm khảo hạch này thành điểm số của học viện.
Ngoài số điểm tích lũy đó ra, Trần Mặc đã tích lũy được 556 viên linh tinh, còn có rất nhiều trang bị vũ khí sơ cấp.
Vì số lượng ma quái thi hành bị hắn săn giết lần này rất lớn, cho nên số trang bị vũ khí sơ cấp rơi ra rất đáng kể.
Sau khi đem hết số trang bị sơ cấp này cho nhóm khô lâu binh lính phân phối thì cuối cùng bọn chúng đều mặc đủ trang bị.
Thậm chí còn dư một ít.
Trần Mặc đem toàn bộ những trang bị dưới cấp Hắc Thiết này lên giá ở chợ vạn giới, bán theo gói để làm trống không gian ba lô.
Còn những con thi hành cấp tinh anh và dị thú cao cấp trong khu nội thành cũng rơi ra một vài trang bị và vật liệu cấp Bạch Ngân.
Trong đó, chủ yếu là hai viên linh tinh nguyên tố, một viên Hỏa Linh Tinh, một viên Băng Linh Tinh.
Thêm cả Thổ Linh Tinh khi Trần Mặc săn giết Giáp Trùng ở núi Tây Trạch nữa, hiện tại hắn đã có tổng cộng ba viên linh tinh nguyên tố.
Hơn nữa trong bí cảnh dị giới, hắn còn săn giết được một con dị thú cấp Hoàng Kim.
Trần Mặc ném con Ma Hổ dị thú cấp Hoàng Kim kia ra sân, triệu hồi khô lâu công binh tiến hành thu thập.
Con Ma Hổ này là sản phẩm của phòng thí nghiệm, thịt của nó không ăn được, chỉ có thể thu thập tài liệu xương cốt thôi.
Sau khi khô lâu công binh thu thập, Trần Mặc cũng đã nhận được tài liệu xương cốt cấp Hoàng Kim cần bổ sung.
Trần Mặc mở chợ vạn giới, mua hai cuốn sách kỹ năng nhập môn Khống Hỏa Thuật và nhập môn luyện đan.
Sau khi lên cấp 16, không gian triệu hoán lại có chỗ trống, có thể tiếp tục triệu hồi khô lâu binh lính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận