Toàn Dân: Chuyển Chức Sau Giác Tỉnh Thần Cấp Cường Hóa

Chương 38: Tranh chiêu Tô Thanh Tuyết

Chương 38: Tranh giành Tô Thanh Tuyết
Hầu thành chủ trước đó đã nghe nói Trần Mặc có chức nghiệp ẩn tàng cấp phàm cốt. Cũng theo báo cáo tìm hiểu sơ qua chuyện hiệu trưởng Cao bị đánh bay đầu lâu. Giờ thấy tận mắt, hắn thầm nghĩ, con mẹ nó ngươi có sức lực lớn cỡ nào mà có thể bắn bay cái đầu lâu xương sọ kia như thế. Đây là ngươi đang kiểm tra triệu hồi vật mới à? Ngươi định khiêu khích đấy hả? Tiểu tử này mà để bụng thì sau này ngươi cứ chờ mà chịu khổ đi. Hầu thành chủ bỗng cảm thấy có vài việc vẫn nên đích thân xem qua, suýt chút nữa thì bị đám cấp dưới báo cáo vớ vẩn lừa rồi. Cứ theo sức chiến đấu của cái khô lâu kia, dù triệu hồi sư có là phàm cốt đi nữa thì cũng đáng được nâng mức đầu tư lên một chút. Cấp cho hắn trợ cấp 1 triệu có lẽ hơi ít, Hầu thành chủ trong lòng bắt đầu tự kiểm điểm.
Hai vị phó viện trưởng Tạ cùng chủ nhiệm Lưu đến từ học viện lúc này cũng có chút choáng váng. Không phải chứ, các ngươi ở Vân Hải thành có yêu nghiệt như vậy mà các ngươi còn che giấu? Chiến tích lớn như thế mà không cần à? Tạ Vĩnh Lâm cảm thấy chuyến tự mình đến Vân Hải thành này quả thật rất đúng đắn. Cái cô Tô Thanh Tuyết này, thượng phẩm đạo cốt, lại còn là chức nghiệp hi hữu, tư chất trời cho, tính cách lại dịu dàng, trầm ổn tỉnh táo. Hiểu lễ nghĩa, lại nỗ lực chăm chỉ. Đệ tử như vậy, hắn vô cùng yêu thích. Bây giờ lại phát hiện thêm một tân nhân yêu nghiệt cấp độ khác. Triệu hồi vật mới cấp 8, mà thuộc tính chiến đấu đã khoa trương như thế, còn vượt cả Tô Thanh Tuyết thượng phẩm đạo cốt. Còn có thể dẫn theo một đội ngũ nhỏ cấp 5, dễ dàng vượt phó bản luyện ngục độ khó (cấp 3-6). Tốc độ lên cấp lại trực tiếp phá kỷ lục thăng cấp toàn quốc. Chứng tỏ sức chiến đấu của cái khô lâu kia chắc chắn là thật, đã trải qua thực chiến. Tiểu tử này mà trưởng thành thì tiền đồ không thể lường được a. Nghĩ đến đây, hắn có chút kích động.
"Hầu thành chủ, các ông có tư liệu thông tin về Trần đồng học này không?" Hầu thành chủ vừa muốn gật đầu. Lúc này mới phát hiện ra dù đã hạ lệnh cho Trần Mặc cứ 5 cấp nộp một bản báo cáo thông tin chức nghiệp. Nhưng tốc độ lên cấp của tiểu tử này quá nhanh, mà hắn thì lại luôn ở trong phó bản, căn bản chưa kịp nộp báo cáo. Hầu thành chủ vừa định mở miệng. Liền thấy Trần Mặc đứng dậy, từ trong túi đeo lưng lấy ra một tập tài liệu, đứng lên đưa tới.
"Hầu thành chủ, đây là báo cáo thông tin chức nghiệp của ta, tất cả có hai bản. Một bản là cấp 1, một bản khác là cấp 5." Trần Mặc đưa tài liệu lên, mở miệng giải thích. Hai bản báo cáo này hắn đã viết xong từ lâu rồi, nhận nhiều phụ cấp chức nghiệp ẩn tàng như vậy. Chuyện nên làm thì hắn vẫn sẽ nghiêm túc hoàn thành. Chuyện đã hứa thì nhất định phải làm tốt, đây cũng là một trong những nguyên tắc của hắn.
Hầu thành chủ nhận lấy tài liệu, đưa cho hai vị lão giả đến từ học viện. Tạ Vĩnh Lâm mở tài liệu ra xem. Lúc này mới phát hiện ra căn cốt của Trần Mặc chỉ là trung phẩm phàm cốt. Hắn bừng tỉnh ngộ. Thảo nào, trước khi đến Vân Hải thành chưa nghe ai nhắc tới người này. Ai mà ngờ được người nắm giữ triệu hồi vật có chiến lực như vậy lại có căn cốt chỉ ở mức trung phẩm phàm cấp. Xem báo cáo phân tích chức nghiệp. Thì ra triệu hồi vật của Trần Mặc khi săn giết ma quái không chỉ có thể tăng cấp, mà còn có thể tăng cả tư chất. Cái khô lâu binh lính cấp Bạch Ngân hiện tại, cũng là từ cấp phổ thông mà tăng lên thông qua việc săn giết ma quái. Xem xong báo cáo thông tin chức nghiệp của Trần Mặc. Tạ viện trưởng không khỏi cảm thấy tiếc nuối, thật là lãng phí một chức nghiệp ẩn tàng cường lực như vậy. Một chức nghiệp nghịch thiên như thế, mà người sở hữu căn cốt lại kém như vậy. Lúc này, hắn cũng có chút xoắn xuýt. Một chức nghiệp cường lực như vậy, thực sự có thể nằm trong danh sách học viên đặc chiêu. Nhưng căn cốt của người mang chức nghiệp này, ngay cả tư cách đăng ký vào học viện bọn hắn cũng không có. Rốt cuộc có nên chiêu mộ hay không?
Tạ viện trưởng nghĩ một lát, quyết định vẫn cứ quan sát thêm một chút. Hắn sợ tiềm năng của triệu hồi vật này đã cạn, sau khi lên Bạch Ngân sẽ không tăng thêm nữa. Mà thực lực bản thân triệu hồi sư lại quá kém, nhược điểm quá rõ ràng. Đến khi chính thức vào chiến đấu, chỉ cần triệu hồi sư bị nhắm đến, cơ bản thì xong đời. Sau này chắc chắn sẽ sớm bị thiên kiêu đạo cốt như Tô Thanh Tuyết vượt qua. Không cần quan tâm đến cái khô lâu binh lính kia, cứ tập trung tấn công trực tiếp vào bản thân triệu hồi sư là xong. Chỉ vài mũi tên bắn ra, đoán chừng cũng có thể đánh bại hắn. Vậy thì việc mình đặc chiêu hắn vào sẽ trở thành trò cười của học viện.
Trong lúc Tạ viện trưởng đang suy nghĩ, chủ nhiệm Lưu cũng đã xem xong tài liệu của Trần Mặc. Mặt mày cũng đầy vẻ xoắn xuýt nhìn thoáng qua Trần Mặc, không nói gì.
Hầu thành chủ thấy sự tình cũng đã điều tra đến không sai biệt lắm. Cũng biết lý do vì sao tiểu đội Trần Mặc lại thăng cấp nhanh như vậy. Sự việc đã kết thúc. Tiếp theo thì tuyên bố một việc, đó chính là việc tân nhân chức nghiệp giả thông quan phó bản luyện ngục độ khó. Mỗi người đều sẽ nhận được 5 triệu tiền thưởng, đây là giải thưởng khích lệ sự nỗ lực của tân nhân chức nghiệp giả. Giải thưởng này có từ lâu, mỗi năm cũng đều có tân nhân chức nghiệp giả tiến hành khiêu chiến. Bất quá người có thể nhận được giải thưởng này không nhiều. Bởi vì ngay cả phó bản sói hoang dã luyện ngục cấp (1-3) thôi. Số lượng đàn sói khổng lồ trong Thung Lũng Lang Dạ cũng đủ để khiến người ta tuyệt vọng. Người có thể thông quan phó bản luyện ngục đều là những nhân vật thiên kiêu. Đây cũng là phần thưởng cho những học viên đỉnh cao.
Hầu thành chủ vừa dứt lời liền phất tay để Tô Thanh Tuyết ở lại, ra hiệu những người khác có thể về nhà. Trần Mặc nghe nói được về nhà, mở không gian triệu hồi thu lại khô lâu binh lính, đứng lên đi ra ngoài. Trong lòng có chút hưng phấn, xem ra hôm nay cũng không tính là đến không. Không ngờ thông quan phó bản luyện ngục độ khó, lại còn có học bổng cầm. Nhiều tiền như vậy, còn nhiều hơn cả số tiền tiết kiệm trước kia của mình. Xem ra tối nay lại có thể cường hóa thêm một đợt, tăng thực lực cho khô lâu binh lính.
Thấy Trần Mặc bọn họ rời đi, Tạ viện trưởng cũng không nghĩ nhiều nữa. Quay sang nở một nụ cười hiền hòa với Tô Thanh Tuyết đang ngồi có chút lo lắng trên ghế salon. "Thanh Tuyết đồng học, xin giới thiệu lại một chút, ta là Tạ Vĩnh Lâm, phó viện trưởng Thần Hà học viện, ta đại diện cho Thần Hà học viện chân thành mời em gia nhập." "Chế độ đãi ngộ học viên của em, ta đã xin được mức cao nhất là cấp S, hi vọng em có thể cân nhắc một chút."
Thấy Tạ Vĩnh Lâm đã bắt đầu chiêu mộ người, chủ nhiệm Lưu ngồi bên cạnh cũng không ngồi yên được nữa. "Thanh Tuyết đồng học, ta là Lưu Trường Sinh, chủ nhiệm ban tuyển sinh Trung Đô học viện, học viện chúng ta là một trong bốn đại học viện của Tiên Tần Đế Quốc, đến học viện chúng ta em tuyệt đối có thể nhận được sự bồi dưỡng tốt nhất." "Mà ta đã xin, không chỉ cho em đãi ngộ học viên cấp S, chúng ta còn cấp cho em một căn nhà trong học viện." "Em có thể đón mẹ của em đến ở cùng, chúng ta sẽ chịu trách nhiệm tìm cho mẹ em một công việc trong học viện. Em thấy sao?"
Nghe được điều kiện của chủ nhiệm Lưu, Tạ Vĩnh Lâm sợ Tô Thanh Tuyết đồng ý ngay tại chỗ, vội vàng cắt ngang. "Lưu Trường Sinh, ngươi vô sỉ. Thanh Tuyết đồng học, học viện chúng ta cũng có thể nâng cấp chỗ ở cho em, mẹ em thậm chí không cần đi làm, chúng ta sẽ cấp cho bà phụ cấp thân nhân.""Ha ha, ngươi cái Tạ lão đăng, ngươi nói ai vô sỉ đó?""Tốt, ngươi còn dám mắng ta? Ta..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận