Toàn Dân: Chuyển Chức Sau Giác Tỉnh Thần Cấp Cường Hóa

Chương 236: Long chi bí cảnh

Chương 236: Bí cảnh Long tộc
Lý Chấn Võ nghe Lý mỗ gọi, nghẹn họng há mồm định phản bác.
"Nếu không phải hai người bọn họ thì. . ."
"Ngươi muốn nói gì?"
Lý mẫu thấy Lý Chấn Võ dám lớn tiếng, trợn mắt chống nạnh nhìn Lý Chấn Võ.
Lý Mạn cũng vẻ mặt uy h·iế·p nhìn lão cha mình.
Lý Chấn Võ nhìn thấy vợ con đều bênh Trần Mặc.
Nghĩ tới việc mình không những b·ị đ·á·nh, về đến nhà còn không ai nói giúp mình.
Trong lòng ông ta đau khổ, bực dọc ngồi vào bàn ăn.
Mấy người sao không hỏi xem, cha ta vì sao lại đ·á·n·h ta?
Còn không phải là vì ta nhường con Băng Sương Cự Long này cho hai người các ngươi đấy sao.
Chỗ tốt các ngươi lấy, cuối cùng vẫn là ta phải ra mặt giải quyết.
Ta không giúp các ngươi giải quyết đám người nhà họ Lý, các ngươi sao có thể ngồi trên con Băng Sương Cự Long này chạy khắp Tiên Tần đế quốc được?
Chỉ vài phút sẽ bị người ta giữ lại ngay.
Hiện tại ta tuy rằng bị ăn đòn, nhưng chuyện cuối cùng cũng đã giải quyết.
Về sau các ngươi mang danh nhà họ Lý, ngồi con Cự Long này đi ra ngoài.
Ta xem ai dám gây khó dễ cho các ngươi?
Đây đều là tình thâm của một người cha già, đối với con gái mình, đáng tiếc không ai hiểu!
Bảo bảo tâm lý khổ, bảo bảo không thể nói.
Chỉ có thể hóa bi phẫn thành sức ăn.
Lý Chấn Võ cầm lấy đũa, bưng bát cơm lên liền ăn.
Ngươi đừng nói, đồ ăn được chế biến từ nguyên liệu Siêu Phàm này, hiệu quả quả thực không tồi!
Vốn dĩ ông còn định dựa vào cái gương mặt bầm dập này để nhận được sự quan tâm của mẹ con Lý Mạn.
Đừng lúc nào cũng chỉ để mắt đến Trần Mặc.
Kết quả ăn mấy món này.
Vết thương ở miệng lại muốn lành lại rồi?
Như vậy còn được sao?
Nếu vậy, chẳng phải ta bị đánh oan sao?
Trần Mặc tiểu t·ử ngươi, dụng ý thật khó dò a!
Bất quá mấy món này, đúng là ngon thật.
Lý Chấn Võ cảm nhận được vết thương trên người thay đổi, tay cầm đũa hơi do dự.
Phải làm thế nào mới ổn đây?
Ăn hay là không ăn?
Ăn thì bữa đánh này xem như vô ích.
Vốn còn muốn làm ra vẻ đáng thương, để vợ mở khóa tư thế mới, an ủi ông một chút.
Hiện tại mục đích chưa đạt được, vết thương đã nhanh khỏi.
Nhưng không ăn thì, đây là một bàn đồ ăn Siêu Phàm.
Người bình thường chỉ sợ cả đời cũng không ăn được.
Ngay cả gia tộc bọn họ, muốn mời một đầu bếp Siêu Phàm cấp đại sư về nấu ăn cho cũng không phải chuyện dễ dàng.
Bỏ lại bàn đồ trân phẩm này, nếu mình không ăn, cứ cảm thấy càng thiệt thòi.
Ngay lúc Lý Chấn Võ khó xử.
Lý Mạn mở miệng.
"Lão cha, ông nói xem kỹ năng và thực lực hiện tại của con thế nào?"
"Có thể vào bí cảnh Long tộc nhà ta, tham gia Tổ Long thí luyện không?"
Lý Chấn Võ nghe Lý Mạn hỏi, buông đũa xuống, cúi đầu trầm ngâm một lát.
"Con muốn tham gia Tổ Long thí luyện ở bí cảnh Long tộc?"
"Với thiên tư và thực lực hiện tại của con, đã vượt xa ta năm đó rồi, ta cảm thấy chắc chắn là được."
"Hơn nữa Tiểu Mạn con cũng sắp đạt cấp 20, đúng là nên tranh thủ thời gian đến bí cảnh Long tộc một chuyến."
"Nếu như vượt quá cấp 20, muốn vào nữa thì hơi khó khăn."
"Ngày mai cha sẽ xin trong tộc, cho con mở không gian bí cảnh Long tộc, cho con đi thí luyện."
Lý Chấn Võ càng nói càng thấy, chuyện này không thể trì hoãn.
Với tiềm năng của Lý Mạn hiện tại, rất có thể ở trong Tổ Long thí luyện, sẽ có thêm nhiều cơ hội.
Thậm chí có thể lấy được huyết mạch Kim Long tổ tiên.
Lại hiện ra tư chất Đại Đế!
Nhà họ Lý của bọn họ, chưa từng có ai xuất hiện.
Trước cấp 20, liền đem huyết mạch Cự Long của bản thân tăng lên tới cấp Truyền Kỳ màu đỏ.
Có thể làm được điều này.
Chỉ có Lý Mạn.
Không chừng Lý Mạn thật sự có thể được linh hồn Tổ Long trong bí cảnh tán thành, ban cho huyết mạch Kim Long.
Lý Chấn Võ càng nghĩ càng hưng phấn, hận không thể đưa Lý Mạn đến bí cảnh Long tộc thử ngay.
"Lão cha, con muốn Trần Mặc đi cùng con tham gia huấn luyện, có được không?"
Lý Chấn Võ nghe Lý Mạn nói, tay run một cái, đũa rơi xuống bàn.
Lý Mạn, con có muốn nghe xem con đang nói nhảm gì không?
Cái bí cảnh Long tộc này chính là nền tảng của nhà họ Lý.
Trần Mặc các người quen nhau bao lâu chứ?
Con đã muốn dẫn hắn đi thí luyện?
Trần Mặc này có đức hạnh gì, có tiềm năng gì?
Hắn có liên quan gì đến Cự Long?
Dựa vào cái gì?
Lý Chấn Võ vừa định mở miệng phản bác, lại đột nhiên câm như hến.
Cái tên Trần Mặc này, đúng là có liên quan tới rồng thật!
Tay người ta hiện tại chẳng phải đang có một con Băng Sương Cự Long cấp Truyền Kỳ sao?
Hơn nữa tên này trong tay còn có một viên tinh hoa Cự Long.
Sau lưng hắn còn có đôi cánh Băng Long!
Nghĩ đến đây, Lý Chấn Võ lập tức không còn gì để nói.
Muốn vào bí cảnh Long tộc nhà họ Lý, người khiêu chiến chỉ cần mang hơi thở Cự Long trên người là có thể thông qua kiểm tra để vào bí cảnh.
Trần Mặc muốn vào, thậm chí không cần mượn sự giúp đỡ của nhà họ Lý.
Hắn hoàn toàn có thể dựa vào hơi thở Cự Long trên đôi cánh hồn cốt Băng Long trực tiếp tiến vào.
Lý Chấn Võ nghĩ ngợi, cảm thấy cũng không phải không được.
Thực lực của Trần Mặc thì rõ như ban ngày. Thiên phú của hắn càng là chưa từng nghe thấy, nhà họ Lý trói chặt với hắn.
Tương lai nói không chừng cũng có thể theo hắn tiến xa hơn.
Lúc này thừa dịp Trần Mặc chưa đủ mạnh, tiến hành đầu tư.
Cũng là một chuyện tốt.
Nghĩ đến đây, Lý Chấn Võ phản bác lại không nói ra miệng.
"Ừm, đợi ta về nghiên cứu một chút."
"Chúng ta ăn cơm trước đi."
Lý Chấn Võ không muốn tiếp tục chủ đề này.
Cái con bé Lý Mạn này, đang móc sạch vốn liếng nhà họ Lý.
Vì Trần Mặc, con bé thật sự cái gì cũng có thể bỏ qua.
Lý Chấn Võ trong lòng vừa chua xót vừa ghen tị.
Đây là tâm tư ghen ghét của một người cha già. . .
Từ phụ trở lại Từ gia sau đó, thì vừa đói vừa mệt.
Ông ta không có thực lực của Lý Chấn Võ, cũng không có Băng Sương Cự Long của Trần Mặc.
Nên chỉ có thể lái xe chậm rãi trở về Tuyết Long thành.
Ông ta hạ đạt xong mệnh lệnh thì ngồi trong phòng tức giận.
Hôm nay ở nhà bị lão bà hổ k·h·i·d·ễ.
Ra khỏi thành thì bị đám tiểu bối nhà họ Lý lăng nhục.
Điều quan trọng nhất là, con Phi Long tới tay, tâm tình của ông ta có thể nói là cực kỳ buồn bực.
Vốn là ông bị Hứa mẫu đ·á·n·h ra khỏi Từ gia.
Chỉ là chạy đến vùng băng nguyên, muốn giải sầu một chút.
Kết quả tại thời khắc mấu chốt lại có Dục Vọng Thần Thụ chạy m·ấ·t liên lạc.
Từ phụ vừa muốn chất vấn đối phương vì sao như vậy.
Dục Vọng Thần Thụ cũng biết mình đuối lý.
Nó thông qua cảm ứng thần lực, dò ra Băng Sương Cự Long ở sâu trong băng nguyên, báo cho Từ phụ.
Từ phụ nghe nói trong băng nguyên lại có quái vật cấp Truyền Kỳ, cũng liền th·a t·h·ứ cho hành động lỗ mãng của Dục Vọng Thần Thụ.
Tài sản lớn như vậy, coi như đời con không đủ dùng, cũng đủ để nhà họ Từ của ông ta quật khởi.
Còn nói ông còn muốn dựa vào Dục Vọng Thần Thụ tăng trạng thái, để đấu lại với Hứa mẫu.
Đương nhiên không thể hoàn toàn tách rời khỏi nó.
Trên đường trở về, Dục Vọng Thần Thụ cũng giải thích cho Từ phụ tại sao lại đột ngột rút thần lực.
Trong cảm ứng của hắn, sào huyệt tín đồ của hắn đã bị phá hủy hoàn toàn.
Mà người phá hủy sào huyệt của hắn, hiện đang ở gần Tuyết Long thành.
Đẳng cấp phẩm giai thần lực của đối phương cao đến mức chưa từng nghe thấy.
Dục Vọng Thần Thụ phỏng đoán đối phương ít nhất cũng là một vị Thần Minh cao vị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận