Toàn Dân: Chuyển Chức Sau Giác Tỉnh Thần Cấp Cường Hóa

Chương 36: Học viện người tới

Nghe Trần Mặc đề nghị, mấy nữ sinh đương nhiên không có ý kiến gì. Các nàng cũng muốn trở về thu xếp lại chút chiến lợi phẩm, chuẩn bị nhiều hơn một chút. Mọi người đều biết, đại khái lại đi phó bản một lần, đội này sẽ giải tán thôi. Nhưng tất cả đều ngầm hiểu không nói ra.
"Vậy, ta không tham gia nữa, ta vẫn là về đội trước đó." Tô Thanh Tuyết có chút xấu hổ khi tiếp tục kiếm kinh nghiệm trong đội này. Mặc dù hơi không nỡ, nhưng vẫn lên tiếng nói.
"Tỷ Thanh Tuyết, đừng đi mà, đội chúng ta tốt biết bao nhiêu."
"Chúng ta hợp ý như thế, sau này tỷ cứ đi chung với chúng ta đi." Đường Duyệt Nguyệt vẫn rất thích Tô Thanh Tuyết, nghe nàng nói muốn rời đội thì vội vàng lên tiếng giữ lại.
Trần Mặc cũng nhìn Tô Thanh Tuyết nói: "Lại đi một lần nữa đi, chắc chúng ta cũng lên cấp 10, cũng không đi được phó bản tân thủ nữa đâu. Thanh Tuyết cứ đi cùng chúng ta lần này nữa, về sau tỷ về lại đội cũ cũng được."
Nghe Trần Mặc đề nghị, Tô Thanh Tuyết đỏ mặt gật đầu đồng ý. Mấy người thương lượng xong. Ăn qua điểm tâm, thu dọn đồ đạc. Trần Mặc mở ra không gian triệu hồi, thu hồi tất cả khô lâu binh lính. Mọi người cùng nhau chọn rời khỏi phó bản. Vừa ra phó bản, các nàng đã bị tình huống bên ngoài làm cho giật mình.
"Oa, mau nhìn, Tô Thanh Tuyết bọn họ đi ra rồi."
"Nhanh chóng báo cho thành chủ đại nhân."
"Nhanh gọi điện thoại cho gia chủ." Bên ngoài phó bản lúc này có không ít người trông coi. Có người của Đường gia, Nhậm gia, Bạch gia, còn có thị vệ của phủ thành chủ. Mọi người nhìn thấy Trần Mặc mấy người đi ra từ phó bản. Tất cả đều lộ vẻ kinh hỉ, vội vã xông lên. Lập tức gọi điện thoại bắt đầu liên hệ. Tô Thanh Tuyết mấy người bị cảnh tượng trước mắt làm cho có chút choáng váng.
Trần Mặc thì mơ hồ đoán được nguyên nhân. Chắc là Tô Thanh Tuyết, đối tượng chú ý trọng điểm của Vân Hải thành, đột nhiên chọn rời đội, gia nhập đội của Trần Mặc. Vừa mới cấp 3, đã theo Trần Mặc bọn họ tiến vào phó bản U Ám mạt Lâm cấp Luyện Ngục (cấp 3 - 6). Nhân viên công tác phát hiện ra sau, tra xét thông tin phó bản, cảm thấy chuyện rất quan trọng. Sau đó báo lên phủ thành chủ, mới tạo thành cục diện bây giờ. Nhưng những thứ này đều không liên quan đến mình. Hắn chuẩn bị tìm kẽ hở lặng lẽ rời đi, về nhà nghỉ ngơi. Tối qua lều vải có lỗ thủng, bị hở mãi. Tuy Trần Mặc cho khô lâu binh lính một tấm thảm, để nó che ở trên vết nứt. Nhưng cũng không chắn quá kín. Mà lại lúc nửa đêm đẳng cấp tăng lên, lại cường hóa ra kỹ năng cấp Ám Kim, hắn có hơi hưng phấn. Cho nên tối qua ngủ không ngon lắm.
Lúc Trần Mặc chen ra đám người hỗn loạn, muốn ra ngoài thì Hầu thành chủ đã dẫn theo hai vị đại nhân từ học viện tới, đuổi theo từ ngoài đại sảnh vào. "Tạ lão, Lưu lão, cô bé kia là Tô Thanh Tuyết." Hầu thành chủ tiến vào đại sảnh, liếc mắt đã thấy Tô Thanh Tuyết đứng trong đám người. Thấy các nàng bình yên vô sự, ông cuối cùng thở phào nhẹ nhõm. Vội vàng giới thiệu với hai vị lão giả phía sau.
Tạ Vĩnh Lâm và Lưu Trường Sinh từ học viện chạy đến, tối qua đều ngủ không ngon. Bọn họ tìm Hầu thành chủ lấy thông tin tài liệu của đội Trần Mặc, nghiên cứu hơn nửa đêm. Sao cũng không hiểu nổi, đội theo trên tư liệu nhìn thì rất phổ thông này. Một tiểu đội, ba người linh cốt cấp, một phàm cốt cấp, tố chất căn cốt phổ thông như thế. Bọn họ làm sao nghiền ép được đám thiên kiêu toàn quốc nhiều ngày như vậy, có được tốc độ luyện cấp nhanh như thế? Thậm chí đã phá vỡ kỷ lục tốc độ tăng cấp nhanh nhất toàn quốc. Không chỉ vậy, bọn họ lại còn có thời gian đang cày phó bản giữa chừng, về nhà nghỉ ngơi một đêm. Thực sự khó có thể lý giải được. Lúc này, nghe Hầu thành chủ giới thiệu, hai người bọn họ cũng có chút chờ mong.
"Cô bé này lợi hại thật đấy, cấp 3 mà đã có thể ở Luyện Ngục cấp U Ám mạt Lâm lâu như vậy rồi."
"Hơn nữa còn qua đêm nữa, ý chí và tiềm lực này, cũng thực không tồi." Phó viện trưởng Thần Hà học viện Tạ Vĩnh Lâm nghe Hầu thành chủ giới thiệu. Nhìn Tô Thanh Tuyết đang ngơ ngác trong đám người, thưởng thức nói.
"Cũng không biết tiểu đội này của bọn họ đã đi được bao nhiêu tiến độ phó bản."
"Có thể đánh được một nửa là đã rất lợi hại rồi." Lưu Trường Sinh chủ nhiệm đến từ Trung Đô học viện cũng rất hài lòng. Thậm chí hai người còn có chút chờ mong. Dựa vào chiến tích nghịch thiên mà bọn họ đã biết được hôm qua. Hôm nay, bọn họ có khả năng đã thông quan rồi không? Nếu như với cấp bậc này mà bọn họ có thể thông quan phó bản Luyện Ngục cấp (cấp 3-6). Vậy thì tuyệt đối là chiến tích cấp độ yêu nghiệt, đủ làm chấn động cả phạm vi chức nghiệp giả toàn quốc.
Mấy người đang nói thì cùng đi đến trước đám người. Đám người tách ra, chừa chỗ cho một đoàn người của Hầu thành chủ. Hầu thành chủ dẫn theo hai vị đại nhân từ học viện đi đến trước mặt Tô Thanh Tuyết. "Thanh Tuyết, ta giới thiệu cho con một chút, hai vị này là viện trưởng Tạ của Thần Hà học viện và chủ nhiệm Lưu của Trung Đô học viện." "Hai người họ đã đến từ hôm qua, đợi con đến giờ đó."
Nghe được thân phận của hai người, đám người bỗng chốc kinh ngạc xôn xao bàn tán.
"Oa, hai học viện đỉnh cấp đấy, đều đến tìm Tô Thanh Tuyết, thật khiến người ta hâm mộ."
"Căn cốt tư chất đạo cốt cấp thượng phẩm, toàn quốc cũng chẳng có mấy ai, đãi ngộ này cũng coi là bình thường thôi."
"Không biết Tô Thanh Tuyết sẽ chọn học viện nào, lần này thì nàng đúng là bay cao rồi."
"Đúng vậy đó, vào học viện đỉnh cấp, coi như đã bước chân vào tầng lớp cao của xã hội."
"Thật là ghen tỵ, không biết nàng thích dạng đối tượng nào, chúng ta đi hỏi nàng xem sao?"
"Có điều chúng ta là nữ đấy?"
"Nữ thì sao? Chỉ cần có thể đi cùng với nàng, ta đều có thể chấp nhận."
Tô Thanh Tuyết nghe Hầu thành chủ giới thiệu, cũng vội vàng cúi đầu lễ phép với hai vị lão giả.
"Ha ha, tốt, học trò Thanh Tuyết, chúng ta đi về nói chuyện sau." Thấy Tô Thanh Tuyết lễ phép như vậy, viện trưởng Tạ cũng rất cao hứng. Rất nhiều thiên kiêu sau khi thức tỉnh, ỷ vào thiên tư xuất chúng mà tự cho mình bất phàm, kiêu căng ngạo mạn, bộ dáng thiếu đòn xã hội. Với thân phận phó viện trưởng học viện đỉnh cấp, ông đã thấy nhiều người như vậy rồi. Ông thấy Tô Thanh Tuyết giác tỉnh thành tố chất đạo cốt thượng phẩm hàng đầu mà vẫn giữ được bản tâm. Thể hiện không kiêu ngạo, không nóng nảy, khiêm tốn hữu lễ. Trong lòng ông đã đánh giá nàng cao hơn một tầng. Đã thầm quyết định, dù thế nào cũng phải mang nàng về học viện.
Ông nhìn Lưu Trường Sinh bên cạnh, vừa vặn lúc này chủ nhiệm Lưu cũng đang nhìn ông. Hai con cáo già lúc này ngầm hiểu lẫn nhau. "Thanh Tuyết, cày phó bản một ngày một đêm, chắc mệt lắm rồi. Thời gian khảo hạch còn sớm mà, không cần liều mạng vậy." "Các con lên cấp cao hơn rồi hãy đi phó bản cấp Luyện Ngục, với thiên tư của con, lần sau chắc chắn có thể thông quan." Chủ nhiệm chiêu sinh của Trung Đô học viện Lưu, thấy Tô Thanh Tuyết ra khỏi phó bản mà không nói gì nhiều. Cứ tưởng nàng không thông quan phó bản, tâm trạng không tốt. Nên tranh thủ lên tiếng an ủi, tranh thủ chút hảo cảm. "Chủ nhiệm Lưu, chúng con đã thông quan phó bản rồi, nên mới đi ra ngoài." Tô Thanh Tuyết sợ nhất loại trường hợp này, có hơi căng thẳng, vội vàng giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận