Toàn Dân: Chuyển Chức Sau Giác Tỉnh Thần Cấp Cường Hóa

Chương 479: Từng người mang ý xấu riêng

"Chuyện gì đang xảy ra vậy, rốt cuộc bên trong có chuyện gì?" Nam Cung Vũ nhìn người lính võ giả duy nhất chạy thoát, lo lắng hỏi han.
"Nam Cung đại nhân, trong khe nứt không gian có rất nhiều sinh vật ác ma toàn thân phủ vảy đen, trên mình bốc lửa."
"Người của chúng ta vừa vào liền bị chúng tấn công."
"Trước khi ta chạy thoát, ta thấy đội trưởng và mọi người đều đã bị lũ quái vật ác ma đó gϊết hết."
"Cái gì?" Nam Cung Vũ nghe lính trả lời mà sững sờ tại chỗ.
Hắn từng tham gia săn bắn ở các không gian dị giới, ít nhất cũng phải mười mấy lần. Đây là lần đầu tiên hắn gặp phải, sinh vật nguyên sinh trong không gian dị giới lại tụ tập đông đúc ở khe nứt không gian. Thường thì, loại khe nứt không gian bị xé rách này, môi trường xung quanh sẽ rất cằn cỗi hoang vu, hoàn toàn không có thứ gì thu hút sinh vật tụ tập. Vậy mà lũ quái vật ác ma dị giới này lại giống như cố tình mai phục dưới khe nứt không gian để chờ con mồi tới cửa.
"Chắc chắn là do Trần Mặc! Nhất định là hắn giở trò quỷ." Nam Cung Vũ nghĩ ngợi một hồi, trong lòng đã có đáp án.
Quanh khe nứt không gian này, chỉ có hai hư không lĩnh chủ là mình và Trần Mặc. Mà lũ quái vật ở khu vực này, toàn bộ đều từ cấp năm trở lên. Với thực lực của chúng, căn bản không thể thông qua khe nứt không gian. Lũ sinh vật ác ma dị giới kia cũng không thể nào chờ những quái vật trong sương mù này sập bẫy. Khả năng duy nhất chỉ có thể là Trần Mặc cố tình dẫn dụ những sinh vật ác ma này đến gần khe nứt không gian. Để lính của mình không thể khám phá không gian dị giới này.
Sắc mặt Nam Cung Vũ trở nên âm trầm. Hắn nhìn về nơi xa, khu vực phụ thuộc được bảo vệ bởi trận pháp phòng ngự màu lam tràn đầy cảm giác khoa học kỹ thuật kia. Miễn cưỡng ngăn chặn xúc động trực tiếp phái binh tấn công và phá hủy.
Nam Cung Vũ không làm như thế, không phải vì điều gì khác, chủ yếu là thực lực hiện tại của hắn căn bản không làm được. Vốn dĩ hắn nghĩ, với sức chiến đấu của một hư không lĩnh chủ cấp bảy, tới đây xử lý một tân binh vừa mới trở thành lĩnh chủ chưa đến một năm thì hoàn toàn không có vấn đề gì. Nhưng sau khi chứng kiến thực lực của nữ tử áo đỏ trong lãnh địa Trần Mặc hôm qua, Nam Cung Vũ ngược lại có chút lo lắng cho sự an nguy của lãnh địa mình. Bởi vì hắn đã cảm nhận được một tia uy áp từ Thần Minh trên người nữ tử áo đỏ đó. Điều này cho thấy đối phương ít nhất cũng đã đạt tới cấp 80 và đang cố gắng đạt đến cấp Thần Minh. Hiện tại, dù hắn đã hơn cấp bảy mươi, nhưng vẫn còn một khoảng cách rất xa để chạm đến lĩnh ngộ pháp tắc nguyên tố. Hơn nữa, quãng đường này đối với đa số người hoàn toàn là một vực thẳm ngăn cách. Rất nhiều người dù cố gắng cả đời cũng không thể đạt đến cấp độ đó.
Vì vậy, dù hiện tại Nam Cung Vũ vô cùng tức giận nhưng cũng không có cách nào, chỉ có thể đứng ngoài khe nứt không gian mà lo lắng suông.
"Trần Mặc, đợi lão tổ đến, ngươi nhất định phải c·h·ế·t!"
Sau khi trút giận một trận ở khe nứt không gian, Nam Cung Vũ chỉ có thể dẫn theo các binh lính võ giả trở về lãnh địa. Nếu không vào được khe nứt không gian, thì tiếp tục đợi ở đây cũng vô ích.
Còn điểm tài nguyên mỏ u quang, Nam Cung Vũ cũng phái người đến xem thử, giờ thì nó đã biến thành một vùng đất hoang vu, không thấy bóng dáng mỏ đâu nữa. Điều này chứng tỏ Trần Mặc đã mang điểm tài nguyên mỏ u quang về lãnh địa của mình từ lâu rồi.
Trần Mặc đứng trên tường đá phụ thuộc lãnh địa, cầm ống nhòm nhìn dáng vẻ tức tối của Nam Cung Vũ khi dẫn người rời khỏi khe nứt không gian dị giới trong hẻm núi. Nhìn bóng dáng họ khuất dạng trong hoang mạc, cuối cùng Trần Mặc cũng yên lòng. Xem ra dù là hư không lĩnh chủ cấp bảy cũng không tránh được sức mạnh quy tắc không gian của dị giới. Vẫn không thể trực tiếp đưa binh chủng cao cấp vào trong dị giới, chỉ có thể điều động binh lính cấp không quá 20 vào dò xét. Nhìn cách làm của đối phương, Trần Mặc càng thấy kiến trúc siêu phàm Vạn Giới Chi Môn trong lãnh địa mình trân quý và hiếm có. Quả là có hiệu quả kiến trúc mở Cổng Không Gian trực tiếp ở gần tất cả đơn vị đồng minh. Trần Mặc mới có thể đưa Hồng Long Chi Mẫu cấp 80 vào không gian Ma Diễm giới. Nếu không, muốn lấy được Thanh Liên Địa Tâm Hỏa chỉ có thể dùng sức mạnh lãnh địa xé rách rào cản không gian thế giới, mở một lối đi rồi mới có thể đưa binh chủng trong lãnh địa vào Ma Diễm giới.
Lính cấp thấp của Nam Cung Vũ không vào được Ma Diễm giới, đương nhiên cũng không thể tìm ra tọa độ của Ma Diễm giới trong hư không. Vì vậy việc hắn tiếp tục ở đây không còn ý nghĩa gì. Quái vật xung quanh lãnh địa đều có cấp độ khoảng 50, đối với Nam Cung Vũ đã đạt cấp 70 thì không còn chút tác dụng nào. Hắn hạ giới đến đây, là nhờ Trần Mặc chia sẻ tọa độ, tiêu hao gấp đôi thế giới nguyên lực, mới xuống được khu vực cấp sơ đẳng này. Bây giờ điểm tài nguyên thì không cướp được, mà khe nứt không gian dị giới lại bị chặn, không vào được, nên Trần Mặc muốn xem thử, rốt cuộc Nam Cung Vũ có rời đi không. Nếu hắn không rời đi, có nghĩa là gã còn đang ủ mưu kế lớn, mình không thể không đề phòng.
Lãnh địa Nam Cung Vũ không dễ đối phó như em trai hắn là Nam Cung Linh. Là một hư không lĩnh chủ cấp bảy, Trần Mặc tin rằng trong lãnh địa của gã chắc chắn còn giấu rất nhiều quân át chủ bài. Cho nên, Trần Mặc hoàn toàn không có lòng tin chiếm được lãnh địa của Nam Cung Vũ.
Nam Cung Vũ không đi, Trần Mặc cũng không có cách nào tốt hơn để đuổi hắn rời khỏi nơi này. Nhưng hiện tại hắn đã thăm dò xong xuôi mọi tình hình xung quanh lãnh địa và cũng đã xác minh được vị trí của Ma Diễm giới trong hư không, nên tùy thời đều có thể rời đi. Sở dĩ không đi là vì Trần Mặc muốn xoát thêm một số điểm thế giới nguyên trên đại lục sương mù.
Sau khi Nam Cung Vũ dẫn theo lính võ giả trở về lãnh địa. Mấy ngày tiếp theo, cả hai đều rất ăn ý, không còn thăm dò lẫn nhau. Thậm chí, Nam Cung Vũ còn mở phòng hộ tráo lãnh địa, rồi đổi màu phòng hộ tráo thành dạng không thể nhìn xuyên thấu, là để đề phòng việc mỗi ngày Trần Mặc đứng trên tầng mây của Chí Cao Thần Điện để do thám tình hình bố trí và tình báo trong lãnh địa hắn.
"Tên này đúng là keo kiệt, nhìn một chút thì có sao." Trần Mặc ăn xong điểm tâm, chán chường nên lại trở về tầng mây của Chí Cao Thần Điện, muốn nhìn xem tình hình lãnh địa Nam Cung Vũ đối diện thế nào. Ai ngờ hắn lại thấy tòa lãnh địa khổng lồ vẫn bị bao phủ bởi phòng hộ tráo màu xám hình bán nguyệt, căn bản không thấy gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận