Toàn Dân: Chuyển Chức Sau Giác Tỉnh Thần Cấp Cường Hóa

Chương 473: Nam Cung Vũ đến

Sau một hồi sắp xếp bố trí, toàn bộ môi trường trong lãnh địa đã thay đổi hoàn toàn. Hiện tại lãnh địa chính của Trần Mặc đã hoàn toàn biến thành một vùng rừng rậm cây cỏ um tùm, tràn ngập hương hoa. Sau khi bố trí lại toàn bộ kiến trúc trong lãnh địa xong, Trần Mặc mở Cánh Cổng Không Gian, đi đến thung lũng trong lãnh địa phụ thuộc. Hắn mở bảng lãnh địa, tốn điểm nguyên thế giới, chuyển điểm tài nguyên mỏ u quang đến lãnh địa phụ thuộc chuyên phụ trách chế tạo sản xuất trang bị này. Lối vào mỏ u quang ngay cạnh núi Chú Kiếm Các, cách căn cứ tổ ong không xa. Như vậy có thể giúp Hồng Hậu trí năng dễ giám sát tình hình trong mỏ hơn. Ngay khi Trần Mặc đưa ra lựa chọn, một cửa vào mỏ âm u xuất hiện ở chân núi Chú Kiếm Các. Trần Mặc mở bảng lãnh địa kiểm tra thông tin mỏ. Hắn phát hiện sau khi chuyển điểm tài nguyên mỏ u quang đến lãnh địa, khoáng sản trong mỏ đã thực sự được làm mới lại. Trần Mặc mở không gian hắc ám chi nguyên, đặt năm Thợ Mỏ khô lâu cầm cuốc chim vào lối vào mỏ u quang. Cùng chúng vào mỏ còn có mấy binh lính nhân bản Elise do Hồng Hậu trí năng phái ra. Mục đích các nàng vào mỏ là lắp đặt thiết bị chiếu sáng và giám sát trong mỏ. Hiện tại ở lãnh địa phụ thuộc này, trên mặt đất là ngọn núi cao Chú Kiếm Các. Đỉnh núi bằng phẳng là một cảnh tượng làm việc khí thế ngất trời, đám Luyện Khí Sư khô lâu đang chế tạo trang bị ở đó. Còn dưới lòng núi là căn cứ tổ ong sản xuất binh lính nhân bản Elise, lối đi lại là cánh cổng kim loại tràn ngập công nghệ khoa học kỹ thuật. Bên sườn núi là một cửa vào hầm mỏ đen kịt. Trên toàn bộ ngọn núi không có nhiều thảm thực vật. Nhưng bề mặt núi lại tỏa ra ánh sáng xanh nhạt, mà ánh sáng này lại bao trùm toàn bộ diện tích lãnh địa, tạo thành một vòng phòng ngự ánh sáng trên không trung. Phía dưới đại trận phòng ngự màu lam nhạt này là tường thành đá xanh, có rất nhiều pháo đài vũ khí. Kiến trúc trong lãnh địa vẫn giữ lại một vài phong cách nguyên thủy man dã. Khắp nơi đều tràn ngập một loại hơi thở hoang tàn đổ nát của ngày tận thế. Bất quá, lãnh địa nơi đây chủ yếu phụ trách thu thập và xử lý khoáng sản, cùng với nghiên cứu phát triển chế tạo trang bị. Hướng phát triển tương lai của nó là về nghiên cứu phát triển khoa học kỹ thuật và phương hướng biến dị sinh vật. Phong cách của nó khá là phù hợp với lãnh địa này. Trần Mặc tìm kiếm một chút trong không gian ba lô, lấy kiến trúc doanh trại lấy được khi tiêu diệt sào huyệt ma quái Trùng tộc ở Tây Trạch sơn ra. Kiến trúc doanh trại có hình dạng giống sào huyệt Trùng tộc này là một doanh trại cấp Truyền Kỳ màu đỏ. Nhưng doanh trại này muốn sản xuất binh chủng Trùng tộc thì cần tiêu hao thi thể quái vật. Chỉ khi có nhiều thi thể quái vật, ném cho doanh trại thì doanh trại Trùng tộc mẫu sào này mới có tài liệu sản xuất binh chủng dị trùng. Yêu cầu sản xuất binh chủng này lại xung đột với nhu cầu chuyển hóa binh lính dị quỷ của Trần Mặc. Trần Mặc muốn mở rộng quân đoàn dị quỷ thì cũng cần rất nhiều thi thể quái vật. Nhưng chuyển hóa dị quỷ lại không cần tiêu hao năng lượng trong lãnh địa. Cho nên so với việc dùng thi thể quái vật này để sản xuất binh chủng Trùng tộc thì thà trực tiếp chuyển hóa chúng thành binh lính dị quỷ còn có lợi hơn. Cũng chính vì vậy, Trần Mặc mới không chọn sử dụng doanh trại Trùng tộc mẫu sào này. Bây giờ đã có lãnh địa phụ thuộc, vậy thì tiện thể đặt doanh trại này ở đây, cũng có thể thu về dùng thi thể quái vật mà lãnh địa phụ thuộc tiêu diệt được. Sau khi bố trí xong hai lãnh địa, một ngày đã trôi qua. Đêm tối sắp sửa đến một lần nữa. Trần Mặc lưu lại đội binh lính khô lâu tinh anh ở lãnh địa phụ thuộc. Sau đó, hắn quay về tửu quán thơm ngát trong rừng cây trên cây, nơi đã bị những cành lá cây cỏ bao phủ. Cùng Hồng Long Chi Mẫu yên tâm ăn tối. Vì ban đêm không có điểm phòng ngự của mỏ u quang nên chỉ cần phòng ngự hai căn cứ khỏi sự tấn công của tro bụi. Cho nên so với hôm qua, hôm nay chiến đấu phòng ngự càng thêm nhẹ nhàng, hoàn toàn không có bất kỳ độ khó nào. Rất nhanh, dưới sự tấn công kép của gai độc bảo vệ và hơi thở của Cự Long nguyên tố, vùng hoang dã bên ngoài lãnh địa lại rơi vào yên lặng. Trần Mặc ăn xong bữa tối, bưng một chén nước trái cây đi ra khỏi tửu quán thơm ngát. Hắn dự định đi loanh quanh trong lãnh địa, xem môi trường ở đây còn có chỗ nào cần cải tiến không. Đột nhiên, trên bầu trời sáng lên một đạo quang mang mãnh liệt. Trần Mặc ngẩng đầu nhìn lên trời. Chỉ thấy luồng hào quang vàng óng kia, giữa không trung hóa thành một đạo kiếm nhận to lớn dài mấy chục thước. Kiếm nhận vàng kim như Thẩm Phán Chi Quang, hung hăng bổ xuống hàng rào gai bảo vệ bên dưới. Thấy cảnh này, Trần Mặc lập tức mở vòng bảo hộ lãnh địa. Một vòng ánh sáng năng lượng trong suốt hình bán nguyệt xuất hiện trên không trung rừng gai bảo vệ, chặn lại đòn công kích kiếm nhận vàng kim này. Oanh... Kiếm nhận năng lượng vàng kim va chạm với vòng bảo hộ lãnh địa trong suốt, vỡ thành đầy trời kim quang. Mà vòng bảo hộ lãnh địa trên không, cũng bị kiếm nhận năng lượng vàng óng này đánh cho gợn sóng. Năng lượng vòng bảo hộ lãnh địa còn trực tiếp bị tiêu hao gần một nửa. Có thể thấy được uy lực công kích của đạo kiếm nhận vàng kim này mạnh mẽ đến mức nào. Theo đạo kiếm nhận vàng kim biến mất. Một lãnh địa mà trên tường thành đứng đầy những võ giả dáng vẻ hung hãn, theo trên trời hạ xuống bên ngoài lãnh địa của Trần Mặc. Lơ lửng trên không lãnh địa đó, là một thanh niên mặc khải giáp vàng kim, cầm trường kiếm vàng kim. Luồng kiếm nhận năng lượng vàng óng vừa rồi là do thanh niên Nhân tộc này phóng ra. Thành chính Nhân tộc tràn ngập hơi thở cổ xưa này hạ xuống không xa lãnh địa của Trần Mặc. "Ngươi là Trần Mặc?" "Cũng chính ngươi cướp anh hùng Lỵ Á của ta?" Sau khi lãnh địa hoàn toàn hạ xuống đại lục tro bụi, thanh niên mặc áo vàng lơ lửng trên không lãnh địa, đi đến bên ngoài lãnh địa. Ánh mắt hắn nhìn về phía Trần Mặc đang đứng trên tầng mây của Chí Cao Thần Điện, thông qua vòng phòng hộ trong suốt của lãnh địa, không ngừng dò xét ra bên ngoài. "Vậy ngươi chắc chắn là Nam Cung Vũ rồi?" Trần Mặc đứng trên cao, chỉ liếc sơ qua vị thanh niên kia, nhưng ánh mắt hắn lại chủ yếu nhìn vào trong lãnh địa của đối phương. Đây là lãnh địa cấp cao giai đoạn bảy thứ hai mà hắn có khả năng được nhìn ở khoảng cách gần, ngoài lãnh địa của Khương Thanh Uyển ra. Lãnh địa của Nam Cung Vũ, nếu nói là một lãnh địa hư không thì chẳng bằng nói nó là một thành chính phồn hoa của Nhân tộc. Trần Mặc phát hiện trong lãnh địa đối phương, đã hình thành một quy mô thương nghiệp nhất định. Trong lãnh địa Nam Cung Vũ, rất nhiều sinh vật thuộc nhiều chủng tộc đang sinh sống ở đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận