Toàn Dân: Chuyển Chức Sau Giác Tỉnh Thần Cấp Cường Hóa

Chương 183: Đen nhánh tượng thần

Chương 183: Tượng thần đen nhánh
Đến các đường biên giới khác của Tiên Tần đế quốc, tình hình ở đó cũng gần giống như nhà họ Lý. Cơ bản đều là do một hoặc vài gia tộc nghề nghiệp giả đỉnh cấp cùng nhau trấn giữ biên giới. Gia tộc của bọn họ cung cấp sức chiến đấu đỉnh cao cho tuyến phòng thủ biên giới của Tiên Tần đế quốc. Để đảm bảo tuyến phòng thủ biên giới không có sơ hở nào. Mà tương ứng, những điểm tài nguyên nằm ở bên ngoài biên giới kia, tự nhiên sẽ giao cho những gia tộc nghề nghiệp giả Siêu Phàm này nắm giữ. Với thực lực của Từ gia, thì không có tư cách khai thác tài nguyên mỏ quặng ở biên giới. Cho nên bọn họ mới có thể hợp tác với nhà họ Lý có khả năng cung cấp khoáng thạch, để họ phụ trách việc xử lý khoáng thạch và sản xuất thiết bị, sau đó bán thành phẩm. Lợi nhuận thu được sẽ chia cho nhà họ Lý, và họ cũng chịu trách nhiệm cung cấp dịch vụ thay đổi trang bị cho quân đội biên phòng của nhà họ Lý. Từ gia nhiều năm qua cũng nhờ sự giúp đỡ của nhà họ Lý mà phát triển thuận lợi như vậy. Nếu không với thực lực của Từ gia, thì căn bản không thể an ổn mà xử lý sản xuất và mua bán được như thế. Nhà họ Lý ở Tuyết Long thành sở dĩ mạnh mẽ như vậy, nổi tiếng nhất trong đó là các nghề nghiệp giả Long Huyết Chiến Sĩ của gia tộc này. Đây là nghề nghiệp Siêu Phàm hệ chiến đấu, sức chiến đấu cực mạnh, tiềm năng vô cùng lớn. Ở giai đoạn sau của nghề nghiệp, bọn họ thậm chí có thể kích hoạt huyết mạch Cự Long trên người, hóa thành Cự Long chi thân để chiến đấu. Đó là sự hóa thân thành Cự Long thực sự, với hình thể to lớn, lớp vảy cứng rắn, móng vuốt sắc bén, căn bản khó có thể địch lại trong cùng giai. Sở dĩ nhà họ Lý có thể có nhiều Long Huyết Chiến Sĩ như vậy, cũng là vì bọn họ nắm giữ một không gian dị giới bí cảnh có tên là Long Cốc. Đây chính là bí mật mà Từ phụ đã moi móc được từ miệng của Lý Chấn Võ sau nhiều năm ở Tuyết Long thành. Cho nên ông mới cẩn thận bày mưu, để con trai của mình là Từ Hiển Khôn từ nhỏ đã cùng Lý Mạn chơi đùa. Ông cũng hy vọng con cháu mình có cơ hội nhìn trộm bí mật Long Cốc bí cảnh, thu hoạch được tài nguyên bên trong, trở thành nghề nghiệp giả long huyết. Cứ như vậy, chiến lực đỉnh cao của Từ gia sẽ có sự tăng trưởng vượt bậc. Nghề nghiệp giả lấy thực lực làm đầu, chỉ khi chiến lực Siêu Phàm trong gia tộc càng mạnh thì mới càng được tôn trọng. Đây cũng là giấc mộng trong lòng của Từ phụ, đó là cố gắng hết sức để phát triển Từ gia lớn mạnh. Thậm chí để Từ gia có thể trực tiếp thay thế vị trí của Lý gia, chiếm cứ nơi biên cảnh phía bắc này. Đến lúc đó với năng lực sản xuất của Từ gia, nếu như chiếm được các mỏ quặng ở phía trên băng nguyên, thì sẽ trực tiếp khai thác tài nguyên khoáng thạch. Mà không còn phải nộp phần lớn lợi nhuận cho nhà họ Lý nữa. Vậy thì thực lực của Từ gia sẽ tăng mạnh, thậm chí trở thành gia tộc đỉnh cấp của đế quốc, cũng không phải là không thể. Đáng tiếc cho dù ông đã cố gắng như thế nào, cưới tới mười mấy người vợ. Kết quả cuối cùng chỉ sinh ra một thứ đồ bỏ ngu ngốc có căn cốt Đạo cấp là Từ Hiển Khôn. Chỉ có thiên phú mà không có đầu óc. Còn những đứa con khác của ông, phần lớn người có tư chất nghề nghiệp giả đều không đáng để bồi dưỡng. Đám gia hỏa này phần lớn đều là căn cốt phàm cấp, thậm chí có vài người vẫn là người bình thường. Còn mấy người duy nhất có căn cốt Linh cấp cũng chỉ là nghề nghiệp giả hệ sinh hoạt loại thiết tượng. Từ phụ có lúc còn hơi nghi ngờ, chẳng lẽ giống của mình kém đến vậy sao? Sao mình là một nghề nghiệp giả cấp cao mà lại sinh ra toàn những thứ bỏ đi như thế này? Có con cái như thế này, Từ gia sau này còn phát triển thế nào được? Có thể giữ vững cơ nghiệp này cũng là tốt rồi. Vốn là ông tràn đầy hùng tâm tráng chí, muốn trong tay mình đưa Từ gia phát triển thành một siêu cấp gia tộc. Nhưng bất đắc dĩ đời sau lại không bằng một ai. Các huynh đệ khác của Từ gia, ngược lại lại có vài người hậu bối không tồi. Nhưng bọn họ cho dù tốt đến đâu cũng không phải là người nhà mình. Bản thân mình là gia chủ đương nhiệm của Từ gia, kết quả đời sau không có một ai có thể đứng ra được. Cảm giác không có người kế tục như vậy, khiến Từ phụ vô cùng khó chịu. Huống chi hôm nay biểu hiện của Từ Hiển Khôn thật sự khiến ông rất thất vọng. Vốn là khi Từ Hiển Khôn chuyển chức thành c·ô·ng, ông nhìn con trai mình rốt cuộc đã xuất hiện một nghề nghiệp giả loại chiến đấu có căn cốt Đạo cấp. Ông tin rằng chỉ cần mình bồi dưỡng thật tốt, tương lai Từ Hiển Khôn trưởng thành sẽ là trụ cột chiến lực của Từ gia. Nếu như hắn lại lấy được tài nguyên long huyết của nhà họ Lý, khi đó thực lực chiến đấu của hắn hoàn toàn đủ để giúp Từ gia phát triển lên một tầm cao mới. Từ phụ còn nghĩ rằng mình cuối cùng cũng có thể ngẩng cao đầu thi thố tài năng. Kết quả không ngờ Từ Hiển Khôn lại là một tên đầu óc đơn giản ngu ngốc như thế này. Tên ngốc này chỉ có thiên phú, không có não à. Lần này cũng chỉ vì hắn bị Lý Nhị lừa gạt khiêu khích Trần Mặc, mà đối phương lại không gây thương tích cho Từ Hiển Khôn vì có quá nhiều người ở đó. Nếu sự việc này xảy ra ở nơi hoang dã, thì tro cốt của Từ Hiển Khôn có khi cũng đã bị rải xong. Thiên phú cao thì có ích gì? Không biết cân nhắc lợi hại, cẩn thận chặt chẽ, sớm muộn gì cũng chết trong tính toán của người khác. Từ phụ đều lo lắng cho tên ngốc nhà mình, căn bản không đợi được đến ngày trưởng thành, đã bị người ta bán đi rồi. Không biết đến ngày nào lại đột nhiên biến mất trong một không gian bí cảnh dị giới nào đó, thân x·ác không hồn. Thế giới nghề nghiệp giả Siêu Phàm, căn bản không phải là một nơi gió êm sóng lặng, cạnh tranh c·ô·ng bằng gì. Các nghề nghiệp giả vì một món đồ Siêu Phàm có thể tăng sức chiến đấu, tuyệt đối sẽ tranh giành đến đầu rơi m·á·u chảy, t·ử thương vô số. Có nghề nghiệp giả cấp cao nào trưởng thành mà không phải trải qua mưa m·á·u gió tanh chứ? Trong đó không chỉ có m·á·u của ma q·u·á·i, dị tộc, mà còn có rất nhiều máu của đồng tộc. Thậm chí cho dù là những người bạn thân thiết nhất, khi đối mặt với sự cám dỗ của một món đồ Siêu Phàm cấp cao, cũng có thể sẽ tính kế lẫn nhau, sau lưng ra tay độc ác. Sự chân thành giữa các nghề nghiệp giả sao? Ngây thơ ư? Có thể là có, nhưng không nhiều. Coi như cuối cùng có người như vậy sống sót, thì đó cũng là vì bối cảnh của họ đủ mạnh, không ai dám trêu chọc. Cho nên mới có người đơn thuần như vậy may mắn sống sót. Nhưng với Từ gia nhỏ bé của ông, hoàn toàn là dựa vào nhà họ Lý ở Tuyết Long thành, mới phát triển được thực lực và bối cảnh như thế này. Căn bản cũng không đủ để bảo vệ được tính mạng của Từ Hiển Khôn. Hắn cứ đơn giản ngu ngốc như vậy thì sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện. Nhìn xem Trần Mặc, nghĩ lại đứa con trai ngốc nghếch của mình. Từ phụ càng nghĩ càng giận. Ông do dự một hồi, cuối cùng cũng đứng dậy đi vào trong phòng, đến bên một cái giá sách. Giữa cái giá sách này, bày một tượng thần màu đen kỳ dị. Từ phụ nhìn chằm chằm vào tượng thần một hồi lâu, cuối cùng tiến lên vặn cái chốt phía dưới tượng thần. Cả mảng giá sách sau khi Từ phụ vặn chốt thì một nửa im lặng trượt sang bên cạnh. Để lộ ra một lối đi thông xuống dưới lòng đất ẩn giấu phía sau giá sách. Từ phụ lấy ra một chiếc đèn chiếu sáng từ trong ba lô không gian, rồi soi sáng hướng về phía lối đi sâu hun hút bên trong. Ông đi qua một lớp kết giới phòng ngự trong suốt ở cửa thông đạo, bên trong thông đạo truyền ra từng đợt khí tức âm lãnh. Hai bên vách tường được điêu khắc một vài bức bích họa lớn về cuộc chiến giữa các vị thần. Nhưng những người thắng cuộc trong những cuộc chiến tranh này, đều là Cổ Thần mà bức tượng trên giá sách đại diện. Ở sâu trong thông đạo truyền đến từng đợt uy áp thượng vị giả của sinh vật cấp cao, khiến Từ phụ có chút khó thở. Ông cố gắng kìm nén sự khó chịu, tiếp tục tiến sâu vào trong thông đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận