Toàn Dân: Chuyển Chức Sau Giác Tỉnh Thần Cấp Cường Hóa

Chương 310: Linh thực thủ hộ bụi gai

Chương 310: Bụi gai bảo vệ linh thực Việc không để ý đến lãnh địa của bản thân mới chính là điều mà một lãnh chúa hư không có thể dựa vào để an thân lập mệnh trong hư không. Theo Khương Thanh Uyển thấy, lãnh địa của Trần Mặc bây giờ chắc vẫn còn đang ở trên đại lục sương mù xám xịt. Lãnh địa mà chưa đạt đến cấp ba thì căn bản không có cách nào rời khỏi đại lục sương mù, tiến vào bên trong hư không.
"Lão sư có tọa độ khe nứt không gian thế giới của Thiên Ma tộc không? Ta muốn đi thử một lần." Trần Mặc nghe Khương Thanh Uyển nói thì mắt sáng lên, cảm thấy chuyện này hoàn toàn có thể làm. Hắn có kiến trúc kỳ tích cấp Thần Thoại Ngũ Sắc Môn Vạn Giới, có thể không nhìn sự bài xích và chèn ép của lực lượng không gian, để dị quỷ sơ giai đi qua khe nứt không gian đến thế giới Thiên Ma tộc. Trong thế giới kia thiết lập tọa độ không gian, sau đó Trần Mặc mở Cánh Cửa Không Gian, trực tiếp giáng lâm xuống thế giới Thiên Ma tộc.
"Cái gì? Ngươi muốn thử thế nào?"
"Ngươi có biết cưỡng ép đi qua khe nứt không gian nguy hiểm cỡ nào không?"
"Điều đó không chỉ hao tổn rất nhiều thực lực của bản thân, thậm chí nếu như ngươi đang đối kháng với lực chèn ép của khe nứt không gian, mà có người tiến hành đánh lén thì rất dễ dàng bị vẫn lạc."
"Người trẻ tuổi, muốn tiến bộ là tốt. Nhưng đừng nên bước quá nhanh, dễ bị lật thuyền."
"Có thể vừa ra khỏi thế giới Nhân tộc, đã trở thành lãnh chúa hư không, thực lực của ngươi quả thực rất mạnh, nhưng chính vì vậy mà càng phải cẩn trọng hơn."
"Trong hư không nguy cơ trùng trùng, quỷ dị khó lường, không đơn giản như nhìn thấy đâu."
Trần Mặc vừa nói dứt lời, Hàn Lộ sư tỷ với dáng người khôi ngô đang ngồi cạnh Khương Thanh Uyển bỗng lên tiếng khuyên nhủ Trần Mặc. Hàn Lộ sư tỷ mặc áo da thú, quần ống dài thêm ủng da, bắp thịt lộ ra bên ngoài y phục, đường cong cân đối, tuy da hơi đen một chút nhưng lại tạo cho người ta cảm giác tràn đầy sức mạnh bùng nổ. Nàng nghiêm túc nhìn chằm chằm Trần Mặc, lấy ra một cây bụi gai thực vật màu xanh từ ba lô không gian, đưa cho hắn: "Đây là bụi gai bảo vệ thực vật Siêu Phàm cấp Sử Thi màu cam, ngươi có thể trồng nó bên ngoài tường thành, dùng để bảo vệ an toàn cho lãnh địa."
"Đây là lần đầu gặp mặt, coi như là đại sư tỷ tặng quà cho ngươi."
"Mạo hiểm trong hư không sương mù, an toàn của bản thân mới là quan trọng nhất, điểm này ngươi nhất định phải nhớ kỹ."
Trần Mặc đưa tay nhận bụi gai bảo vệ, hắn cười nói với sư phụ và sư tỷ: "Lão sư và sư tỷ cứ yên tâm, ta đã muốn đi thì sẽ có cách để không tốn quá nhiều sức lực mà vẫn tiến vào thế giới Thiên Ma tộc."
"Huống hồ ta vừa mới lên cấp 30, thuộc hạ của ta có rất nhiều binh chủng đẳng cấp chỉ duy trì ở khoảng 20 cấp, có thể dễ dàng đi qua khe nứt không gian."
Nghe Trần Mặc nói, Hàn Lộ lộ vẻ kinh ngạc, nàng quay đầu nhìn Khương Thanh Uyển. Nàng muốn hỏi Khương lão sư, không phải trước đây khi nàng tiến hành khiêu chiến lãnh chúa, lão sư nói chỉ có thể dựa vào lực lượng bản thân của người chơi mà thôi sao? Tại sao đến chỗ sư đệ này, khi khiêu chiến lại có thể triệu hồi binh chủng, mượn sức từ bên ngoài?
Chẳng lẽ thời đại phát triển quá nhanh, hay là lão sư thay đổi quá nhanh?
Nàng nhìn hình dáng anh tuấn của Trần Mặc, lại nhìn cánh tay ngăm đen của mình, hình như đã hiểu ra điều gì. Hàn Lộ nhếch miệng, không nói gì. Đây quả là một thời đại xem mặt, có mặt cũng tùy hứng, quy tắc đều có thể phá vỡ. Nhớ lúc ban đầu nàng khiêu chiến lãnh chúa, chính là một mất một còn, dùng hết mọi thủ đoạn chiến đấu, lúc đó mới có thể tồn tại trong cuộc khiêu chiến. Nếu như lúc đó nàng có thể triệu hồi binh chủng lãnh chúa hỗ trợ tác chiến, thì cần gì phải liều mạng như vậy?
Quả nhiên, người không có nhan sắc, sống sót cũng thật khó khăn.
"Ngươi nghĩ vậy thì lão sư yên tâm. Ngươi nhất định phải nhớ, trong hư không sương mù không được liều lĩnh khi không cần thiết, có việc thì giao cho binh chủng lãnh địa đi làm là được."
Khương Thanh Uyển dặn dò Trần Mặc xong thì đưa tọa độ khe nứt không gian Thiên Ma tộc cho hắn. Sau đó nàng vỗ tay một cái, đánh vào người đại sư tỷ Hàn Lộ đang ngồi bên cạnh với vẻ mặt không phục.
"Ngươi đang suy nghĩ vớ vẩn gì vậy?"
"Chức nghiệp của sư đệ ngươi là Tử Linh Vu Sư, triệu hồi binh chủng tử linh là thủ đoạn chiến đấu chính của người ta, đâu phải triệu hồi binh chủng trong doanh trại của lãnh địa như ngươi."
Khương Thanh Uyển vừa thấy Hàn Lộ đang bĩu môi là biết ngay nha đầu này đang nghĩ gì. Dù sao Hàn Lộ là người mà nàng nuôi dưỡng từ khi còn là lão sư tại Tiên Hoa học viện. Hai người cũng đã quá quen thuộc rồi. Cái cô nàng có suy nghĩ đơn thuần bạo lực này có tâm tư nhỏ gì trong lòng thì đối với Khương Thanh Uyển mà nói, không khó đoán chút nào. Hàn Lộ nghe Khương Thanh Uyển nói thì mới biết mình đã hiểu lầm. Hóa ra sư phụ vẫn luôn quan tâm đến mình. Không hề vì tiểu sư đệ đến mà bớt đi một chút. Cũng may là nàng chưa trực tiếp hỏi ra, nếu không đã xấu hổ chết rồi. Hàn Lộ gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, hơi đỏ mặt làm như không có chuyện gì. Dù sao mặt của nàng vốn đã đủ đen, có đỏ lên một chút cũng khó thấy được.
"Chuyện của Thiên Ma giới thì trước mắt thế giới Nhân tộc vẫn có thể ứng phó được, ngược lại cũng không phải quá gấp gáp."
"Mục tiêu bây giờ của ngươi vẫn là phải nắm chặt tăng cấp lãnh địa lên cấp 3, như vậy mới có thể thoát khỏi đại lục sương mù, mà sống sót trong hư không."
"Đến lúc đó, ngươi mới có thể dựa vào lãnh địa để hạ xuống tọa độ không gian trong hư không sương mù, đến bất kỳ nơi nào trong hư không."
"Cho nên dù ngươi rất muốn đi Thiên Ma giới giúp đỡ thì hiện tại với năng lực của ngươi vẫn chưa thể tới được khe nứt không gian kia."
"Bụi gai bảo vệ mà sư tỷ ngươi đưa cho, chiến lực cũng khá tốt. Ở trong đại lục sương mù bảo vệ an toàn cho lãnh địa của ngươi cũng không có vấn đề quá lớn."
"Đó cũng là lý do mà sư tỷ Hàn Lộ của ngươi tặng cho ngươi kỳ tích thực vật này, cũng là để ngươi có thể nhanh chóng đứng vững chân ở trong đại lục sương mù mà từ từ phát triển."
"Còn về binh chủng lãnh địa thì điều này cần dựa vào chính ngươi tự đi tìm kiếm và chinh phục, thứ mà chúng ta cho ngươi chỉ là để mượn tạm, cuối cùng những binh chủng này cũng sẽ phục vụ chúng ta."
"Chỉ khi chính ngươi đi chinh phục dị tộc trong thế giới khác, đạt được sự hiến tế của họ, mới có thể thu hoạch tài nguyên binh chủng thuộc về mình."
"Vừa rồi sư tỷ của ngươi cũng hiểu lầm việc ta cho ngươi mượn binh chủng lãnh địa để giúp ngươi hoàn thành nhiệm vụ khiêu chiến lãnh địa."
"Thực ra điều này là không thể nào, khiêu chiến lãnh chúa chỉ có thể dựa vào lực lượng của chính người chơi mà thôi."
"Không thể mượn nhờ ngoại lực để hoàn thành, nếu không sẽ dẫn tới vô số cuộc tấn công của lãnh địa, khiến cho lãnh địa bị hủy diệt."
"Hiện tại Hàn Lộ hai ngươi đã quen nhau rồi, Trần Mặc ngươi mau trở về tăng cấp lãnh địa lên đi, đừng có tiếp tục chuyển hóa mấy cái điểm thế giới kia thành giá trị kinh nghiệm để tăng cấp cho mình nữa."
"Cấp bậc của ngươi dù có cao hơn thì lãnh địa không đủ mạnh, trong hư không cũng không thể nào tồn tại."
"Ở trong hư không, lãnh địa mới là nền tảng của người chơi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận