Toàn Dân: Chuyển Chức Sau Giác Tỉnh Thần Cấp Cường Hóa

Chương 175: Trù nghệ đại sư

Chương 175: Bậc thầy trù nghệ Lý mẫu ngược lại không nghĩ nhiều như Lý Chấn Võ, chủ yếu là bà là một chức nghiệp giả chuyên chữa bệnh. Đối với những thứ đồ liên quan đến triệu hoán vật không hiểu nhiều. Bà căn bản không nhìn ra Trần Mặc đã bồi dưỡng cái bộ xương khô đầu bếp này như thế nào. Bà chỉ hiếu kỳ kỹ thuật nấu nướng của đầu bếp khô lâu này rốt cuộc mạnh hơn mình ở chỗ nào. Đây là sự quật cường cuối cùng của một bà nội trợ đảm đang, nấu ăn giỏi có thâm niên. Lý mẫu đứng quan sát ở cửa một lát, rồi im lặng để tay xuống, lấy chỗ rau xanh vừa hái được một nửa. Bà im lặng đi ra khỏi bếp. Có cái tên đầu bếp khô lâu chỉ biết nấu cơm này ở đây, bà không muốn nán lại trong bếp nửa phút nào nữa. Bà, một người khổ luyện nấu nướng mấy chục năm, cũng có phần tự tin trong lĩnh vực nấu cơm. Trong nhóm bạn thân của mình, bà dám nhận thứ hai thì không ai dám nhận thứ nhất. Cơm bà nấu, chó ăn cũng phải giơ ngón tay cái lên khen ngon. Kết quả bà phát hiện kỹ năng dùng vá của mình vậy mà còn không bằng một tên lính khô lâu toàn xương cốt. Chuyện này khiến lòng tự tin của bà bị đả kích rất lớn. Lý mẫu giờ chỉ muốn vào phòng khách nghỉ ngơi cho thật tĩnh lặng. Vợ chồng Lý Chấn Võ ngồi trên ghế sa lông trong phòng khách, mặt đối mặt mà không nói gì, ai nấy đều ủ rũ ưu tư. Lý mẫu nhìn tên đầu bếp khô lâu đang vung tay múa chân trong bếp, cảm thấy lúc nãy mình nên đồng ý lời mời của nhóm bạn thân. Để họ đến đây xem cho thật kỹ. Đúng là người không bằng đồ xương. Không nên chỉ để mình mình yên lặng chấp nhận cú sốc lớn như này. Nghĩ vậy, bà mở bảng nghề nghiệp, gửi tin nhắn cho đám bạn. Lý Chấn Võ thấy Lý mẫu ngồi trên ghế sa lông sắc mặt không tốt. Hắn vội đứng lên rời đi, lại quay ra đứng ở cửa bếp, vờ quan sát nghiêm túc tên đầu bếp khô lâu làm việc. Hắn không có nhiều cảm khái về kỹ năng nấu nướng của đầu bếp khô lâu như vợ mình, dù sao thì nấu cơm vốn không phải sở trường của hắn. Nhưng nhìn tận mắt một tên lính khô lâu mắt bốc lửa lam, toàn thân là bộ xương đang xử lý các loại nguyên liệu trong bếp, vung dao phay lên xuống thái các kiểu. Sau đó cầm nồi thuần thục xào nấu, đảo vá vù vù. Cảnh tượng này quá sức ảo diệu. Tam quan của hắn cảm giác như sắp sụp đổ. Lý Chấn Võ phát hiện mình vậy mà càng xem càng thấy cuốn, căn bản không khống chế nổi, hắn cứ đứng ở cửa bếp xem tên đầu bếp khô lâu biểu diễn các kiểu. Đây là lần đầu tiên hắn phát hiện, chỉ việc xem người khác nấu cơm thôi cũng có thể khiến người ta xem say sưa đến thế. Đến cả người ngoại đạo như hắn nhìn những động tác của tên đầu bếp khô lâu trong bếp cũng cảm thấy chúng tràn đầy một loại mỹ cảm của bậc thầy. Kỹ năng nấu nướng của tên lính khô lâu này không tầm thường. Lúc này Lý Chấn Võ mới kịp phản ứng. Trước đây hắn cũng từng gặp những chức nghiệp giả đầu bếp chế biến đồ ăn trước mặt. Nhưng những người kia không ai có động tác ưu mỹ, trình tự bài bản như tên đầu bếp khô lâu này. Nó như thể mỗi một bước đều được lên kế hoạch kỹ lưỡng, không hề có chút hỗn loạn hay dư thừa nào. Thật là quá khoa trương. Chẳng lẽ tên đầu bếp khô lâu này còn là một bậc thầy trù nghệ? Lý Chấn Võ kinh hãi với phỏng đoán trong lòng. Nếu như thật vậy thì tiềm năng phát triển của tên lính khô lâu này của Trần Mặc quả thực quá khoa trương. Một vật triệu hồi khô lâu không có khứu giác và vị giác mà có thể nâng kỹ năng nấu nướng lên đến cấp bậc thầy. Vậy nếu Trần Mặc cho nó học một kỹ năng chiến đấu đáng tin thì tiềm năng của những tên lính khô lâu này sẽ cao đến mức nào? Lý Chấn Võ đột nhiên nhớ ra. Trong trận chiến ở Tuyết Long thành hai ngày trước, những tên lính khô lâu của Trần Mặc đã biểu hiện khác thường. Dường như mỗi một tên lính khô lâu, những kỹ năng chúng dùng đều có phẩm giai đẳng cấp không hề thấp. Hiệu quả biến thái của những kỹ năng kia căn bản không thể là kỹ năng cấp Hoàng Kim màu lam, mà phải có năng lực. Ít nhất cũng phải là kỹ năng cấp Ám Kim màu tím, thậm chí có thể còn cao hơn. Nghĩ đến đây, Lý Chấn Võ giật mình kinh ngạc. Hắn chợt cảm thấy có lẽ mình đã phát hiện ra bí mật lớn của Trần Mặc. Chắc chắn Trần Mặc có cách nào đó để có được những cuốn sách kỹ năng phẩm cấp cao. Những cuốn sách kỹ năng phẩm cấp cao mà người khác vô cùng quý trọng với hắn lại không đáng để nhắc tới. Như thế mới giải thích được tại sao lính khô lâu của Trần Mặc lại có nhiều kỹ năng phẩm cấp cao đến thế. Phải biết rằng, có nhiều kỹ năng phẩm cấp cao như vậy thì ngay cả Lý gia, gia tộc Siêu Phàm đệ nhất bắc cảnh cũng không thể lấy ra được. Bởi mỗi một cuốn sách kỹ năng phẩm cấp cao xuất hiện đều có nghĩa là một con quái dị tộc cùng phẩm giai tương ứng bị săn giết. Mà những con quái dị tộc đạt đến cấp Ám Kim trở lên, ở thế giới của chúng cũng là những tồn tại chiến lực mạnh mẽ. Những quái dị tộc phẩm cấp cao này thường có rất nhiều quái vật phụ thuộc hoặc thần dân bảo hộ. Căn bản không thể đơn giản mà bị người ta săn giết được. Có thể có người sẽ mở được sách kỹ năng phẩm cấp cao quý hiếm từ những chiếc rương báu tro bụi, nhưng đó chỉ là sự kiện có xác suất rất thấp. Không thể sản xuất ra nhiều sách kỹ năng cao cấp đến thế được. Chẳng lẽ gia hỏa này có được nhiều sách kỹ năng phẩm cấp cao như vậy từ đâu ra? Còn những tên lính khô lâu này của hắn, lẽ nào chúng có thể tự chủ tăng lên và có thể học các loại kỹ năng để tiến hóa? Nên biết rằng, đa số triệu hồi vật, trước khi được triệu hồi ra đều đã nắm giữ sẵn thiên phú và kỹ năng của mình. Phong cách chiến đấu của chúng đã định hình. Cũng không thể dùng chỗ kỹ năng trống để học những sách kỹ năng Siêu Phàm, để bồi dưỡng định hướng. Đây cũng là lý do vì sao Lý Chấn Võ khi thấy Trần Mặc lại đi bồi dưỡng một tên lính khô lâu có khả năng tiến hóa, có thể bồi dưỡng định hướng trở thành một đầu bếp chỉ biết nấu cơm lại nổi giận đến vậy. Bởi vì theo hắn thấy, Trần Mặc đúng là đang lãng phí thiên phú và tài nguyên của mình. Tất nhiên, bây giờ hắn vẫn cảm thấy như vậy. Nhưng khi hắn đoán rằng những tên lính khô lâu của Trần Mặc cũng có thể là những triệu hồi vật tự chủ tiến hóa thì Lý chỉ huy thấy dễ chịu hơn nhiều. Xem ra Trần Mặc cảm thấy lính khô lâu có khả năng phát triển của mình nhiều quá nên mới tùy ý phát huy? Cần gì thì bồi dưỡng nấy, chủ yếu là tùy hứng. Cũng không biết Trần Mặc này lấy đâu ra nhiều sách kỹ năng phẩm cấp cao như thế? Lý Chấn Võ nhìn Trần Mặc đang cùng Lý Mạn cười nói chuyện vui vẻ, trong đầu giờ tràn đầy dấu chấm hỏi. Nhiều kỹ năng cao giai như thế, ai mà không muốn học? Nhất là đối với Lý Chấn Võ, một người sùng bái vũ lực, những kỹ năng phẩm cấp cao có thể nâng cao thực lực với hắn có sức hấp dẫn hơn bất kỳ thứ gì khác. Nhưng hắn là cha của Lý Mạn, vẫn là chỉ huy quan đệ nhất bắc cảnh. Vì thân phận này mà hắn ngại ngùng không dám hỏi thăm Trần Mặc. Chủ yếu cũng là sợ Trần Mặc cảm thấy nhà họ Lý coi trọng tài nguyên của hắn mà làm ảnh hưởng tình cảm vợ chồng trẻ. Điểm thường thức này thì Lý Chấn Võ khi không uống rượu vẫn là hiểu rõ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận