Toàn Dân: Chuyển Chức Sau Giác Tỉnh Thần Cấp Cường Hóa

Chương 16: Về nhà tiếp tục cường hóa

Chương 16: Về nhà tiếp tục cường hóa
Bên trong phó bản Sói hoang hoang dã.
Tô Thanh Tuyết cầm lấy cây trường cung cấp Thanh Đồng, giương cung nhắm chuẩn một con sói hoang ở đằng xa.
Kỹ năng Hàn Băng Tiễn phát động, sức mạnh băng sương bám vào trên đầu mũi tên.
Một mũi tên bắn ra, trúng ngay ngực chếch con sói hoang.
-41
Sức mạnh hàn băng trên đầu mũi tên trong nháy mắt bao trùm toàn thân con sói hoang.
【Mục tiêu giảm tốc 50%】
Con sói hoang trúng tên nhưng vẫn chưa chết, nhe răng nanh, lao về phía Tô Thanh Tuyết.
Vì hiệu quả giảm tốc của hàn băng, tốc độ chạy của con sói hoang cũng không nhanh.
"Ầm!"
Một nữ sinh có dáng người mập lùn, mặc khải giáp chiến sĩ.
Dẫn theo thuẫn bài và phủ, lao vào con sói hoang đang bị giảm tốc.
Hai thân ảnh va vào nhau, sói hoang bất ngờ bị đụng ngã, ngã nhào về phía sau.
-28
Phía sau con sói hoang vừa ngã xuống đất, xuất hiện một thiếu nữ tay cầm trường kiếm bốc cháy ngọn lửa.
Thiếu nữ dùng trường kiếm trong tay, đâm mạnh vào con sói hoang đang ngã lật.
-36
Ngọn lửa nóng rực đang bốc cháy trên trường kiếm, thiêu đốt vết thương của con sói hoang, phát ra tiếng xì xì.
-5-5
Ngọn lửa phụ ma trên trường kiếm, tạo thành sát thương liên tục thuộc tính hỏa lên con sói hoang.
【Đánh g·iết sói hoang cấp 2 (cấp phổ thông) nhận được 2 điểm kinh nghiệm】
Một vệt kim quang xuất hiện trên người mấy người.
Thăng cấp.
"Hô, cuối cùng cũng thăng cấp rồi, chúng ta nghỉ một lát đi."
Cô nàng mập lùn mặc giáp, tay cầm thuẫn bài, đưa tay cởi mũ giáp xuống.
Để lộ khuôn mặt đẫm mồ hôi, ngồi phịch xuống đất.
Thiếu nữ tay cầm trường kiếm lửa cũng rút kiếm về từ t·h·i t·hể sói hoang.
Ngọn lửa trên trường kiếm theo đó tắt dần, nàng thu hồi trường kiếm, đứng dậy.
Mở bảng điều khiển nghề nghiệp lên, kiểm tra một lượt thuộc tính.
【Từ Tử Văn】
【Nghề nghiệp: Ma Kiếm Sĩ】
【Căn cốt: Thượng phẩm linh cốt】
【Cấp bậc: 2】
【Thể phách: 12】
【Thần hồn: 10】
【Kỹ năng: Phụ Ma Hỏa Diệm (Bạch Ngân cấp), Cao Cấp Kiếm Thuật (Bạch Ngân cấp)】
【Phụ Ma Hỏa Diệm: Phụ phép ma pháp Hỏa Diệm lên vũ khí, gây thêm sát thương ma pháp liên tục lên mục tiêu】
【Điểm thuộc tính có thể phân phối: 6】
Đội của các nàng là đội tinh anh mà Hầu thành chủ sắp xếp cho Tô Thanh Tuyết.
Ngoài Tô Thanh Tuyết là đạo cốt cấp ra, các thành viên còn lại đều là linh cốt cấp, đều đến từ các gia tộc nghề nghiệp giả.
Trong đội có nàng là đội trưởng, mang nghề nghiệp hi hữu Ma Kiếm Sĩ, cùng với Chu Đình Đình, chiến sĩ tay cầm khiên vừa rồi xông lên.
Còn có Tô Thanh Tuyết, cùng một vị mục sư và một kỵ sĩ, toàn đội đều là nữ sinh.
Các nàng bắt đầu vào phó bản đến giờ, vẫn chưa nghỉ ngơi, cày liên tục một ngày.
Trời đã tối, hiện tại rốt cục cũng lên tới cấp 2.
"Thanh Tuyết, hôm nay chúng ta cày đến đây thôi nhé."
Từ Tử Văn cũng lau mồ hôi trên mặt, đề nghị với Tô Thanh Tuyết.
"Thể lực của chúng ta cũng sắp cạn kiệt rồi, mà cứ cày tiếp thì rất nguy hiểm."
"Nhỡ có chuyện gì thì muốn rút lui cũng không còn sức."
Tô Thanh Tuyết nghe vậy cũng gật đầu, thu hồi trường cung.
Mấy người hạ trại tại chỗ, chuẩn bị qua đêm luôn trong phó bản.
"Không biết, Trần Mặc hiện giờ thế nào rồi?"
Tô Thanh Tuyết vừa lấy lều ra, vừa sắp xếp đồ đạc, vừa nghĩ.
Trong đầu hiện lên hình ảnh cái tên thiếu niên, vẻ mặt bất đắc dĩ khi vật triệu hồi bị Cao hiệu trưởng đ·á·n·h bay đầu lâu.
Khóe miệng bất giác nhếch lên.
Từ khi nhập học, nàng vẫn luôn là học sinh ưu tú, đứng đầu toàn trường về thành tích.
Cho đến khi lên cấp ba,
Tại Vân Hải nhất trung, gặp Trần Mặc.
Dù nàng có cố gắng thế nào, điểm thi luôn bỏ xa người thứ ba.
Mà vẫn không sao đuổi kịp được thiếu niên kia.
Thành tích mỗi năm đều đứng thứ hai.
Nàng không phục, coi hắn là mục tiêu, cố gắng đuổi theo.
Nhưng cũng trong lúc vô tình,
Trong lòng đã đầy hình bóng của hắn, không sao dứt ra được.
Trong một phó bản khác.
Giữa vùng hoang dã đầy sói hoang.
Vương Phục Ẩn, một thân mặc da giáp, tay cầm chủy thủ, đang gắn dấu lên một con sói hoang ở phía trước.
Một dấu hiệu màu đỏ nổi bật xuất hiện trên thân con sói hoang.
【Dấu hiệu trinh thám: Mục tiêu bị đánh dấu không thể ẩn nấp, và sát thương phải chịu tăng 5%】
Cung tiễn thủ bắt đầu tấn công con sói hoang đã bị đánh dấu, pháp sư cũng phóng phép thuật về phía mục tiêu.
-16
Đòn tấn công của cung tiễn thủ đánh ra, con sói hoang cũng phát hiện ra mấy người, lao thẳng tới cung tiễn thủ vừa tấn công nó đầu tiên.
Rất nhanh, một quả cầu lửa cũng bay tới chỗ sói hoang, trúng mục tiêu, quả cầu lửa phát nổ trên thân con sói.
-15
Pháp thuật Hỏa Cầu đốt cháy lớp lông của sói hoang, gây thêm sát thương ma pháp kéo dài.
-2-3
Sói hoang bị đau, chạy nhanh hơn.
Vương Phục Ẩn cũng đuổi theo phía sau sói hoang, bắt đầu tấn công bằng chủy thủ.
-13
Sói hoang lại mặc kệ hắn, vẫn cứ lao thẳng tới cung tiễn thủ đầu tiên tấn công nó.
Khi con sói hoang sắp sửa vồ tới mục tiêu.
Triệu Minh Vũ, thân hình vạm vỡ, tay cầm cự thuẫn, đứng chắn trước cung tiễn thủ.
"Oanh!"
Sói hoang đang lao tới va chạm với cự thuẫn trong tay Triệu Minh Vũ, phát ra âm thanh lớn.
-20
Sói hoang bị cự thuẫn đánh choáng váng, nửa ngày không thể đứng dậy được.
Rất nhanh bị mấy người lao tới bao vây đánh c·hết.
"Vũ ca, chiến thuật phối hợp của huynh lần này xem ra cũng không tệ, không chỉ có thể g·iết quái không mất sức, mà lại cũng không mệt nhọc."
"Đúng đó, chỉ cần đứng ở chỗ này, chờ quái tự chạy tới là được, quả thực quá tốt."
Cung thủ và pháp sư nịnh nọt theo, còn Vương Phục Ẩn, vừa đuổi theo sói hoang vừa thở hồng hộc, mồ hôi nhễ nhại, chẳng ai thèm ngó tới.
Triệu Minh Vũ mặt mày đắc ý, vứt cự thuẫn xuống đất, ngồi lên đó.
"Ta đã nói rồi, đ·á·n·h quái còn phải dùng đầu óc, thấy quái thì xông lên, vậy còn không đến mệt c·hết à."
"Lượng Tử, đưa cho ta chút nước, khát c·hết rồi. Mẹ nó, cái khiên này vừa nặng vừa dày."
Triệu Minh Vũ nói với một nam sinh mặt đầy mụn, đang mặc áo choàng mục sư ở phía sau đội ngũ.
Nhận lấy nước đối phương đưa tới, Triệu Minh Vũ thở dốc một hơi.
"Hôm nay chỉ đến đây thôi, bộ khôi giáp này vừa bí vừa nóng, ta phải hóng mát một chút, nghỉ ngơi đã."
"Ta đoán chừng, tiến độ của đội chúng ta hôm nay, chắc chắn có thể lọt vào top ba."
"Hôm nay chúng ta sẽ hạ trại ở đây, ngày mai tiếp tục."
Triệu Minh Vũ vừa nói xong, liền bắt đầu cởi trang bị nặng nề trên người ra.
Mấy đàn em cũng tranh thủ mắc lều bạt, chuẩn bị đồ ăn, bận bịu tối mắt.
Không ai nhìn thấy, trong bụi cỏ xa xa, có mấy ánh mắt đã để ý đến bọn chúng.
Trần Mặc ngồi trong xe trên đường về nhà.
Mấy nữ sinh đang hớn hở nói chuyện phiếm, Trần Mặc có chút nhàm chán, nói với tài xế địa chỉ nhà mình.
Rồi mở giao diện nghề nghiệp, vào Vạn Giới Thương Thành, chuẩn bị mua sắm một chút tài liệu và trang bị.
Sau khi lên cấp 3, Trần Mặc đã có thể triệu hồi 6 khô lâu.
Mỗi khô lâu ít nhất cũng phải có một vũ khí, chứ không thể triệu hồi ra rồi để chúng tay không chiến đấu.
Mà ngày mai phải cày chính là phó bản U Ám Mật Lâm (cấp 3-6).
Trần Mặc cảm thấy, vũ khí của khô lâu cung thủ cũng cần phải nâng cấp một chút, tránh việc lực công kích không đủ, ảnh hưởng đến hiệu suất cày quái.
Hôm nay lúc cày quái Trần Mặc đã phát hiện, lực công kích của khô lâu cung thủ vẫn hơi yếu.
Lúc đối chiến với bầy sói trong hang sói, khô lâu cung thủ công kích sói hoang cấp 2, có lúc cần phải bắn hai mũi tên mới có thể đ·á·n·h g·iết.
Tuy tốc độ tấn công của nó nhanh, nhìn không quá rõ, nhưng quả thực ảnh hưởng tới hiệu suất g·iết quái.
Nếu không phải bầy sói, căn bản không thể có cơ hội vây công nó, sớm đã bị từng cái đ·ánh c·hết.
Còn tài liệu cần để cường hóa khô lâu cung thủ lên cấp Hoàng Kim, Trần Mặc liếc qua giá cả, quyết đoán từ bỏ.
Bản thân còn thừa lại mấy chục vạn tiền tiết kiệm, một kg nguyên liệu xương cốt sinh vật cấp Hoàng Kim cũng không mua nổi.
Mà để cường hóa khô lâu cung thủ lên cấp Hoàng Kim, ít nhất cần 15kg.
Thôi vậy, không nhìn nữa.
Cường hóa vũ khí cũng được, hiệu quả cũng như nhau thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận