Toàn Dân: Chuyển Chức Sau Giác Tỉnh Thần Cấp Cường Hóa

Chương 177: Băng Ma giới

"Chương 177: Băng Ma giới "Di cũng không thèm đoạt của ngươi, chỉ cần để Trần Mặc đem đám khô lâu binh lính này gả cho ta, nấu cơm cho ta là được.""Ngươi mau cút đi, ngươi tính toán thế này, ta cách xa còn thấy rõ, ngươi đây là muốn gả người sao? Ngươi là muốn tìm cơm phiếu dài hạn à?""Cơm phiếu thì sao? Gia hỏa này đáng để ta nỗ lực nhiều như vậy, ngươi thử nếm xem đi, mấy món này còn ngon hơn đầu bếp tài giỏi nhất của thành Tuyết Long chúng ta.""Ngươi không nói ta cũng không để ý, cái Lão Thái đầu bếp chức nghiệp kia, dường như thật sự không có tên khô lâu triệu hồi này làm ngon.""Chẳng lẽ tay nghề của nó còn cao hơn cả Lão Thái?""Vậy chẳng phải nói, gia hỏa này còn có thể làm ra đồ ăn Siêu Phàm?""Tê _ _ _ "Mọi người có kết luận này, càng thêm rúng động. Trần Mặc này hoàn toàn là cực phẩm tiềm lực cổ có xu hướng cất cánh rồi, nếu kéo được hắn về nhà mình thì…Ánh mắt của các nàng nhìn Trần Mặc càng thêm nóng rực, đều âm thầm lựa chọn cô con gái nào vừa tuổi trong nhà. Đám dì già này đều muốn ngó xem gia tộc nhà mình, có thể kết mối quan hệ nào với Trần Mặc đang yên tĩnh ngồi bên cạnh Lý Mạn hay không. Ngay khi Trần Mặc ngồi không yên trước ánh mắt sốt ruột của đám dì, thì Băng Ma tộc Anna đã vượt qua vết nứt không gian, trở về Băng Ma giới. Băng Ma giới hoàn toàn là cảnh tượng băng tuyết ngập trời, toàn bộ môi trường giống như vùng cực địa lạnh lẽo. Anna là người bản địa nơi đây, tự nhiên rất thích nghi với môi trường này. Về đến đây, nàng không thấy lạnh lẽo chút nào, ngược lại có chút an tâm. Vì đến được đây, nàng cuối cùng có thể thoát khỏi cái tên xuất quỷ nhập thần, toàn thân toàn cốt, thích khách Nhân tộc kia. Trong mắt Anna, tên khô lâu thích khách mắt bốc tử hỏa, tay cầm lưỡi hái đen khổng lồ kia, cũng là vật triệu hồi của Nhân tộc đáng ghét đó. Còn việc mình rơi vào tình cảnh bị động như hiện giờ, cũng hoàn toàn là vì cái tên Nhân tộc khiến người ta chán ghét kia. Nàng ngồi trên lưng dị quỷ hình voi lớn, xung quanh được một đám lớn dị quỷ các loại bao vây bảo vệ, vòng qua tòa thành gần vết nứt không gian nhất. Rồi chạy thẳng về phía thành chủ của Băng Ma giới _ _ _ Lẫm Đông thành. Thành phố gần vết nứt không gian với thế giới nhân tộc nhất có tên là Băng Cốc thành. Đó là lãnh địa của phụ thân Boer, công tước Hafed. Bây giờ Boer đã chết, đi cùng hắn chỉ có một mình Anna, cho nên hiện tại nàng cũng có hiềm nghi. Bởi vậy Anna không dám gặp mặt công tước Hafed, nàng chỉ muốn vào vương thành trước tiên, tìm kiếm sự giúp đỡ của phụ thân. Theo công chúa Anna rốt cục đến được vương thành, gặp được phụ vương của nàng. Tin tức đại công tử Hafed, thiên kiêu của Thần La đế quốc là Boer tử vong, cuối cùng đã truyền ra ở Thần La đế quốc."Phanh _ _ _" Băng Cốc thành gần vết nứt không gian nhân tộc nhất. Công tước Hafed tóc hoa râm, nhưng được chải chuốt cẩn thận tỉ mỉ, ngồi trong phủ thành chủ, một chưởng đập lên mặt bàn. Hắn đã nhận được tin tức quốc vương gửi tới, biết được con mình là Boer, đã bị Nhân tộc giết chết. "Cái con Anna đáng chết này, con của ta đã chết ở biên giới Nhân tộc, mà nàng thì tại sao không hề tổn hại gì trở về?" "Băng Cốc thành của chúng ta gần vết nứt không gian kia nhất, vậy mà sau khi trở về, Anna còn không dám đến gặp ta, mà cứ phải vòng đường xa xôi về vương thành của nó.""Ý của nó là gì? Đề phòng ta sao?" "Xem ra quốc vương đối với chúng ta, đã nảy sinh vài ý nghĩ không nên có rồi.""Chẳng lẽ là nó nhận ủy thác của quốc vương, cấu kết với chỉ huy quan của Nhân tộc, giăng bẫy hãm hại con ta?" "Chắc chắn là như vậy, tên quốc vương vô năng đó, từ lâu đã muốn suy yếu thực lực của gia tộc bọn ta, sợ gia tộc của chúng ta cường đại, uy hiếp sự thống trị của hắn.""Chỉ là không ngờ rằng tên gia hỏa này lại dùng thủ đoạn hèn hạ như thế, mà dám giết chết đứa con thiên phú nhất và có tiềm lực của ta.""Món nợ này ta ghi nhớ rồi, sớm muộn gì ta cũng phải tính toán cho rõ ràng với cái tên lão già vô năng hèn yếu kia." Một nam tử đứng trước mặt công tước Hafed, nghe phụ thân nói vậy, cũng mặt đầy phẫn nộ. Hắn bước ra, hướng công tước ngồi trước bàn xin chỉ thị. "Phụ thân, thù của đại ca không thể không báo, xin hãy cho con mang theo dị quỷ quân đoàn, đi giết sạch lũ Nhân tộc đáng ghét.""Con muốn tắm máu thành trì Nhân tộc đó, không để lại một tên nào, biến chúng thành dị quỷ, rồi mang về Băng Ma giới để báo thù cho đại ca.""Để bọn chúng biết, cái giá của việc dám khiêu khích Băng Ma giới chúng ta." Nghe thấy hai nhi tử thỉnh cầu, công tước Hafed trầm ngâm một lát, rồi cuối cùng gật đầu. "Chuyện này thực sự không thể bỏ qua, nếu không Băng Cốc thành của ta sẽ mất mặt.""Vậy thì phái ngươi đi, nhị nhi tử của ta, dẫn nhiều dị quỷ một chút đi chinh phạt biên giới phía bắc Nhân tộc, nhớ kỹ mạng sống quan trọng, tuyệt đối không được liều mạng.""Đại ca của ngươi không còn, bây giờ thực lực của chúng ta còn thiếu nhiều, vẫn cần nhiều dị quỷ quân đoàn hơn, lần xuất chinh này không được tổn thất quá nhiều.""Bây giờ đế quốc vừa mới bắt đầu chiến tranh với Đại Hoang giới, trước mắt chưa phải là lúc.""Chúng ta phải bảo toàn thực lực, chuẩn bị vạn toàn, đợi đến thời cơ thích hợp, khi đó sẽ là thời gian gia tộc Hafed chúng ta nắm quyền Thần La đế quốc.""Ta tin rằng ngày đó sẽ không còn xa nữa." … Trong bầu không khí nhiệt tình của đám khuê mật Lý mẫu, khiến Trần Mặc ngượng ngùng như dẫm phải lửa, buổi tiệc tối cuối cùng cũng kết thúc. Lý Mạn nhìn ánh mắt đám phụ nữ hận không thể ăn tươi Trần Mặc, trong lòng vô cùng khó chịu. "Lão mẹ, rốt cuộc mẹ có chuyện gì vậy?" "Chúng ta chỉ là ăn bữa cơm nhà, sao mẹ lại gọi cả đám bọn họ tới vậy?" "Khiến cho chúng con xấu hổ quá? Con còn không ăn được miếng cơm nào cho ngon." Lý mẫu thấy Lý Mạn giận dữ, vội vàng xin lỗi. "Lỗi của mẹ, lỗi của mẹ, chả phải mẹ thấy cái đầu bếp khô lâu của Trần Mặc mới lạ, nên không nhịn được khoe khoang một chút với mấy chị em sao.""Chúng ta chỉ lần này thôi, lần sau chắc chắn sẽ không thế nữa, Tiểu Mặc con đừng để ý nha.""Ừm, cái kia, cơm nước cũng xong rồi, Lão Lý, chúng ta đi thôi." "Tiểu Mạn, tối mẹ để cửa cho con, con về sớm nhé, mẹ có chuyện muốn nói với con." Lý mẫu vừa nói, vừa kéo tên Lý Chấn Võ đã say bí tỉ muốn đi. Ai ngờ Lý Chấn Võ lại gạt tay Lý mẫu ra, hắn quay người ôm vai Trần Mặc. "Trần lão đệ, lão ca hôm nay không được khoẻ, không có tiếp đãi ngươi tốt.""Lão ca sai rồi, lần sau hai ta lại đến, ta nhất định liều mình bồi quân tử, nếu chúng ta không say gục thì đúng là đồ hèn nhát.""Nhớ lấy nhé, tuyệt đối đừng quên, không say không về nhé." Lý mẫu nhìn hành động của Lý Chấn Võ, tức giận đến giật giật mí mắt, bà túm lấy tóc Lý Chấn Võ, lôi xềnh xệch ra khỏi phòng. Còn Lý Chấn Võ thì chẳng hiểu chuyện gì, cứ ngồi bên bàn mà hùng hục uống rượu. Không ai rót rượu cho hắn, mà hắn vẫn cứ tự mình uống say mèm. Không biết, còn tưởng hắn chịu bao nhiêu ủy khuất trong nhà vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận