Tin Hay Không Ta Vẫn Sẽ Thu Phục Ngươi
Chương 94
“Không sao, hiện tại Thường Thường đã an toàn, ta cũng sẽ không bị hắn sắp đặt nữa, có rời khỏi nơi này hay không thật ra không quan trọng.” Hướng Nam ngược lại có vẻ nghĩ thoáng hơn.
Trần Ngư trầm ngâm một lát, chợt hỏi Hướng Nam: “Ngươi chết bao lâu rồi?”
“Cách đây khoảng 600 năm đi.” Hướng Nam trả lời.
“Ngươi có bao nhiêu đồ cổ chôn cùng?” Trần Ngư lại hỏi.
“Không nhiều, khoảng một hai chục món đi!” Hướng Nam mặc dù không biết tại sao Trần Ngư lại hỏi cái này, nhưng vẫn trả lời trung thực.
Đồ cổ 600 năm, một hai chục món, vậy thì đáng giá bao nhiêu tiền chứ? Trần Ngư móc điện thoại ra, để lại một câu "chờ ta một chút", sau đó liền chạy sang một bên gọi điện thoại.
“Thi Thi?” Lâu Minh đặt bút trong tay xuống.
“Tam ca, đồ cổ 600 năm, nếu có hai mươi món thì có phải là cực kỳ đáng tiền không?” Trần Ngư hưng phấn hỏi.
“Xác thực rất đáng tiền.” Lâu Minh trả lời.
“Tam ca, đồ cổ chia ngươi một nửa.” Trần Ngư vui vẻ nói, “Sau đó ngươi cho ta mượn thanh đồng kiếm dùng một chút.”
Tác giả có lời muốn nói:
Trần Dương: Hôm qua không phải bắt về một đám xã hội đen đánh nhau sao?
Khâu Hằng: Vâng ạ.
Trần Dương: Đem tên tạp chủng kia nhốt vào cho ta.
Khâu Hằng mắt sáng lên: Minh bạch!
Chương 43: Ta cũng là Thiên Sư?
Trần Ngư cúp điện thoại, quay người đi về con hẻm nhỏ, nhìn ánh mắt chờ đợi của Hướng Nam và nữ quỷ rồi nói: “Ta tìm người mượn một món pháp khí, đợi lấy về rồi, ta thử xem có thể chém đứt tỏa hồn liên không.”
Tỏa hồn liên là do Thiên Sư dùng thuật pháp kết hợp với linh lực của bản thân biến ảo ra, thứ nó khóa chính là hồn phách của lệ quỷ, nói cho cùng thì thực ra là sự đọ sức giữa linh lực và âm sát chi khí. Linh lực mạnh, tỏa hồn liên tự nhiên có thể khóa được quỷ hồn, ngược lại, nếu như âm sát chi khí mạnh hơn thì sao?
Trần Ngư nghĩ đến thứ sát khí vô tiền khoáng hậu trên người Tam ca, có thể gọi là nhà máy năng lượng nguyên tử trong giới quỷ, không nhịn được muốn cười to ba tiếng. Sao mình lại thông minh thế nhỉ, đúng là tài tình. Thanh đồng kiếm kia hấp thu nhiều sát khí trên người Tam ca như vậy, chém đứt xiềng xích chắc chắn không thành vấn đề, ha ha ha......
“Cái đó...... Vậy khi nào thì có thể lấy về?” Nữ sắc quỷ vội vàng hỏi.
“Món pháp khí kia là văn vật, nên đoán chừng phải đợi mấy ngày.” Vừa rồi trong điện thoại Tam ca đã đồng ý giúp nàng đi mượn thanh đồng kiếm, nhưng vì nó là văn vật, lại bị giới huyền học mượn đi nghiên cứu, nên cần chút thời gian mới lấy về được.
“Còn phải đợi mấy ngày, nếu tên Thiên Sư kia lại đến thì làm sao bây giờ?” Nữ sắc quỷ sợ hãi nói.
“Không sao đâu, mấy ngày nay ngươi mang theo Thường Thường tránh đi trước đi, ta ở lại đây một mình, hắn không làm gì được ta đâu.” Hướng Nam nói.
“Sao có thể không sao được, bên cạnh tên kia còn có một Quỷ Vương mà.” Tình hình ban ngày nữ sắc quỷ cũng đã thấy, Hướng Nam đối phó Kỳ Trường Minh thì còn được, nhưng rõ ràng không phải là đối thủ của con Quỷ Vương kia. Nếu như Kỳ Trường Minh và Quỷ Vương cùng ra tay, Hướng Nam chỉ sợ là dữ nhiều lành ít.
Hướng Nam tự nhiên cũng hiểu rõ điểm này, nhưng ngoài cách đó ra cũng không còn cách nào khác.
“Không cần lo lắng nữa.” Trần Ngư bỗng nhiên nói, “Kỳ Trường Minh bị câu lưu rồi, đoán chừng phải ở trong trại tạm giam năm sáu ngày, khoảng thời gian này đủ để ta lấy pháp khí về.”
“Câu lưu??” Nữ sắc quỷ không thể tin hỏi, “Chẳng lẽ...... chuyện hắn phi lễ ngươi bị định tội rồi sao?”
“......” Sao nghe cứ như mình thật sự bị phi lễ vậy nhỉ, Trần Ngư không hiểu sao thấy nhức cả trứng.
=
Ngày mai thi môn tiếng Anh, khẩu ngữ của Trần Ngư tuy không tốt lắm, nhưng với thành tích thi đại học môn Tiếng Anh 138/150 điểm, dù không thể nói là siêu cấp trâu B, nhưng đối phó với kỳ thi năm nhất vẫn là dư sức.
Do đó, sau khi về ký túc xá, Trần Ngư không bật đèn bàn thức đêm ôn tập như mấy ngày trước, mà lấy điện thoại di động ra xem các nhiệm vụ mới nhất trên mạng huyền học.
Còn hai tuần nữa là nghỉ đông, đến lúc đó ngày nào cũng có thời gian, nhất định phải nâng cấp tài khoản lên cấp A trước khi kỳ nghỉ kết thúc, sau này mới có thể nhận được vô số nhiệm vụ cao cấp a.
“Tích tích!” “Tích tích!”
Trần Ngư đang lướt xem nhiệm vụ trên mạng huyền học, tiếng thông báo điện thoại lại vang lên không ngừng. Nhóm 'Thần quỷ chớ có hỏi' cũng không biết thế nào, hôm nay cực kỳ náo nhiệt.
Trần Ngư tiện tay ấn mở nhóm chat.
Quyết Minh tử: Nghe gì chưa? Nghe gì chưa? Đế đô xuất hiện cương thi, mà còn là đại cương thi ngàn năm.
Hoàng Liên tử: Không thể nào, Đế đô là nơi long mạch hội tụ, làm sao lại có cương thi được.
Hòa thượng rượu thịt: Đúng vậy, đúng vậy, hơn nữa tổng bộ huyền học ở ngay Đế đô, tam đại huyền môn thế gia cũng ở Đế đô, con cương thi nào lại nghĩ quẩn chạy đến Đế đô chứ.
Quyết Minh tử: Nghe nói là mới chạy ra từ trong mộ.
Hoàng Liên tử: Ngươi nghe nói từ đâu vậy?
Quyết Minh tử: Sư thúc của ta đang ở Đế đô, ông ấy vừa gọi điện nói với sư phụ ta, bảo là buổi chiều ông ấy nghe thấy tiếng sấm cảnh cáo của Thiên Đạo. Thiên Đạo Kinh Lôi, tất có yêu vật xuất thế mà. Trong nhóm có bằng hữu nào ở Đế đô không, ra xác nhận một chút, có phải cũng nghe thấy không?
Phong Hỏa Đạo Nhân: Ta cũng nghe thấy.
Ba tháng phiêu vũ: Còn có ta.
Hoàng Liên tử: Thật hả, Đế đô thật sự xuất hiện cương thi kinh động Thiên Đạo sao?
Hòa thượng rượu thịt: A Di Đà Phật, bần tăng phải đi mua vé tàu cao tốc đến xem náo nhiệt đây.
Phong Hỏa Đạo Nhân: Lúc Kinh Lôi vang lên, la bàn của sư phụ ta phát hiện âm khí cực kỳ mạnh, nhưng rất nhanh lại biến mất không thấy nữa.
Ba tháng phiêu vũ: Không sai, ông nội của ta lúc đó còn định đo lường phương vị, nhưng không đợi ông ấy tính ra thì Kinh Lôi lại không vang nữa, âm khí cũng không tìm thấy đâu.
Hoàng Liên tử: Chẳng lẽ con cương thi này đã có trí tuệ, tự mình thu liễm sát khí và âm khí, ngụy trang thành người bình thường sống quanh chúng ta?
Phong Hỏa Đạo Nhân: Ngươi xem phim nhiều quá rồi đó.
Chiều hôm nay? Thiên Đạo Kinh Lôi? Chẳng lẽ là chỉ Hướng Nam và con Quỷ Vương kia? Trần Ngư nghĩ ngợi rồi hỏi trong nhóm: Tiếng sấm mà các ngươi nói có phải là vào khoảng hai giờ ba mươi phút chiều không?
Trần Ngư sở dĩ nhớ rõ thời gian như vậy, là vì giờ thi toán cao cấp bắt đầu từ một giờ chiều, Trần Ngư làm bài hơn một tiếng, cộng thêm thời gian chạy tới hiện trường, ước chừng thì thời gian Kinh Lôi vang lên chính là khoảng hai giờ ba mươi phút.
Trần Ngư trầm ngâm một lát, chợt hỏi Hướng Nam: “Ngươi chết bao lâu rồi?”
“Cách đây khoảng 600 năm đi.” Hướng Nam trả lời.
“Ngươi có bao nhiêu đồ cổ chôn cùng?” Trần Ngư lại hỏi.
“Không nhiều, khoảng một hai chục món đi!” Hướng Nam mặc dù không biết tại sao Trần Ngư lại hỏi cái này, nhưng vẫn trả lời trung thực.
Đồ cổ 600 năm, một hai chục món, vậy thì đáng giá bao nhiêu tiền chứ? Trần Ngư móc điện thoại ra, để lại một câu "chờ ta một chút", sau đó liền chạy sang một bên gọi điện thoại.
“Thi Thi?” Lâu Minh đặt bút trong tay xuống.
“Tam ca, đồ cổ 600 năm, nếu có hai mươi món thì có phải là cực kỳ đáng tiền không?” Trần Ngư hưng phấn hỏi.
“Xác thực rất đáng tiền.” Lâu Minh trả lời.
“Tam ca, đồ cổ chia ngươi một nửa.” Trần Ngư vui vẻ nói, “Sau đó ngươi cho ta mượn thanh đồng kiếm dùng một chút.”
Tác giả có lời muốn nói:
Trần Dương: Hôm qua không phải bắt về một đám xã hội đen đánh nhau sao?
Khâu Hằng: Vâng ạ.
Trần Dương: Đem tên tạp chủng kia nhốt vào cho ta.
Khâu Hằng mắt sáng lên: Minh bạch!
Chương 43: Ta cũng là Thiên Sư?
Trần Ngư cúp điện thoại, quay người đi về con hẻm nhỏ, nhìn ánh mắt chờ đợi của Hướng Nam và nữ quỷ rồi nói: “Ta tìm người mượn một món pháp khí, đợi lấy về rồi, ta thử xem có thể chém đứt tỏa hồn liên không.”
Tỏa hồn liên là do Thiên Sư dùng thuật pháp kết hợp với linh lực của bản thân biến ảo ra, thứ nó khóa chính là hồn phách của lệ quỷ, nói cho cùng thì thực ra là sự đọ sức giữa linh lực và âm sát chi khí. Linh lực mạnh, tỏa hồn liên tự nhiên có thể khóa được quỷ hồn, ngược lại, nếu như âm sát chi khí mạnh hơn thì sao?
Trần Ngư nghĩ đến thứ sát khí vô tiền khoáng hậu trên người Tam ca, có thể gọi là nhà máy năng lượng nguyên tử trong giới quỷ, không nhịn được muốn cười to ba tiếng. Sao mình lại thông minh thế nhỉ, đúng là tài tình. Thanh đồng kiếm kia hấp thu nhiều sát khí trên người Tam ca như vậy, chém đứt xiềng xích chắc chắn không thành vấn đề, ha ha ha......
“Cái đó...... Vậy khi nào thì có thể lấy về?” Nữ sắc quỷ vội vàng hỏi.
“Món pháp khí kia là văn vật, nên đoán chừng phải đợi mấy ngày.” Vừa rồi trong điện thoại Tam ca đã đồng ý giúp nàng đi mượn thanh đồng kiếm, nhưng vì nó là văn vật, lại bị giới huyền học mượn đi nghiên cứu, nên cần chút thời gian mới lấy về được.
“Còn phải đợi mấy ngày, nếu tên Thiên Sư kia lại đến thì làm sao bây giờ?” Nữ sắc quỷ sợ hãi nói.
“Không sao đâu, mấy ngày nay ngươi mang theo Thường Thường tránh đi trước đi, ta ở lại đây một mình, hắn không làm gì được ta đâu.” Hướng Nam nói.
“Sao có thể không sao được, bên cạnh tên kia còn có một Quỷ Vương mà.” Tình hình ban ngày nữ sắc quỷ cũng đã thấy, Hướng Nam đối phó Kỳ Trường Minh thì còn được, nhưng rõ ràng không phải là đối thủ của con Quỷ Vương kia. Nếu như Kỳ Trường Minh và Quỷ Vương cùng ra tay, Hướng Nam chỉ sợ là dữ nhiều lành ít.
Hướng Nam tự nhiên cũng hiểu rõ điểm này, nhưng ngoài cách đó ra cũng không còn cách nào khác.
“Không cần lo lắng nữa.” Trần Ngư bỗng nhiên nói, “Kỳ Trường Minh bị câu lưu rồi, đoán chừng phải ở trong trại tạm giam năm sáu ngày, khoảng thời gian này đủ để ta lấy pháp khí về.”
“Câu lưu??” Nữ sắc quỷ không thể tin hỏi, “Chẳng lẽ...... chuyện hắn phi lễ ngươi bị định tội rồi sao?”
“......” Sao nghe cứ như mình thật sự bị phi lễ vậy nhỉ, Trần Ngư không hiểu sao thấy nhức cả trứng.
=
Ngày mai thi môn tiếng Anh, khẩu ngữ của Trần Ngư tuy không tốt lắm, nhưng với thành tích thi đại học môn Tiếng Anh 138/150 điểm, dù không thể nói là siêu cấp trâu B, nhưng đối phó với kỳ thi năm nhất vẫn là dư sức.
Do đó, sau khi về ký túc xá, Trần Ngư không bật đèn bàn thức đêm ôn tập như mấy ngày trước, mà lấy điện thoại di động ra xem các nhiệm vụ mới nhất trên mạng huyền học.
Còn hai tuần nữa là nghỉ đông, đến lúc đó ngày nào cũng có thời gian, nhất định phải nâng cấp tài khoản lên cấp A trước khi kỳ nghỉ kết thúc, sau này mới có thể nhận được vô số nhiệm vụ cao cấp a.
“Tích tích!” “Tích tích!”
Trần Ngư đang lướt xem nhiệm vụ trên mạng huyền học, tiếng thông báo điện thoại lại vang lên không ngừng. Nhóm 'Thần quỷ chớ có hỏi' cũng không biết thế nào, hôm nay cực kỳ náo nhiệt.
Trần Ngư tiện tay ấn mở nhóm chat.
Quyết Minh tử: Nghe gì chưa? Nghe gì chưa? Đế đô xuất hiện cương thi, mà còn là đại cương thi ngàn năm.
Hoàng Liên tử: Không thể nào, Đế đô là nơi long mạch hội tụ, làm sao lại có cương thi được.
Hòa thượng rượu thịt: Đúng vậy, đúng vậy, hơn nữa tổng bộ huyền học ở ngay Đế đô, tam đại huyền môn thế gia cũng ở Đế đô, con cương thi nào lại nghĩ quẩn chạy đến Đế đô chứ.
Quyết Minh tử: Nghe nói là mới chạy ra từ trong mộ.
Hoàng Liên tử: Ngươi nghe nói từ đâu vậy?
Quyết Minh tử: Sư thúc của ta đang ở Đế đô, ông ấy vừa gọi điện nói với sư phụ ta, bảo là buổi chiều ông ấy nghe thấy tiếng sấm cảnh cáo của Thiên Đạo. Thiên Đạo Kinh Lôi, tất có yêu vật xuất thế mà. Trong nhóm có bằng hữu nào ở Đế đô không, ra xác nhận một chút, có phải cũng nghe thấy không?
Phong Hỏa Đạo Nhân: Ta cũng nghe thấy.
Ba tháng phiêu vũ: Còn có ta.
Hoàng Liên tử: Thật hả, Đế đô thật sự xuất hiện cương thi kinh động Thiên Đạo sao?
Hòa thượng rượu thịt: A Di Đà Phật, bần tăng phải đi mua vé tàu cao tốc đến xem náo nhiệt đây.
Phong Hỏa Đạo Nhân: Lúc Kinh Lôi vang lên, la bàn của sư phụ ta phát hiện âm khí cực kỳ mạnh, nhưng rất nhanh lại biến mất không thấy nữa.
Ba tháng phiêu vũ: Không sai, ông nội của ta lúc đó còn định đo lường phương vị, nhưng không đợi ông ấy tính ra thì Kinh Lôi lại không vang nữa, âm khí cũng không tìm thấy đâu.
Hoàng Liên tử: Chẳng lẽ con cương thi này đã có trí tuệ, tự mình thu liễm sát khí và âm khí, ngụy trang thành người bình thường sống quanh chúng ta?
Phong Hỏa Đạo Nhân: Ngươi xem phim nhiều quá rồi đó.
Chiều hôm nay? Thiên Đạo Kinh Lôi? Chẳng lẽ là chỉ Hướng Nam và con Quỷ Vương kia? Trần Ngư nghĩ ngợi rồi hỏi trong nhóm: Tiếng sấm mà các ngươi nói có phải là vào khoảng hai giờ ba mươi phút chiều không?
Trần Ngư sở dĩ nhớ rõ thời gian như vậy, là vì giờ thi toán cao cấp bắt đầu từ một giờ chiều, Trần Ngư làm bài hơn một tiếng, cộng thêm thời gian chạy tới hiện trường, ước chừng thì thời gian Kinh Lôi vang lên chính là khoảng hai giờ ba mươi phút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận