Tin Hay Không Ta Vẫn Sẽ Thu Phục Ngươi

Chương 283

“......” EQ của Ngô thiếu niên đã trưởng thành đầy đủ trong những năm tháng tuổi già, thế là hắn nói với vẻ rất nịnh nọt: “Nếu là đánh nhau thật sự, đương nhiên không ai là đối thủ của ngài. Nhưng đây là thế giới trò chơi, trong thế giới game, những trang bị này tương đương với pháp bảo. Người khác đều cầm pháp bảo, ngài tay không tấc sắt sẽ chịu thiệt nhiều.”
“Coi như bọn hắn cầm pháp bảo cũng không phải đối thủ của ta.” Mạnh Bà đối với thực lực của mình trước nay luôn vô cùng tự tin.
Đã như vậy rồi mà ngài còn mạnh miệng!
“Tiền bối, vì tôn trọng đối thủ, lúc chúng ta chiến đấu có phải nên toàn lực ứng phó không?” Ngô thiếu niên đổi một mạch suy nghĩ khác.
“Không sai!” Mạnh Bà gật đầu.
“Ngài không mua trang bị chính là xem thường tuyển thủ đối phương.” Ngô thiếu niên nói.
“Vậy sao?” Mạnh Bà có chút ý động.
Lúc này, một tuyển thủ đối phương gửi tới một tin nhắn trào phúng: (Em gái, ngươi chạy trần truồng đâu, cảm ơn đã tặng mạng nha, ha ha ha......)
Sắc mặt Mạnh Bà đột biến, linh lực quanh thân run rẩy, khí tràng Địa Phủ đều bị ảnh hưởng.
“Ting!” Ngay lúc Ngô thiếu niên giật nảy mình, trong điện thoại di động của Mạnh Bà liền nhảy ra một tin nhắn.
Minh Vương: Mạnh Bà, bình tĩnh!
Lý trí Mạnh Bà trở về, nhưng sắc mặt vẫn rất thối, khí thế hung hăng gửi lại một tin nhắn: Chuyện của lão nương ngươi bớt xen vào.
Bá khí!!!
Hắc Bạch Vô Thường quả nhiên không nói sai, Mạnh Bà quả nhiên có thể trị được Minh Vương.
“Mạnh Bà tiền bối, loại người không biết sống chết này, chúng ta nhất định phải dạy hắn cách làm người... à không, là làm quỷ.” Ngô thiếu niên thừa cơ nói.
“Mua trang bị gì?” Mạnh Bà cuối cùng cũng chịu nói.
Ngô thiếu niên dù sao cũng được xem là cao thủ game, hơn nữa trò chơi này đã sớm ra mắt ở nhân gian, Ngô thiếu niên nhanh chóng giúp Mạnh Bà chọn mấy món trang bị, sau đó bắt đầu hướng dẫn ngay tại trận.
“Nhảy lên, đúng rồi, nhảy qua đó, trước tiên khống chế đối phương, rồi tung đại chiêu.” “Tẩu vị, chú ý tẩu vị.” “Mai phục, mai phục ở chỗ này.” “Ta không bao giờ làm chuyện hèn mọn như mai phục.” Mạnh Bà kháng cự nói.
“” Nhưng cũng may ý thức chiến đấu của Mạnh Bà thực sự rất tốt, sau mấy lần chỉ điểm của Ngô thiếu niên, việc chơi game trở nên thuận buồm xuôi gió, thắng liên tục năm sáu ván không thua, lập tức toàn thân khoan khoái nói: “Trước đó ngươi nói có việc cầu ta?”
“Tiền bối......” Ngô thiếu niên lập tức hai mắt sáng rực.
“Ngươi cứ nói trước xem sao.” Mạnh Bà thận trọng nói.
“Ta nhìn trúng con gái Minh Vương.” Ngô thiếu niên vừa thẹn thùng vừa e sợ nói.
“Minh Vương có con gái sao?” Mạnh Bà nghi ngờ hỏi.
“Là... là cô nương trên cầu Nại Hà một tháng trước đó.” Ngô thiếu niên vội vàng giải thích.
“À, là hoa yêu đó à.” Mạnh Bà nhớ ra, hai mươi năm trước, một luồng công đức chi quang bao bọc một sợi tàn hồn tiến vào Địa Phủ, được Minh Vương thu nhận, vẫn luôn đặt trong ao dưỡng hồn, cuối cùng nuôi thành một hồn phách.
Lão gia hỏa Minh Vương này là nuôi dưỡng nảy sinh tình cảm, nhận hoa yêu này làm con gái nuôi sao?
“Ân!” Ngô thiếu niên gật đầu.
“Sao vậy, Minh Vương không đồng ý à?” Mạnh Bà suy đoán.
“Vâng, cho nên muốn nhờ tiền bối giúp ta nói giúp vài lời.” Ngô thiếu niên có chút ngượng ngùng nói.
“Ngươi đây là muốn ta đi làm bà mối cho ngươi hả?” Mạnh Bà híp mắt hỏi.
“Không dám...... Vãn bối chỉ là muốn nhờ ngài giúp vãn bối hỏi một chút, làm thế nào vãn bối mới có thể cưới được Miêu Miêu.” Ngô thiếu niên nói.
Mạnh Bà lấy tay gõ gõ bàn, liếc nhìn Ngô thiếu niên đang thành khẩn, đột nhiên hỏi: “Ta nhớ ngươi có một người đồ đệ phải không.”
“Vâng.” Ngô thiếu niên không hiểu nhìn Mạnh Bà.
“Đồ đệ của ngươi có mối tình duyên mấy đời nối tiếp nhau phải không.” Một vạn năm số lần đầu thai quá nhiều, Mạnh Bà vẫn nhớ Trần Ngư.
Lâu Minh? Ngô thiếu niên không rõ lắm, lại gật đầu lần nữa.
“Tình duyên của đồ đệ ngươi có chút liên quan đến Minh Vương.” Mạnh Bà nói xong, đưa tay dập tắt lửa bếp đang nấu canh, cầm điện thoại đi ra khỏi phòng bếp.
A...... Hôm nay nhất định phải thăng mấy cấp!!!
Thế là vào ban đêm, Ngô Lão chạy tới báo mộng cho Trần Ngư: “Không cho phép ngươi ở bên Lâu Minh.”
“Vì sao?” Trần Ngư khó hiểu hỏi.
“Dù sao ta cũng không đồng ý!” Ngô Lão trừng mắt nói.
“” Sau đó lại chạy tới báo mộng cho Lâu Minh.
“Lâu Minh, ta muốn ngươi đồng ý với ta một việc.” Ngô Lão nhìn Lâu Minh.
“Gia gia, ngài cứ nói.” Lâu Minh cung kính nói.
“Chia tay Thi Thi!!!” Ngô Lão ôm ngực nói.
“Vì sao?” Lâu Minh hoang mang.
“Tự đi mà hỏi ngươi!!!” Ngô Lão tức giận đùng đùng rời khỏi mộng cảnh.
Sáng sớm hôm sau, Thi Thi và Lâu Minh gặp mặt, cả hai đều mang vẻ mặt hoang mang.
“Hay là chúng ta đến Địa Phủ xem sao?” Mặc dù Ngô Lão đã qua đời, nhưng cũng không thể không để ý đến sự phản đối của lão nhân gia, phải không.
Mặc dù hắn không biết làm thế nào mà mình lại đắc tội với Ngô Lão chỉ trong một tháng sau khi lão nhân gia xuống Địa Phủ.
Lời tác giả:
Ngô thiếu niên: Ta còn độc thân đây, các ngươi đừng hòng ngọt ngào qua ngày 520!!!
Đến từ oán niệm của một con chó độc thân mong mà không được.
Chương 120: Phiên ngoại sáu
Hướng Nam đón Trần Ngư và Lâu Minh tại Quỷ Môn quan, dẫn hai người đi làm xong thủ tục đăng ký sinh hồn, sau đó tìm một quán cà phê để uống trà.
Cái gì? Các ngươi hỏi tại sao lại uống trà ở quán cà phê?
Địa Phủ đến quán cà phê còn có, bán trà thì có gì kỳ lạ đâu.
Lâu Minh hơi tò mò nhìn nước trà trong chén, cảm nhận được linh lực nhàn nhạt trong đó, mơ hồ biết được tác dụng của loại trà này.
“Địa Phủ đã phát triển thành thế này rồi sao?” Trần Ngư rất kinh ngạc kể từ khi đến Địa Phủ, “Đơn giản là giống hệt thế giới hiện thực.”
“Vẫn có chút không giống.” Hướng Nam giải thích, “Linh trà chúng ta gọi là trà phẩm hạng nhất của Địa Phủ, nên nhìn không khác gì trà ở thế giới hiện thực, nhưng thật ra đại đa số đồ ăn ở Địa Phủ chỉ mang theo chút linh lực rất nhỏ chứ không có hương vị.”
“Không có hương vị à? Ra là vậy.” Trần Ngư lúc này mới cân bằng lại một chút, ngay sau đó lại hỏi, “Vậy loại trà có hương vị này một chén bán bao nhiêu tiền?”
Mẩu tin nhỏ: nếu như cảm thấy 52 thư khố không sai, nhớ kỹ cất giữ địa chỉ Internet https://www.52shuku.vip/ hoặc đề cử cho bằng hữu a ~ xin nhờ rồi (>.<) cổng truyền tống: bảng xếp hạng đơn | sách hay đề cử | không gian văn hào môn tổng giám đốc táo bạo con cua
Bạn cần đăng nhập để bình luận