Tin Hay Không Ta Vẫn Sẽ Thu Phục Ngươi
Chương 206
“Ngươi đừng khích ta à, ngươi có tin ta thật sự đi ra ngoài cho ngươi xem không.” Ngô Lão trong thâm tâm lại là một lão già nghiện net thích chơi game ở quán Internet, Lâu Minh biết chân tướng thì mặt mũi tràn đầy vẻ không muốn tin tưởng.
“Tóm lại, ta tạm thời sẽ không rời khỏi đế đô, có việc thì liên lạc điện thoại. Còn có......” Cùng cháu gái nhà mình cãi nhau nửa ngày, Ngô Lão mới do do dự dự nói ra, “Giúp ta...... Khụ...... Cảm ơn cha mẹ ngươi đã chiêu đãi trong khoảng thời gian này.”
Nghe vậy, Trần Ngư sững sờ, bỗng nhiên hiểu ra tại sao gia gia muốn rời đi. Sau Tết lúc chính mình nghỉ ở nhà vẫn không cảm thấy gì, nhưng bây giờ mình vừa đi học lại, chỉ còn lại gia gia một mình ở Trần Gia, xác thực sẽ có chút gò bó.
Trần Ngư sau khi nghĩ thông suốt, giọng nói cũng dịu đi không ít, chỉ dặn dò: “Vậy ngươi nhớ kỹ phải mở máy điện thoại, không thể như trước kia không nghe điện thoại của ta, lúc chơi game không được thức quá khuya, nhớ ăn cơm.”
“Biết rồi, phiền chết.” Ngô Lão không nhịn được nói, “Ngươi đừng vì chuyện nam nhân của ngươi mà quên đường đến Đại Mộc Thôn à, cả tháng nay không thấy ngươi ra ngoài kiếm tiền gì cả.”
“......” Trần Ngư bị Ngô Lão chặn họng, không biết phản bác thế nào, tháng này mình xác thực không hề ra ngoài kiếm tiền.
Lâu Minh đợi Trần Ngư cúp điện thoại mới lên tiếng hỏi: “Ngô Lão dọn ra ngoài ở rồi à?”
“Ừm.” Trần Ngư gật đầu.
“Dọn ra ngoài thì Ngô Lão sẽ tự tại hơn một chút.” Lâu Minh thấy Trần Ngư tâm trạng sa sút, không nhịn được lên tiếng an ủi.
“Ta biết.” Trần Ngư lấy lại điện thoại di động, ngồi lại vào ghế bắt đầu làm đề toán nâng cao.
Đúng lúc này, cửa ra vào chợt vang lên tiếng gõ cửa.
“Vào đi.” Lâu Minh ngẩng đầu nhìn về phía cửa.
Hà Thất đẩy cửa ra nói: “Tam thiếu, Mao Đại Sư tới.”
Lâu Minh sửng sốt một chút, cúi đầu nói với Trần Ngư: “Ngươi làm trước hết các đề bài phía dưới đi, lát nữa ta lên sẽ xem giúp ngươi.”
“Ừm.” Nghĩ đến sắp phải thi lại toán nâng cao, Trần Ngư sầu mi khổ kiểm gật nhẹ đầu.
Nhìn gương mặt bánh bao nhíu lại của Trần Ngư, Lâu Minh buồn cười lắc đầu, lúc này mới rời khỏi thư phòng đi xuống lầu dưới.
Lúc này, Mao Đại Sư đang ngồi uống trà trên ghế sa lon ở phòng khách, trông thấy Lâu Minh đi xuống, lập tức cười ha hả.
Lâu Minh thấy vẻ mặt vui sướng không hề che giấu này của Mao Đại Sư, liền đoán được chắc là Linh khí đã có tin tức: “Có tin tức rồi?”
“Có, hơn nữa còn là tin tức tốt.” Mao Đại Sư cười đến râu ria đều run lên, “Đã tìm được một kiện Linh khí.”
“Nhanh như vậy?” Lâu Minh kinh ngạc nhíu mày.
“Cho nên mới nói là tin tức tốt.” Mao Đại Sư nói, “Thông tin về Linh khí mà Trần tiểu hữu mang về đã giải mã được hai manh mối, trong đó có một kiện Linh khí nằm ở trong lăng mộ Hán hoàng tại Tô Bắc. Lăng mộ này đã được khai quật từ 10 năm trước, Linh khí được cất giữ bên trong Bảo tàng Đế Đô.”
“Đã xác nhận chưa?”
“Xác nhận rồi, ta đã đến xem ngay lập tức, là một cây cốt địch.” Mao Đại Sư nói, “Nhưng vì là văn vật trọng yếu quốc gia, nên muốn lấy ra cần phải làm một số thủ tục, nhưng vấn đề không lớn.”
Sát khí đã quấy nhiễu mình 30 năm dường như thật sự sắp được hóa giải, Lâu Minh vừa cảm thấy vui mừng, lại vừa cảm thấy có chút không chân thực.
“Một kiện Linh khí khác cũng đã xác định được vị trí cụ thể, ở đáy hồ Ngũ Phương Hồ, hẳn cũng là một ngôi cổ mộ. Lâu bộ trưởng đã liên hệ Đội Khảo Cổ đi tìm, sau khi tìm được sẽ đưa về đế đô trước tiên.” Mao Đại Sư trông còn kích động hơn cả Lâu Minh, “Hai manh mối còn lại tuy chưa giải mã được, nhưng đó chỉ là vấn đề thời gian. Lâu Minh, nguyện vọng của ngươi sắp thành hiện thực rồi, cuối cùng ngươi cũng có thể giống như một người bình thường......”
“Á!” Bỗng nhiên, tiếng hét kinh hãi đột ngột của Trần Ngư vang lên.
Lâu Minh lập tức nhảy dựng lên, lao lên lầu hai như một cơn gió. Khí thế sắc bén đó dọa đến Hà Thất xuất thân lính đặc chủng cũng không dám xông vào thư phòng trước Tam thiếu nhà mình.
“Thi Thi!” Lâu Minh khẩn trương đẩy cửa phòng ra.
Trần Ngư quay đầu lại, cầm điện thoại, vẻ mặt "sinh không thể luyến" nhìn về phía Lâu Minh.
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Lâu Minh hỏi, thấy nàng có vẻ không... gặp nguy hiểm gì.
“Ta...... Ta điểm tích lũy không có tích đủ.” Trần Ngư mắt đẫm lệ lưng tròng nhìn điện thoại di động của mình, con số 98 to đùng trên đó khiến Trần Ngư đau lòng không thở nổi.
“Điểm tích lũy gì?” Lâu Minh kinh ngạc hỏi.
“Điểm tích lũy huyền học lưới đó, lúc giao thừa huyền học lưới có hoạt động, chỉ cần tịnh hóa 100 lệ quỷ, tích đủ 100 điểm là ta có thể thăng cấp lên tài khoản A cấp. Nhưng mà vừa nãy ta kiểm tra... ta kiểm tra...” Trần Ngư nói với vẻ "sinh không thể luyến", “Còn thiếu hai điểm tích lũy, chỉ hai điểm tích lũy thôi.”
Lâu Minh lập tức dở khóc dở cười: “Chỉ là hai điểm tích lũy thôi mà, ngươi đi tịnh hóa thêm hai lệ quỷ nữa là được.”
“Nhưng mà hoạt động kết thúc rồi, kết thúc rồi!!” Vừa nãy Ngô Lão nhắc Trần Ngư nhớ kiếm tiền, Trần Ngư còn nói mình bây giờ đã là tài khoản A cấp, kiếm tiền nhanh hơn trước kia rất nhiều, ai ngờ lấy điện thoại di động ra kiểm tra, lại phát hiện điểm tích lũy còn thiếu hai điểm. Lập tức như sét đánh giữa trời quang, đánh cho nàng kêu lên thảm thiết.
“Vậy...... Vậy thì từ từ thăng cấp sau vậy.” Lâu Minh cũng không biết phải an ủi thế nào.
“Ta rõ ràng đã thăng cấp rồi mà, rõ ràng đã thăng cấp rồi ~~~~” Trần Ngư càng nghĩ càng tức, phảng phất như trúng giải độc đắc 100 triệu, cuối cùng lại làm mất vé số.
“Đây là sao thế?” Mao Đại Sư hiếu kỳ đi tới từ bên ngoài thư phòng, thấy bộ dạng đau lòng muốn chết của Trần Ngư, không nhịn được hiếu kỳ hỏi.
Trần Ngư đang bận đau lòng, căn bản không rảnh để ý đến Mao Đại Sư. Lâu Minh đành phải dở khóc dở cười giải thích: “Tài khoản huyền học lưới của nàng không lên được A cấp, đang khó chịu đây.”
“A? Tài khoản của Trần tiểu hữu còn chưa phải A cấp sao?” Mao Đại Sư kinh ngạc nói.
Trần Ngư vừa nghe, càng khó chịu hơn, tức đến thẳng dậm chân.
“Mao Đại Sư ngươi cũng đừng kích thích nàng nữa.” Lâu Minh nhỏ giọng dặn Mao Đại Sư, nhưng nói xong chính mình lại không nhịn được bật cười khe khẽ.
“Ta không có ý đó, ý ta là tu vi của Trần tiểu hữu hoàn toàn có thể trực tiếp xin cấp tài khoản A cấp mà, căn bản không cần phải thăng cấp từng bậc từng bậc.” Mao Đại Sư giải thích nói.
Trần Ngư xoạt một tiếng ngẩng đầu, không thể tin được nhìn về phía Mao Đại Sư.
“Tóm lại, ta tạm thời sẽ không rời khỏi đế đô, có việc thì liên lạc điện thoại. Còn có......” Cùng cháu gái nhà mình cãi nhau nửa ngày, Ngô Lão mới do do dự dự nói ra, “Giúp ta...... Khụ...... Cảm ơn cha mẹ ngươi đã chiêu đãi trong khoảng thời gian này.”
Nghe vậy, Trần Ngư sững sờ, bỗng nhiên hiểu ra tại sao gia gia muốn rời đi. Sau Tết lúc chính mình nghỉ ở nhà vẫn không cảm thấy gì, nhưng bây giờ mình vừa đi học lại, chỉ còn lại gia gia một mình ở Trần Gia, xác thực sẽ có chút gò bó.
Trần Ngư sau khi nghĩ thông suốt, giọng nói cũng dịu đi không ít, chỉ dặn dò: “Vậy ngươi nhớ kỹ phải mở máy điện thoại, không thể như trước kia không nghe điện thoại của ta, lúc chơi game không được thức quá khuya, nhớ ăn cơm.”
“Biết rồi, phiền chết.” Ngô Lão không nhịn được nói, “Ngươi đừng vì chuyện nam nhân của ngươi mà quên đường đến Đại Mộc Thôn à, cả tháng nay không thấy ngươi ra ngoài kiếm tiền gì cả.”
“......” Trần Ngư bị Ngô Lão chặn họng, không biết phản bác thế nào, tháng này mình xác thực không hề ra ngoài kiếm tiền.
Lâu Minh đợi Trần Ngư cúp điện thoại mới lên tiếng hỏi: “Ngô Lão dọn ra ngoài ở rồi à?”
“Ừm.” Trần Ngư gật đầu.
“Dọn ra ngoài thì Ngô Lão sẽ tự tại hơn một chút.” Lâu Minh thấy Trần Ngư tâm trạng sa sút, không nhịn được lên tiếng an ủi.
“Ta biết.” Trần Ngư lấy lại điện thoại di động, ngồi lại vào ghế bắt đầu làm đề toán nâng cao.
Đúng lúc này, cửa ra vào chợt vang lên tiếng gõ cửa.
“Vào đi.” Lâu Minh ngẩng đầu nhìn về phía cửa.
Hà Thất đẩy cửa ra nói: “Tam thiếu, Mao Đại Sư tới.”
Lâu Minh sửng sốt một chút, cúi đầu nói với Trần Ngư: “Ngươi làm trước hết các đề bài phía dưới đi, lát nữa ta lên sẽ xem giúp ngươi.”
“Ừm.” Nghĩ đến sắp phải thi lại toán nâng cao, Trần Ngư sầu mi khổ kiểm gật nhẹ đầu.
Nhìn gương mặt bánh bao nhíu lại của Trần Ngư, Lâu Minh buồn cười lắc đầu, lúc này mới rời khỏi thư phòng đi xuống lầu dưới.
Lúc này, Mao Đại Sư đang ngồi uống trà trên ghế sa lon ở phòng khách, trông thấy Lâu Minh đi xuống, lập tức cười ha hả.
Lâu Minh thấy vẻ mặt vui sướng không hề che giấu này của Mao Đại Sư, liền đoán được chắc là Linh khí đã có tin tức: “Có tin tức rồi?”
“Có, hơn nữa còn là tin tức tốt.” Mao Đại Sư cười đến râu ria đều run lên, “Đã tìm được một kiện Linh khí.”
“Nhanh như vậy?” Lâu Minh kinh ngạc nhíu mày.
“Cho nên mới nói là tin tức tốt.” Mao Đại Sư nói, “Thông tin về Linh khí mà Trần tiểu hữu mang về đã giải mã được hai manh mối, trong đó có một kiện Linh khí nằm ở trong lăng mộ Hán hoàng tại Tô Bắc. Lăng mộ này đã được khai quật từ 10 năm trước, Linh khí được cất giữ bên trong Bảo tàng Đế Đô.”
“Đã xác nhận chưa?”
“Xác nhận rồi, ta đã đến xem ngay lập tức, là một cây cốt địch.” Mao Đại Sư nói, “Nhưng vì là văn vật trọng yếu quốc gia, nên muốn lấy ra cần phải làm một số thủ tục, nhưng vấn đề không lớn.”
Sát khí đã quấy nhiễu mình 30 năm dường như thật sự sắp được hóa giải, Lâu Minh vừa cảm thấy vui mừng, lại vừa cảm thấy có chút không chân thực.
“Một kiện Linh khí khác cũng đã xác định được vị trí cụ thể, ở đáy hồ Ngũ Phương Hồ, hẳn cũng là một ngôi cổ mộ. Lâu bộ trưởng đã liên hệ Đội Khảo Cổ đi tìm, sau khi tìm được sẽ đưa về đế đô trước tiên.” Mao Đại Sư trông còn kích động hơn cả Lâu Minh, “Hai manh mối còn lại tuy chưa giải mã được, nhưng đó chỉ là vấn đề thời gian. Lâu Minh, nguyện vọng của ngươi sắp thành hiện thực rồi, cuối cùng ngươi cũng có thể giống như một người bình thường......”
“Á!” Bỗng nhiên, tiếng hét kinh hãi đột ngột của Trần Ngư vang lên.
Lâu Minh lập tức nhảy dựng lên, lao lên lầu hai như một cơn gió. Khí thế sắc bén đó dọa đến Hà Thất xuất thân lính đặc chủng cũng không dám xông vào thư phòng trước Tam thiếu nhà mình.
“Thi Thi!” Lâu Minh khẩn trương đẩy cửa phòng ra.
Trần Ngư quay đầu lại, cầm điện thoại, vẻ mặt "sinh không thể luyến" nhìn về phía Lâu Minh.
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Lâu Minh hỏi, thấy nàng có vẻ không... gặp nguy hiểm gì.
“Ta...... Ta điểm tích lũy không có tích đủ.” Trần Ngư mắt đẫm lệ lưng tròng nhìn điện thoại di động của mình, con số 98 to đùng trên đó khiến Trần Ngư đau lòng không thở nổi.
“Điểm tích lũy gì?” Lâu Minh kinh ngạc hỏi.
“Điểm tích lũy huyền học lưới đó, lúc giao thừa huyền học lưới có hoạt động, chỉ cần tịnh hóa 100 lệ quỷ, tích đủ 100 điểm là ta có thể thăng cấp lên tài khoản A cấp. Nhưng mà vừa nãy ta kiểm tra... ta kiểm tra...” Trần Ngư nói với vẻ "sinh không thể luyến", “Còn thiếu hai điểm tích lũy, chỉ hai điểm tích lũy thôi.”
Lâu Minh lập tức dở khóc dở cười: “Chỉ là hai điểm tích lũy thôi mà, ngươi đi tịnh hóa thêm hai lệ quỷ nữa là được.”
“Nhưng mà hoạt động kết thúc rồi, kết thúc rồi!!” Vừa nãy Ngô Lão nhắc Trần Ngư nhớ kiếm tiền, Trần Ngư còn nói mình bây giờ đã là tài khoản A cấp, kiếm tiền nhanh hơn trước kia rất nhiều, ai ngờ lấy điện thoại di động ra kiểm tra, lại phát hiện điểm tích lũy còn thiếu hai điểm. Lập tức như sét đánh giữa trời quang, đánh cho nàng kêu lên thảm thiết.
“Vậy...... Vậy thì từ từ thăng cấp sau vậy.” Lâu Minh cũng không biết phải an ủi thế nào.
“Ta rõ ràng đã thăng cấp rồi mà, rõ ràng đã thăng cấp rồi ~~~~” Trần Ngư càng nghĩ càng tức, phảng phất như trúng giải độc đắc 100 triệu, cuối cùng lại làm mất vé số.
“Đây là sao thế?” Mao Đại Sư hiếu kỳ đi tới từ bên ngoài thư phòng, thấy bộ dạng đau lòng muốn chết của Trần Ngư, không nhịn được hiếu kỳ hỏi.
Trần Ngư đang bận đau lòng, căn bản không rảnh để ý đến Mao Đại Sư. Lâu Minh đành phải dở khóc dở cười giải thích: “Tài khoản huyền học lưới của nàng không lên được A cấp, đang khó chịu đây.”
“A? Tài khoản của Trần tiểu hữu còn chưa phải A cấp sao?” Mao Đại Sư kinh ngạc nói.
Trần Ngư vừa nghe, càng khó chịu hơn, tức đến thẳng dậm chân.
“Mao Đại Sư ngươi cũng đừng kích thích nàng nữa.” Lâu Minh nhỏ giọng dặn Mao Đại Sư, nhưng nói xong chính mình lại không nhịn được bật cười khe khẽ.
“Ta không có ý đó, ý ta là tu vi của Trần tiểu hữu hoàn toàn có thể trực tiếp xin cấp tài khoản A cấp mà, căn bản không cần phải thăng cấp từng bậc từng bậc.” Mao Đại Sư giải thích nói.
Trần Ngư xoạt một tiếng ngẩng đầu, không thể tin được nhìn về phía Mao Đại Sư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận