Tin Hay Không Ta Vẫn Sẽ Thu Phục Ngươi

Chương 22

"Trung tâm thẩm mỹ nhà nào vậy, mặt nạ đắp mặt hiệu quả tốt thế?" Trương Mộc Oản đã kết luận bí ẩn về vẻ trắng đẹp của Trần Ngư nằm ở trong miếng mặt nạ này.
"Ta cũng không nhớ rõ, đợi huấn luyện quân sự xong ta dẫn các ngươi đi xem." Trần Ngư lấy mấy miếng mặt nạ đưa cho bọn họ, "Hay là các ngươi thử hiệu quả trước xem sao?"
"Vậy chúng ta không khách khí nữa." Việc các cô nương trao đổi mặt nạ để dùng vốn là chuyện bình thường, ba người cũng không từ chối, vui vẻ nhận lấy mặt nạ, quay lại giường nằm đắp lên.
"Còn mấy ngày nữa huấn luyện quân sự mới kết thúc nhỉ, bây giờ ta vừa đắp mặt nạ lên mặt là đau, chắc chắn bị cháy nắng rồi." Vì đang đắp mặt nạ nên giọng nói của Hàn Du có phần không rõ ràng.
"Nhanh thôi, chỉ còn một tuần nữa." Phương Phỉ Phỉ trả lời.
"Các cô nương, cố gắng chịu đựng." Trương Mộc Oản nằm trên giường giơ tay phải nắm chặt để tự động viên mình.
Trần Ngư vừa nghe bọn họ nói chuyện, vừa dùng di động nhắn tin với Trần Mẫu. Trần Mẫu ngày nào cũng nhắn tin hỏi thăm tình hình của Trần Ngư, tiện thể dặn dò nàng nhớ đắp mặt nạ.
Trần Ngư vừa trả lời xong tin nhắn của Trần Mẫu, tài khoản 'chim cánh cụt hào' vốn đang ẩn nick bỗng nhiên hiện lên một thông báo tin nhắn. Trần Ngư nghi ngờ bấm mở, phát hiện quả nhiên là 'ba tháng phiêu vũ'.
Ba tháng phiêu vũ: Huynh đệ có đó không, có đó không?
Ta muốn sửa đường: ??
Ba tháng phiêu vũ: Huynh đệ, ngươi có đó a a a a a, ngươi bây giờ đang ở đâu????
Trần Ngư cảm nhận được tâm trạng gấp gáp của đối phương qua giọng điệu và cách dùng từ khoa trương, suy nghĩ một chút rồi trả lời: Ta đang ở Đế Đô.
Ba tháng phiêu vũ: Đế Đô? Đế Đô!! Ngươi xong việc rồi trở về à???
Ta muốn sửa đường: Ta vẫn luôn ở Đế Đô, việc còn chưa xong.
Ba tháng phiêu vũ: Huynh đệ, không, Đại Thần, có thể bớt ra một đêm không, đến giúp tiểu đệ xử lý con lệ quỷ kia trước???
Ta muốn sửa đường: Sao vậy?
Ba tháng phiêu vũ: Xảy ra chút tình huống ngoài ý muốn, con lệ quỷ kia nhất định phải xử lý xong trước nửa đêm ngày mai.
Tối mai à? Trốn khỏi quân doanh đã rất phiền phức rồi, còn phải chạy đi bắt quỷ lúc nửa đêm, rồi lại về trong đêm, ngày hôm sau còn cả một ngày huấn luyện. Trần Ngư nghĩ nghĩ, cảm thấy hơi không kịp, đang định từ chối thì thấy đối phương lại gửi tin nhắn tới.
Ba tháng phiêu vũ: Thêm 200.000 nữa nhé?
Ba tháng phiêu vũ: Ta biết tạm thời đổi thời gian là không phù hợp lắm, nhưng Đại Thần ơi, mau cứu huynh đệ với, ta đã lỡ 'khoe xuống biển miệng' trước mặt gia gia ta rồi.
Ngươi khoác lác thì liên quan gì đến ta, nhưng thêm 200.000 thì ngu gì không lấy. Trần Ngư xóa đi những chữ đã gõ xong, gõ lại rồi trả lời: Tối mai ta sẽ dành thời gian đi một chuyến.
Ba tháng phiêu vũ: Cảm ơn, cảm ơn Đại Thần, Đại Thần có thể xong trước mười hai giờ không??
Ta muốn sửa đường: Địa chỉ.
Ba tháng phiêu vũ: Bắc Giao Tiểu Hàn Sơn.
Trần Ngư tra địa chỉ một chút, phát hiện cách đây khá xa. Nếu may mắn bắt được xe thì chắc cũng gần 12 giờ mới tới nơi, nhưng muốn giải quyết xong trước mười hai giờ thì e là hơi khó.
Nhưng mà... chậm nửa tiếng chắc đối phương cũng không phát hiện ra đâu nhỉ? Mang tâm lý cầu may, Trần Ngư thận trọng gõ ba chữ: Tầm đó.
Ừm, tầm đó, đâu có nói chắc chắn, cũng không hoàn toàn là nói dối.
Ba tháng phiêu vũ: Tốt quá rồi, Đại Thần, ngươi đúng là cứu tiểu đệ một mạng mà. Sau này có chuyện gì, ngài cứ nói một tiếng, tiểu đệ tuyệt không hai lời.
Ta muốn sửa đường: Muốn theo ta chắp nối?
Ba tháng phiêu vũ: He he he... Bị nhìn ra rồi.
Ta muốn sửa đường: Chắp nối thì ta cũng không giảm giá đâu.
Trần Ngư trả lời xong, lại ẩn nick, không để ý đến đối phương nữa.
Ba tháng phiêu vũ gửi một tràng dài dấu chấm lửng để thể hiện tâm trạng cạn lời của mình.
= Tại Đế Đô Quan Hải Khu, bên trong một tòa kiến trúc cổ kiểu Trung Quốc, một thanh niên mặc áo T-shirt trắng, cũng chính là 'ba tháng phiêu vũ' vừa nói chuyện xong với Trần Ngư, đang vui vẻ bước ra khỏi phòng.
"Lương Vũ, định đi đâu đấy?" một người đàn ông mặc âu phục trông khoảng 27-28 tuổi gọi Lương Vũ lại.
"Ra ngoài đi dạo loanh quanh thôi." Lương Vũ không định để ý đến người đàn ông kia, trả lời qua loa một câu rồi lách qua hắn định đi ra ngoài.
"Là định đi tìm người giúp đỡ chứ gì." người đàn ông cười lạnh nói.
"Phải thì như thế nào?" Lương Vũ đứng trong hành lang gấp khúc, lạnh lùng nhìn về phía người đàn ông.
"Ca ca cũng là vì tốt cho ngươi thôi, trăm năm lệ quỷ không dễ đối phó như vậy đâu, đừng có 'khen hạ Hải Khẩu', kẻo lại kéo người khác cùng gặp xui với ngươi." người đàn ông nói giọng 'âm dương quái khí', dường như chắc chắn Lương Vũ không tìm được Thiên Sư nào có thể giúp hắn đối phó lệ quỷ.
"Chuyện này không cần ngài bận tâm, đường ca." Lương Vũ trả lời.
"Lương Vũ, tuy ta không thích ngươi lắm, nhưng cũng không muốn ngươi đi tìm cái chết." người đàn ông cau mày nói, "Chỉ là một thanh kiếm gỗ đào thôi mà, ngươi cầm thì có ích gì?"
"Ta cầm không dùng cũng không cho ngươi dùng." Lương Vũ nói khiến sắc mặt người đàn ông lúc trắng lúc xanh, sau đó khoan khoái rời khỏi sân.
Lương Vũ là con trai trưởng của Thiên Sư thế gia Lương Gia, nhưng lại là đứa trẻ có tu vi yếu nhất trong thế hệ này. Hai mươi năm khổ công học tập, hắn cũng chỉ miễn cưỡng giúp người ta xem phong thủy, trừ được vài con cô hồn dã quỷ vài chục năm tuổi. Gặp phải lệ quỷ oan hồn có đạo hạnh cao thâm một chút là lại bị quỷ hồn đuổi chạy khắp nơi. Mà người đàn ông vừa ngăn hắn lại chính là thiên tài của Lương Gia thế hệ này, đường ca của Lương Vũ, Lương Quang.
Vốn dĩ tu vi thấp một chút cũng không sao, dù sao trong nhà có người tu vi cao thì cũng có người tu vi thấp, nhưng oái oăm là Lương Vũ lại sở hữu một thanh ngàn năm kiếm gỗ đào. Một thanh pháp khí cực phẩm lại rơi vào tay một kẻ 'củi mục' như Lương Vũ, những người khác trong Lương Gia tự nhiên thèm muốn, mặc dù thanh kiếm gỗ đào này là do Lương Vũ gặp 'vận khí cứt chó' nhặt được ở chợ đồ cổ.
Nửa tháng trước, Lương Lão Gia tử bảo Lương Quang đi Bắc Giao Tiểu Hàn Sơn để 'thanh tràng'. Lương Vũ biết Bắc Giao Tiểu Hàn Sơn này là nơi mà hảo hữu của Lương Lão Gia tử là Mao Đại Sư đã đặc biệt dặn dò cần phải 'thanh tràng'. Nghe nói là vì một tháng sau sẽ có một nhân vật vô cùng quan trọng đến ở biệt thự bên đó vài ngày, cần đảm bảo một trăm phần trăm xung quanh không có một tia âm sát chi khí nào.
Lương Quang đến Tiểu Hàn Sơn, lại phát hiện không biết từ lúc nào ở đó bỗng nhiên xuất hiện một con trăm năm đạo hạnh lệ quỷ. Sau khi giao thủ với con quỷ, Lương Quang không thể thu phục được nó, về liền nói với Lương Lão Gia tử rằng con lệ quỷ kia cực kỳ lợi hại, cần phải mượn dùng kiếm gỗ đào của Lương Vũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận