Tin Hay Không Ta Vẫn Sẽ Thu Phục Ngươi

Chương 293

Mấy con lệ quỷ hiển nhiên không cảm thấy viên cảnh sát này có thể nhìn thấy bọn hắn, nên nhao nhao giải thích: “Chúng ta là bạn bè, đang nói chuyện phiếm ở đây thôi.” “Hơn nửa đêm rồi còn trò chuyện cái gì, lấy thẻ căn cước ra đây.” Trần Dương bắt đầu kiểm tra thẻ căn cước.
Mấy con lệ quỷ hiển nhiên không muốn rắc rối, liền ngoan ngoãn móc thẻ căn cước ra.
Trần Dương chờ bọn hắn đưa thẻ căn cước tới, nhân cơ hội đó đột nhiên vươn tay, một tay bắt lấy cánh tay của một người.
Linh quang của hộ thân phù lóe lên, lệ quỷ hét thảm một tiếng rồi bị bắn ra khỏi cơ thể người bị nhập.
Trần Dương lại nhân lúc hai con lệ quỷ còn lại chưa kịp phản ứng, nhanh chóng đưa tay tới trục xuất chúng ra khỏi cơ thể.
Bốn con lệ quỷ bị dọa sợ mất mật, chỉ lát sau đã chạy mất dạng.
Trần Dương nhìn bốn người đang ngất xỉu trên mặt đất, nhất thời cảm thấy đau đầu.
Tháng này đã nhặt về sáu người hôn mê vô cớ, bây giờ lại nhặt thêm bốn người nữa, cũng không biết giải thích thế nào, chẳng lẽ tất cả người bị hôn mê ở đế đô đều bị mình gặp phải sao.
Cũng may sau đêm nay, Trần Dương không gặp phải chuyện tương tự nữa, cứ như thể những con lệ quỷ thích nhập vào người khác đều biến mất cả rồi.
Hai ngày sau, kẻ phạm tội chuốc thuốc mê hiếp dâm phụ nữ trẻ cũng bị bắt.
Hai tuần lễ sau, một tờ lệnh điều động được đặt trước mặt Trần Dương.
“Quốc gia an toàn cục bộ thứ chín đội.” Trần Dương nghi ngờ, Quốc gia an toàn cục từ lúc nào lại trực tiếp điều người từ đội cảnh sát vậy?
Dù còn nghi hoặc, nhưng Trần Dương vẫn đi trình diện. Ngày đầu tiên báo danh, Cục An ninh giao cho hắn nhiệm vụ đầu tiên là nuôi một con mèo.
Một con Hắc Miêu trông khá quen mắt, bộ lông mềm mại đen bóng.
“Từ hôm nay trở đi, nàng chính là cộng sự của ngươi.” Người phụ trách bộ thứ chín đội như trút được gánh nặng đưa Hắc Miêu cho Trần Dương, xem như đã tống khứ được cái của nợ này đi rồi.
Chẳng lẽ con mèo đen này chính là cộng sự của mình? Trần Dương nghĩ vậy, cộng thêm việc chính hắn cũng rất thích con mèo đen này, nên việc nuôi nó cũng coi như vui vẻ.
Mãi đến cuối tuần, hắn mang Hắc Miêu cùng về nhà ăn cơm......
“Ngươi là ai?” Trần Ngư vừa thấy Trần Dương đang ôm Hắc Miêu trong lòng, liền đưa tay phóng ra một tấm phù chú.
“Meo!” Trong lúc Trần Dương còn chưa kịp ngăn cản, Hắc Miêu đã thực hiện một cú nhảy vọt đẹp mắt, lộn một vòng trên không trung, rồi nhẹ nhàng đáp xuống tấm thảm lông dê trong phòng khách, hóa thành một thiếu nữ xinh đẹp lạnh lùng trong bộ quần áo màu đen.
Ta...... Mấy ngày nay...... Vẫn luôn...... Ôm một...... Nữ nhân?
Trần Dương hóa đá ngay tức khắc.
“Lão Trần, mau ra xem, con trai mang phụ nữ về này!” Trần Mẫu hưng phấn hô lên.
“Chị dâu?” Trần Ngư cũng nghi ngờ hỏi.
“Đâu, đâu?” Trần Thị Trưởng vội vàng chạy từ trên lầu xuống.
Không... Không phải! Các ngươi hiểu lầm rồi, ta cũng mới gặp nàng lần đầu mà!
---- Tác giả (Con cua): Ý tưởng suýt chút nữa không kiềm chế được, đã một tiếng rưỡi rồi, nên viết đến đây thôi, hy vọng mọi người thích.
Lời nhắn nhỏ: Nếu cảm thấy 52 thư khố không tệ, nhớ lưu lại địa chỉ web https://www.52shuku.vip/ hoặc giới thiệu cho bạn bè nha ~ Xin nhờ đó (>.<) Cổng thông tin: Bảng xếp hạng | Sách hay đề cử | Không gian văn | Hào môn | Tổng giám đốc táo bạo | Con cua
Bạn cần đăng nhập để bình luận