Mệnh Thừa Một Tháng, Ta Đem Ngây Ngô Nữ Đế Dưỡng Thành Yandere

Mệnh Thừa Một Tháng, Ta Đem Ngây Ngô Nữ Đế Dưỡng Thành Yandere - Chương 91: Ảo mộng phá giải (length: 7872)

Tiểu Đậu Đinh lặng lẽ meo meo đi theo Trương Dương, một đường đi tới một chỗ yên lặng ngoài khách sạn.
Trương Dương thân là Nhất phẩm cường giả, thực lực của hắn là không thể nghi ngờ, không phải, trước kia Tiểu Đậu Đinh cũng sẽ không bị đánh cho thảm như vậy.
Lo lắng cho mình nếu là tùy tiện cùng đi theo, chắc chắn bị phát hiện, cho nên, Tiểu Đậu Đinh không dám tiếp tục hướng phía trước, mà là nhẹ nhàng vẫy tay một cái, gọi một con cổ trùng có thể thay nàng điều tra tình hình.
Một con cổ trùng nhỏ nhắn thân hình bé nhỏ, đại khái cỡ ngón tay, không dễ bị phát hiện.
Con cổ trùng nhỏ nhắn kích động cánh "ong ong ong" hướng bên trong khách sạn bay đi, rất nhanh liền đậu tại trên bệ cửa sổ của một căn phòng.
Tiểu Đậu Đinh vểnh tai, lẳng lặng nghe hai người đối thoại.
Mới đầu nhìn thấy hai người không nói một lời, nàng còn có chút hiếu kỳ, hai người tới đây là làm gì, nhưng theo Trương Dương vỗ bàn một cái, bắt đầu kể khổ sau đó, Tiểu Đậu Đinh liền cũng không nhịn được nữa.
"Cái tên Trương Dương này, quả thật to gan, vậy mà tới đây là vì giết ca ca, còn may, ta không có quá nóng vội rời khỏi nơi này, không thì, bọn hắn động thủ giết ca ca, ta còn cái gì cũng không biết đâu."
"Tuyệt đối không thể để cho bọn gia hỏa này đạt được kế hoạch, ca ca tuyệt đối không thể xảy ra chuyện."
Tiểu Đậu Đinh ở ngoài khách sạn đi qua đi lại, bỗng nhiên, trong lòng nàng có chủ ý, bàn tay trắng nõn nhẹ nhàng mở ra, một con Thải Điệp chín màu giống như đóa hoa nở rộ, nụ hoa hé nở xòe hai cánh.
Chỉ trong chốc lát, Thải Điệp chín màu đã tới bệ cửa sổ của khách sạn kia, sau đó nhẹ nhàng phe phẩy đôi cánh hoa mỹ.
Cửu Thải ảo mộng, năng lực chủ yếu của thánh cổ này là khiến cho người tiến vào ảo cảnh do nó tạo ra, linh hồn vĩnh viễn bị giam cầm trong nhục thể mà không thể trốn thoát.
Dù còn sống, nhưng đầu óc lại hỏng, cho dù bị người chém giết ngay trước mặt, hắn cũng không thể phản kháng bất kỳ động tác nào, thậm chí ngay cả cái chết, bản thân cũng không cảm nhận được.
Vĩnh viễn bị giam cầm trong ảo cảnh do Cửu Thải ảo mộng dệt nên.
Để đối thủ rơi vào huyễn cảnh Cửu Thải ảo mộng, phương pháp cũng không khó, thứ nhất là khiến cho người khác nhìn thấy nó, chỉ cần một chút là đủ.
Nhưng mà, giờ phút này hai người kia đều đang nói chuyện, căn bản không chú ý tới sự tồn tại của Cửu Thải ảo mộng, cho dù chú ý tới, cũng sẽ lập tức phát hiện ra dị dạng, từ đó tìm cách phản chế.
Mà Tiểu Đậu Đinh để Cửu Thải ảo mộng sử dụng thì là loại phương pháp thứ hai.
Theo Cửu Thải ảo mộng nhẹ nhàng vẫy cánh, từ trong cánh, chậm rãi bay ra từng đợt phấn màu sắc.
Theo phấn màu sắc rơi vào không trung, dần dần hóa thành trong suốt, hòa vào không khí, rồi từ từ bay vào lỗ mũi của hai người.
Bất tri bất giác, hai người sớm đã tiến vào trong ảo cảnh, nhưng hai người vẫn còn chưa hay biết, cho đến khi Trương Dương nhảy từ trên cửa sổ xuống, bắt đầu rơi vào vòng tuần hoàn.
"Chỉ bằng hai người các ngươi, còn muốn giết ca ca nhà ta, hừ, đã hỏi qua ta Trần Nguyệt chưa."
Tiểu Đậu Đinh nhẹ nhàng lắc đầu, không khỏi hừ lạnh một tiếng.
Bàn tay Tiểu Đậu Đinh nhẹ nhàng mở ra, một con Thải Điệp chín màu bỗng nhiên rơi vào lòng bàn tay của nàng.
Lập tức, nàng muốn thu con Thải Điệp chín màu lại, sau đó sẽ giết hai tên gia hỏa đang có ý đồ muốn mưu đồ bất chính với Trần Mặc kia.
Nhưng mà, ngay khi nàng chuẩn bị hành động, đột nhiên, một đạo lôi quang chợt lóe lên, chỉ trong nháy mắt, Cửu Thải ảo mộng không kịp phòng bị đã bị đánh xuyên một cánh.
Rào... Cửu Thải ảo mộng không hề giãy giụa rơi xuống đất.
Con ngươi của Tiểu Đậu Đinh bỗng nhiên co rụt lại, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn lăn một vòng trên mặt đất, sau đó thuận thế nhặt Cửu Thải ảo mộng trên đất, khom người lại nhìn bốn phía, hừ lạnh quát: "Là ai?".
Trong bóng tối, một thanh niên mặc đạo bào màu tím thong thả đi ra, "Tiểu cô nương, còn nhớ ta chứ?"
"Là ngươi?"
Tiểu Đậu Đinh nhíu mày lại, sắc mặt đột nhiên trầm xuống, nàng nhớ kỹ người này, lúc ở dị không gian đã gặp qua, là thiên sư dự bị cho cuộc thi Thiên Sư sắp tới.
Hình như tên là, Trương Linh Chi.
Lúc trước Tiểu Đậu Đinh đã từng đến giao chiến, bất quá, gia hỏa này vì am hiểu tinh thần lực, cho dù Cửu Thải ảo mộng xuất hiện ngay trước mặt hắn, cũng chưa từng trúng chiêu.
Lúc đó, nàng đã kinh ngạc một hồi lâu, nếu không nhờ Trần Mặc giải thích, có lẽ nàng vẫn chưa hay biết gì.
"Ngươi cũng ở cùng bọn hắn, đến giết ca ca? Chúng ta với Thiên Sư Phủ không oán không thù, vì sao các ngươi cứ hết lần này đến lần khác trêu chọc chúng ta."
Thanh âm của Tiểu Đậu Đinh âm lãnh, trong khi nói, ánh mắt đều là vẻ lạnh lùng.
Lần trước ở dị không gian cũng vậy, Trương Linh Chi cùng Trương Trụ Chi cùng nhau ra tay với bọn họ, sau đó là một mình Trương Trụ Chi hành động.
Hôm nay, bọn chúng lại còn sai cả Tam trưởng lão của Thiên Sư Phủ là Trương Dương tới.
"Ngươi sai rồi."
Trương Linh Chi nhẹ nhàng lắc đầu, "Ta không đến giết Trần Mặc kia, ta chỉ đến xem, để tránh Tam trưởng lão gặp nguy hiểm, ha ha, ví dụ như bây giờ."
"Còn về việc ngươi nói, vì sao chúng ta cứ hết lần này đến lần khác trêu chọc các ngươi, chuyện này chỉ có thể nói là, Trần Mặc đáng đời, danh tiếng lớn, tự nhiên sẽ mang đến phiền phức."
"Lần trước ở trong dị không gian, chính là như vậy, mà lần này khác, Trần Mặc giết cháu trai của Tam trưởng lão là Trương Trụ Chi, làm ông nội Tam trưởng lão, tự nhiên phải đến báo thù cho hắn."
"Lấy răng trả răng, lấy máu trả máu, lẽ đương nhiên, tiểu cô nương, ngươi nói đúng không?"
Trương Linh Chi cười tủm tỉm nói, Tiểu Đậu Đinh lại tức giận, lạnh lùng nói: "Mồm chó không mọc được ngà voi, chính Trương Trụ Chi trước động thủ với chúng ta, nếu ca ca không giết hắn, hắn nhất định sẽ giết ca ca, mà còn làm nhục ta nữa, ca ca giết hắn, lẽ đương nhiên."
"Việc Tam trưởng lão tới tìm các ngươi báo thù, cũng là lẽ đương nhiên, chỉ có điều, cùng với lợi ích của các ngươi không hợp thôi, cái này không có gì đáng nói."
"Tiểu cô nương, thế giới này, không chỉ có các ngươi, thế giới này có rất nhiều người, nơi nào có người, tự nhiên cũng sẽ có ân oán, có ân oán, tự nhiên sẽ phải giải quyết ân oán."
"Ai cũng không phải là Thánh Nhân, sẽ không vì người khác suy nghĩ, cho nên, những gì mọi người thấy, cũng chỉ có ân oán trước mắt, lợi ích trước mắt."
"Mà ta cũng vậy, mục đích chuyến này đến cũng là vì lợi ích của ta."
Trương Linh Chi một phen cao đàm khoát luận, sau khi nghe Tiểu Đậu Đinh lạnh mặt, lại nói: "Cho nên, chuyến này ngươi đến, tính toán như thế nào."
"Nói ngươi cũng không hiểu."
Trương Linh Chi nhẹ nhàng lắc đầu, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía hướng khách sạn kia, "Ngươi vẫn nên nghĩ xem, muốn làm sao giải quyết tai họa này đi, tiểu cô nương, ngươi rất có thể sẽ chết ở đây..."
Dứt lời, đã thấy cửa sổ khách sạn bỗng nhiên bị phá toang, không khác gì trong huyễn cảnh.
Nhưng lần này hai người trong khách sạn, lại có thể cảm nhận rõ thế giới chân thực này.
Trương Dương nhìn xuống hai người trên đường phố, khi phát hiện sự tồn tại của Trương Linh Chi, đầu tiên là giật mình.
"Trương Linh Chi, sao ngươi lại ở đây?"
Trương Dương cau mày, trầm giọng hỏi.
Đã Trương Linh Chi đều xuất hiện ở đây, vậy có nghĩa huyễn cảnh vừa rồi đã bị giải trừ.
Trương Dương thong thả nhảy xuống từ cửa sổ, mới phát hiện mình không còn trở lại trong khách sạn nữa, lúc này mới thở phào một hơi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận