Mệnh Thừa Một Tháng, Ta Đem Ngây Ngô Nữ Đế Dưỡng Thành Yandere

Mệnh Thừa Một Tháng, Ta Đem Ngây Ngô Nữ Đế Dưỡng Thành Yandere - Chương 8: Huyết mạch (length: 7083)

"Thánh nữ đại nhân cứu ta!"
Mắt thấy người cứu tinh đã đến, tên Lăng Sương tiếc mạng rốt cuộc không rảnh quan tâm chuyện khác, vội vàng mở miệng phát ra tiếng cầu cứu.
Giờ phút này, hắn chỉ muốn tránh được dị thú kia truy sát, an an ổn ổn sống sót.
Mà Phong Bán Hạ tự nhiên cũng không có đứng khoanh tay nhìn, thân hình lóe lên, bỗng nhiên đi tới trước mặt Lăng Sương, chặn con dị thú đang muốn ra tay với Lăng Sương.
Thời khắc này Phong Bán Hạ khoác trên mình một bộ khôi giáp màu đen, chiếc mũ giáp sừng trâu hết sức dễ thấy, mái tóc dài màu trắng bạc rủ xuống ngang hông, đôi mắt lạnh như băng gắt gao nhìn chằm chằm dị thú.
"Ngươi, ngươi là..."
Khi thấy rõ người tới, sắc mặt dị thú bỗng nhiên biến đổi lớn, trên dưới đánh giá Phong Bán Hạ một lượt.
"Ta chính là Thánh nữ của Thiên Mặc Giáo này."
Phong Bán Hạ trầm giọng lên tiếng, hai mắt cũng dõi theo trên dưới quan sát dị thú trước mắt.
Chỉ thấy hắn khoác trên mình một bộ khôi giáp màu đen, giống y hệt bộ của nàng, nhưng hắn lại không mang mũ giáp, mà là trực tiếp để lộ chân dung.
Đôi mắt màu đỏ thẫm khác thường không giống loài dã thú, con ngươi có hình dạng quái dị, hiện lên hình chữ thập.
Mái tóc dài màu trắng bạc bay trong gió, trên đỉnh đầu mọc hai sừng, giống y như chiếc mũ giáp sừng trâu nàng đang đội trên đầu.
Trong một thoáng, Phong Bán Hạ cũng hoảng hốt, nàng cảm nhận được từ trên người đối phương khí tức quen thuộc, tựa như tìm được đồng loại.
"Ngươi... là dị thú?"
Phong Bán Hạ hỏi thăm bằng giọng có chút run rẩy, vẻ mặt đột nhiên căng thẳng, sắc mặt có chút không tự nhiên.
Hai mắt nàng không chớp nhìn chằm chằm dị thú trước mắt, trong đầu chợt nhớ đến lời Trần Mặc đã nói trước đây.
Cảm giác quen thuộc này, biết đâu đấy, đối phương thật sự có quan hệ với phụ thân mình, ý nghĩ này vừa lóe lên, trong ánh mắt của Phong Bán Hạ hiện thêm vài phần phức tạp.
Nhưng, lời Phong Bán Hạ vừa dứt, đã thấy dị thú đột nhiên lao về phía nàng.
"Đã là nhân tộc, vậy thì chết đi!"
Dị thú nói, bỗng nhiên vung ra một quyền, cả không gian bỗng nhiên biến thành một màu huyết sắc, thấy luồng khí huyết sắc đột ngột ngưng tụ thành một quả đấm như đến từ thời xa xưa, ầm ầm nện xuống Phong Bán Hạ.
Thấy vậy, Phong Bán Hạ không kịp nghĩ nhiều, nhanh chân về phía trước, đưa tay ra tung một quyền, nhưng so với đòn công kích kinh khủng của đối phương, uy lực của nàng thực sự kém quá nhiều.
Chỉ một quyền chạm trán, nàng đã bị đánh lùi mấy trăm trượng, ngã vào đống đổ nát.
Thấy cảnh tượng này, Lăng Sương lúc nãy còn cảm thấy người cứu tinh đã đến lập tức lòng như tro nguội.
Thánh nữ đại nhân còn thua, vậy ai có thể cứu được hắn nữa đây.
Nhưng mà, đúng lúc hắn cho rằng, dị thú sẽ xử lý hắn sau khi giải quyết xong Phong Bán Hạ thì thấy dị thú lại từng bước một đi về phía Phong Bán Hạ.
Lạch cạch... Trong làn bụi mù mịt, Phong Bán Hạ ung dung đứng dậy, hai mắt màu đỏ máu dưới chiếc mũ giáp sừng trâu nhấp nháy.
Thấy cảnh này, trên mặt dị thú lập tức lộ ra nụ cười hưng phấn.
"Là, là, không ngờ, không ngờ lại là đồng loại thật sự của ta, chỉ là, trên người gia hỏa này, tại sao lại có huyết mạch nhân loại..."
"Tộc nhân ta vốn ít ỏi, nếu là thuần chủng, ta nhất định sẽ không để tộc nhân lưu lạc bên ngoài, nhưng tên tạp chủng này thì... ai, thật là đáng tiếc."
Dị thú bất đắc dĩ lắc đầu, không khỏi thở dài một tiếng, ánh mắt tràn đầy vẻ tiếc hận.
"Lão già, ngươi xem thường ai đấy!"
Phong Bán Hạ quát lạnh một tiếng, thân hình hóa thành tia chớp, bỗng nhiên tung một quyền về phía hắn, đột nhiên, khí thế kinh khủng này khiến dị thú cũng không khỏi kiêng dè ba phần, hắn giơ tay ra tung một quyền, đỡ đòn công kích của Phong Bán Hạ.
Thân hình không khỏi lùi lại phía sau mấy bước, sau đó hơi kinh ngạc nhìn chằm chằm Phong Bán Hạ dò xét một lát.
"Khí tức này, là khí võ, đáng tiếc, tộc nhân ta không thích hợp tu luyện khí võ..."
"Nha đầu nhà ngươi trên người, lại còn có khí tức khác, trận pháp à, thật sự là đáng tiếc, liên tiếp đi nhầm hai con đường."
"Ừm? Không đúng, còn có cả võ khí, ha ha, ngược lại là đi đúng một đường rồi, chỉ tiếc là quá muộn, dẫn đến cảnh giới của ngươi thấp, nếu ngay từ đầu ngươi đã tu luyện thể võ, có lẽ thành tựu hôm nay không thua kém gì ta đâu."
Dị thú tặc lưỡi cảm khái đôi câu, đã thấy Phong Bán Hạ lại lần nữa đánh tới, lúc này hắn mới không tiếp tục nhường nhịn đối phương, bỗng nhiên tung ra một quyền, trực tiếp đánh Phong Bán Hạ ngã nhào xuống đất, sau đó đột ngột đá mạnh vào sau lưng nàng.
Phanh... Một tiếng nổ lớn vang lên, khôi giáp sau lưng Phong Bán Hạ trong nháy mắt bị đánh nát, để lộ ra bộ đồ luyện tập màu đen, dưới chiếc mũ sừng trâu, một chùm huyết vụ phun ra, mùi máu tươi tràn ngập bốn phía.
"Tạp chủng tộc ta, lẽ ra phải do ta thanh lý môn hộ, ngươi không nên sống trên đời này."
Dị thú không nhanh không chậm, miệng nhàn nhạt phun ra một câu lạnh lùng.
Trong thoáng chốc, Phong Bán Hạ hoảng hốt, tựa như trở về thời thơ ấu.
Lúc đó, trẻ con trong thôn và cả những người lớn trong thôn không chỉ một lần nói với nàng câu nói này.
Nàng là quái vật, không nên tồn tại trên thế gian, tốt nhất là sớm giết chết nàng, để tránh tương lai trở thành tai họa.
Trong khi tất cả mọi người đều phủ nhận nàng, trong khi tất cả mọi người đều muốn nàng chết, là mẹ nàng, trước mặt mọi người trong thôn, từng lần quỳ xuống, từng lần cầu xin tha thứ, lúc này mới bảo vệ được nàng.
Chuyện cũ như hôm qua, giọng nói và dáng vẻ của người mẹ đã mất dường như vẫn còn trước mắt.
"Đáng tiếc thật, lại đi lai giống với Nhân tộc, nếu như lai giống với tộc nhân của ta thì tốt biết bao."
"Nhân tộc đáng chết..."
Lạch cạch... Chưa chờ dị thú nói xong, Phong Bán Hạ cố nén vết thương đau nhức trên người, đưa tay về phía trước tóm lấy, dường như bắt được mắt cá chân của dị thú, nàng đột ngột ngước mắt lên, tựa như loài dã thú trong vực sâu, gắt gao nhìn chằm chằm đối phương, "Ta không cho phép ngươi sỉ nhục mẫu thân ta."
"Đây, đây là..."
Dị thú cúi đầu nhìn chằm chằm Phong Bán Hạ, ánh mắt mang theo vài phần kinh hãi.
Chỉ thấy, thời khắc này hai mắt Phong Bán Hạ đỏ ngầu, con ngươi từ hình tròn của người thường biến thành chữ thập, giống y hệt đôi mắt của hắn.
Giờ phút này, toàn thân huyết dịch của dị thú đều đang sôi sục, là sự hưng phấn.
"Chết!"
Phong Bán Hạ lạnh lùng phun ra một chữ, trong ánh mắt tràn đầy sát ý, một tay kéo đối phương đến trước chân, lập tức nện ra một quyền, đột nhiên, đánh bay dị thú kia hơn mười dặm.
"Ha ha, ha ha ha, không ngờ được a, thật không ngờ được, sức mạnh huyết mạch của ngươi lại mạnh đến mức như vậy..."
"Tốt, tốt rồi, tộc ta có người kế tục rồi, tiểu nha đầu, ngươi hãy theo ta về tộc đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận