Mệnh Thừa Một Tháng, Ta Đem Ngây Ngô Nữ Đế Dưỡng Thành Yandere

Mệnh Thừa Một Tháng, Ta Đem Ngây Ngô Nữ Đế Dưỡng Thành Yandere - Chương 54: Lòng lang dạ thú (length: 8597)

"Có mai phục?"
Phát hiện khí tức truyền đến từ dưới chân núi Thái Yến, vẻ mặt Miêu Vũ trong nháy mắt trở nên ngưng trọng.
Ngay lúc hắn hiếu kỳ, đã thấy dưới núi, ba bóng người vội vã bay lên.
Chính là Mộc Thu Ca, người mà trước đó Trần Mặc để lại bên dưới chờ đợi, cùng với Tiểu Đậu Đinh và Mộc Lãnh Nguyệt, hai người mà hắn đã sớm bố trí ở phía sau để phòng bất trắc.
Chuyến này Trần Mặc một mình xâm nhập Thiên Phạt, trước khi đi, hắn cũng lo lắng sự tình có thể xảy ra biến cố, cho nên đã dùng cổ trùng để liên lạc với Mộc Thu Ca.
Nếu có chuyện ngoài ý muốn, hắn có thể thông báo tình hình cho Mộc Thu Ca thông qua cổ trùng đặt trên người mình.
Còn Mộc Thu Ca đương nhiên cũng rất cẩn thận, để phòng xảy ra sự cố, nàng sớm đã thông báo cho Tiểu Đậu Đinh, để hai người nhanh chóng chạy đến.
"A, ha ha ha..."
Thấy người tới, Miêu Vũ không những không bối rối, ngược lại cười ha hả một cách ngạo mạn, "Ta còn tưởng ngươi bày mai phục mạnh cỡ nào, hóa ra cũng chỉ là Thánh nữ của Vạn Độc Quật, à không, bây giờ nói ra, chính xác phải là quật chủ Vạn Độc Quật. Bất quá, cái này cũng chẳng khác gì nhau, dù sao, chỉ bằng mấy người bọn nàng, cũng không thể giúp ngươi chuyển bại thành thắng".
Miêu Vũ vừa cười vừa nói, vẻ mặt Tiểu Đậu Đinh khoan thai tới chậm hiện rõ vẻ không hài lòng, ánh mắt liếc nhìn bốn phía, trong lòng thầm cảm khái.
Thiên Phạt không hổ là Thiên Phạt, quả nhiên cao thủ nhiều như mây, chỉ riêng Nhị phẩm cao thủ, vậy mà lại có nhiều người như vậy, so sánh mà nói, thế lực của Vạn Độc Quật có phần yếu hơn.
Nếu lúc trước Thiên Phạt cố ý tranh đoạt ngôi bá chủ Miêu Châu, e rằng cũng đã gây bất lợi cho Vạn Độc Quật của họ rồi.
"Đại đương gia Thiên Phạt là Miêu Vũ đúng không, ngươi đừng tưởng rằng Thiên Phạt người đông thế mạnh là có thể ức hiếp chúng ta, muốn so về số lượng, chờ chút nữa, chưa chắc chúng ta đã ít hơn ngươi."
Tiểu Đậu Đinh tự tin nhìn Miêu Vũ, cười lạnh nói: "Cao thủ Vạn Độc Quật của ta đã sớm cùng nhau đến đây rồi, chẳng bao lâu nữa, bọn họ sẽ đến được đây, đến lúc đó, ta có thể san bằng Thiên Phạt của ngươi."
Trong khi nói chuyện, giữa rừng núi, quả thật có không ít bóng người khoan thai đi tới.
Miêu Vũ lạnh lùng liếc nhìn bốn phía, không khỏi cười nhạt, "Vạn Độc Quật quả thực có chút bản lĩnh, nhưng từ khi Xi Hồng không có ở đây, Vạn Độc Quật của các ngươi còn được mấy cao thủ có thể ra mặt?"
"Chỉ bằng những người này, chẳng khác gì gà đất chó sành, không chịu nổi một kích, phế vật dù có tới nhiều, cũng chỉ là phế vật, không có tác dụng lớn".
Nói rồi, Miêu Vũ búng tay, núi rừng rung chuyển, trong khoảnh khắc, những cao thủ Tam phẩm của Thiên Phạt canh giữ nhà tù trước đó, đều quay trở lại.
Không chỉ thế, các thành viên dự bị của Thiên Phạt cũng xuất động, đen nghịt cả một vùng, trong rừng núi, đâu đâu cũng là cao thủ Thiên Phạt.
So sánh mà nói, cao thủ Vạn Độc Quật chạy tới thực sự không đáng để nhắc tới.
Tiểu Đậu Đinh nhướng mày, lúc trước nàng từng nghe Trần Mặc nói, thế lực của Thiên Phạt hùng mạnh đến mức nào, khi ấy chỉ là nghe qua, chưa cảm nhận rõ ràng.
Là quật chủ của Vạn Độc Quật, bá chủ của Miêu Châu, nàng tự nhận mình là người đứng đầu tại mảnh đất nhỏ này, nhưng khi nhìn thấy cao thủ Thiên Phạt đồng loạt xuất hiện, nàng vẫn không khỏi kinh ngạc.
"Tiểu Đậu Đinh, ngươi là người đứng đầu trong mười ba quật Miêu Châu, điều khiển cao thủ của mười hai quật dễ như trở bàn tay, việc gọi người tới đã xong chưa?"
Trần Mặc quay đầu lại, cười hỏi.
Tiểu Đậu Đinh khẽ gật đầu, "Ca ca cứ yên tâm, cao thủ mười hai quật đã sớm đi cùng chúng ta tới rồi, giờ phút này, chắc hẳn đã bao vây núi Thái Yến này kín ba lớp ngoài ba lớp trong rồi."
Nói xong, liền thấy bầu trời bên trên lại xuất hiện từng bóng người.
Đó chính là những cao thủ của mười hai quật đã từng đáp ứng thần phục Tiểu Đậu Đinh.
Chỉ riêng số lượng Nhị phẩm đã không hề thua kém Thiên Phạt.
Tuy không có Nhất phẩm, nhưng về thế trận, hoàn toàn không hề kém Thiên Phạt.
Ánh mắt Miêu Vũ lóe lên, nhanh chóng liếc nhìn xung quanh, ban đầu có chút lo lắng, nhưng rất nhanh hắn đã nhận ra vấn đề, không khỏi cười ha hả.
"Ha ha ha, không thể không nói, Trần Mặc, ngươi quả thật có vài phần bản lĩnh, mỗi lần hành động đều rất chu đáo, đã sớm lên kế hoạch, nhưng cái mảnh đất Miêu Châu này, sao ngươi muốn tính thế nào thì tính?"
Miêu Vũ hai tay chắp sau lưng, ngạo nghễ nhìn Trần Mặc, "Ngươi cho rằng ngươi gọi hết cao thủ mười hai quật đến là có thể kê cao gối ngủ yên sao, thật ngây thơ."
"Cao thủ mười hai quật cũng không trượng nghĩa như ngươi nghĩ đâu, a, bọn họ nói là đã thần phục, nhưng những người này, sao có thể cam tâm làm kẻ dưới?"
"Vạn Độc Quật đè ép mười hai quật đã bao nhiêu năm, những năm gần đây bọn họ luôn muốn dẫm đạp Vạn Độc Quật xuống dưới chân, chẳng qua vì thực lực Vạn Độc Quật quá mạnh, nên bọn họ mới không dám trở mặt."
"Nhưng Thiên Phạt của ta, sao lại từng thua kém Vạn Độc Quật?"
"Hôm nay chính là cơ hội cho bọn họ trở mình, ngươi cho rằng, khi các ngươi gióng trống khua chiêng gọi bọn họ đến, thì bọn họ sẽ cam tâm tình nguyện làm việc cho các ngươi, chống lại chúng ta sao?"
"Ha ha, ngây thơ, thật sự quá ngây thơ, bọn họ không chỉ sẽ không tấn công Thiên Phạt, ngược lại sẽ khoanh tay đứng nhìn, ngồi chờ Thiên Phạt ta nghiền xương các ngươi thành tro."
"Đến khi các ngươi thất bại, cao thủ mười hai quật sẽ từng người đứng ra, hung hăng dẫm Vạn Độc Quật xuống dưới chân."
...
Miêu Vũ liếc mắt nhìn xung quanh, không hề sợ cao thủ mười hai quật sẽ liên thủ cùng Trần Mặc vào lúc này.
Bởi vì tâm tư của những người này, hắn đã sớm nhìn thấu.
Quả nhiên, ngay sau khi Miêu Vũ nói xong, những cao thủ mười hai quật đã bao vây núi Thái Yến chỉ vây lại mà không có bất kỳ dấu hiệu tấn công nào.
Cứ như Miêu Vũ nói, chỉ là đứng bên xem kịch vui.
Thấy cảnh này, khóe miệng Miêu Vũ không tự chủ nhếch lên, nụ cười trên mặt rõ rệt.
"Ca ca, đúng như ngươi dự đoán, bọn họ không tiến công a."
Tiểu Đậu Đinh nhướng mày, ánh mắt sáng ngời liếc nhìn bốn phía, phần lớn cao thủ mười hai quật đã có mặt, nhưng chỉ thiếu những quật chủ.
"À, lòng dạ của bọn họ đúng là như vậy, cho nên, đây là lúc ngươi lập uy."
Trần Mặc cười tủm tỉm nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn về phía Tiểu Đậu Đinh, người sau trịnh trọng gật đầu.
Cùng lúc đó, ở bên ngoài núi Thái Yến.
Trên một ngọn đồi, những quật chủ mười hai quật đã biến mất, đang đợi ở đây, cách xa chiến trường trung tâm, tránh khỏi tầm mắt của đám Trần Mặc.
"Âm Dương Quật chủ, hành động lần này của chúng ta có phải hơi không thỏa đáng không?"
Tuy cả mười hai người đều đang trốn ở đây, nhưng có người bắt đầu lo lắng, mặt mày ủ rũ.
"Tiểu ma nữ kia đâu phải hạng dễ trêu, nếu để nàng biết, chúng ta vây mà không đánh, chỉ chờ nhìn các nàng thất bại, nàng có tìm chúng ta để tính sổ không?"
"Không sai, thủ đoạn của tiểu ma nữ kia chúng ta đều đã thấy tận mắt rồi, đối với phản đồ, nàng không bao giờ nương tay."
"Hôm đó tại bí cảnh, vì chúng ta thần phục, nàng mới thả cho chúng ta một con ngựa, nếu để nàng biết, chúng ta đang chờ nàng thất bại, sau lưng đâm lén... e rằng cái mạng nhỏ của chúng ta khó giữ được."
Trong số mười hai quật chủ, có người lo lắng, cũng có người tự tin tràn đầy.
"Vội gì chứ, thắng bại của trận chiến hôm nay còn chưa rõ, nếu tiểu ma nữ kia thua, vậy thì chúng ta kiếm lời."
"Không sai, chúng ta đã bị Vạn Độc Quật đè ép nhiều năm như vậy rồi, cũng đến lúc xoay mình, lúc này cũng không thể sợ, không thì đời này không ngẩng đầu lên được."
...
Giữa những ý kiến trái chiều, người được tôn sùng làm chủ tâm cốt Âm Dương Quật chủ lên tiếng.
"Chư vị, thực lực của Thiên Phạt, chắc hẳn mọi người cũng không lạ gì, phía sau bọn họ có cả Nhất phẩm cao thủ, trận chiến này, ta thấy Thiên Phạt chưa chắc đã thua, chư vị cứ bình tĩnh, cũng như các huynh đài vừa nói, chúng ta có xoay mình được hay không, là nhờ vào lần này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận