Mệnh Thừa Một Tháng, Ta Đem Ngây Ngô Nữ Đế Dưỡng Thành Yandere

Mệnh Thừa Một Tháng, Ta Đem Ngây Ngô Nữ Đế Dưỡng Thành Yandere - Chương 24: Long gia hậu nhân (length: 8179)

Thiên Cơ lão nhân, một cao thủ xem thiên cơ, từ vạn năm trước đã là bậc thầy bói toán hàng đầu ở Cửu Châu đại lục. Năng lực xem thiên cơ của hắn thậm chí còn vượt xa Trương Thiên Lâm, vị Thiên Sư đời đầu của Thiên Sư Phủ.
Tuy nhiên, Trương Thiên Lâm dường như có khí vận phù trợ, nên trong vạn năm qua, hết lần này đến lần khác chiến thắng Thiên Cơ lão nhân.
Hai kẻ địch mang mối hận thù lâu năm, đã giao đấu với nhau hơn vạn năm, nhưng vẫn không phân định được thắng bại tuyệt đối.
Về sau, để đạt được sự bất tử, Trương Thiên Lâm đã chuyển sinh luân hồi. Còn Thiên Cơ lão nhân, người cũng khao khát sự bất tử, thì đã sớm xem được thiên cơ và che giấu nó, nhằm ẩn mình.
Trong suốt vạn năm đó, Trương Thiên Lâm đã liên tục chuyển sinh, tạo nên hết thần thoại này đến thần thoại khác. Còn Thiên Cơ lão nhân thì chưa từng xuất hiện trước công chúng, như thể đã biến mất trong dòng chảy thời gian.
Nhưng Trần Mặc hiểu rõ, Thiên Cơ lão nhân đây là đang giấu mình chờ thời. Mọi việc hắn làm đều là để chuẩn bị cho cuộc tranh đoạt bất tử với Trương Thiên Lâm trong tương lai.
Trong vạn năm qua, sự chuẩn bị của Thiên Cơ lão nhân thậm chí còn chu toàn hơn cả Trương Thiên Lâm. Do đó, không thể không dè chừng hắn ba phần.
Trung Châu là nơi hang hùm nọc rắn. Tuy Trương Thiên Lâm có những huynh đệ giúp đỡ từ vạn năm trước, lại có thêm Ẩn Long – một thế lực từng quét ngang Trung Châu, nhưng đối với Thiên Cơ lão nhân thâm sâu khó lường kia, hắn vẫn không chắc thắng.
Để thăm dò nội tình của Thiên Cơ lão nhân, Trương Thiên Lâm đã nghĩ ra một kế sách: dùng bảy bảo vật chí tôn từ dị không gian làm mồi nhử, thiết lập một ván cờ song long, buộc Thiên Cơ lão nhân phải lộ hết bài tẩy của mình.
Cuối cùng, Trương Thiên Lâm chiếm được ba bảo vật chí tôn, Thiên Cơ lão nhân có được bốn, thoạt nhìn như Trương Thiên Lâm chịu thiệt. Nhưng mục đích thực sự của hắn đã đạt được, đó là đo lường thực lực toàn bộ của Thiên Cơ lão nhân.
Và thông qua ván cờ song long, Trương Thiên Lâm đã giành thế chủ động. Cuối cùng, hắn sẽ coi đây là thời cơ, từng bước đẩy Thiên Cơ lão nhân vào đường cùng để mình có thể đạt đến cảnh giới bất hủ…
Việc dị không gian mở ra sớm hơn dự tính khiến Trần Mặc có chút bất ngờ, nhưng hắn đoán diễn biến tương lai cũng không khác biệt quá nhiều so với những gì hắn biết.
Chuyện này là cơ hội để hắn có thể cướp đoạt quyền chủ động.
Dù là Ẩn Long của Trương Thiên Lâm, hay Tiềm Long của Thiên Cơ lão nhân, họ đều là những thế lực đứng đầu Trung Châu. Khi hai bên giao chiến, hắn chỉ có thể làm một quân cờ.
Nếu Trần Mặc muốn thoát khỏi bàn cờ và giành quyền chủ động, hắn chỉ có một cách, đó là tranh đoạt bảy bảo vật chí tôn kia.
Trần Mặc nhẹ nhàng xoa cằm, bắt đầu suy nghĩ làm sao để đạt được lợi ích trong ván cờ song long này.
Hai lão đại giao đấu, hắn không cần phải nhúng tay vào giữa. Hắn chỉ cần đứng phía sau quan sát, chờ khi hai bên đều suy yếu thì sẽ ra tay là được.
Đang suy nghĩ thì nghe Long Phi Vũ đang nói chuyện với Sở Nhược Mộng, bỗng nhiên Sở Nhược Mộng lên tiếng: "Nơi đây là Trung Châu, nếu dị không gian mở ra, các thế lực khắp nơi ở Trung Châu chắc chắn sẽ ồ ạt tiến vào. Thiên Cơ Các của ta cũng không dám chắc có thể giành được bao nhiêu lợi ích. Ngươi, bất quá chỉ là Nhị phẩm…"
"Ta thừa nhận ngươi quả thực có chút thực lực, nhưng nếu ngươi định dựa vào sức một mình để tranh đoạt với các thế lực ở Trung Châu, thì không tránh khỏi có chút không biết tự lượng sức mình."
Lời này của Sở Nhược Mộng không phải xem thường Long Phi Vũ, mà là vì ở đại sân khấu Trung Châu này, người Nhị phẩm quả thực quá nhiều, cơ bản không đáng kể. Nhất là với sự kiện dị không gian mở ra như thế này, người đến đều là Nhất phẩm trở lên. Thậm chí, không ít Nhất phẩm còn trở thành bàn đạp cho người khác. Còn Long Phi Vũ bất quá chỉ là Nhị phẩm, nàng lấy đâu ra can đảm để tranh đoạt với bọn họ.
Trần Mặc đang suy tư cũng hoàn hồn, quay sang nhìn Long Phi Vũ, lo lắng nói: "Ngạo Thiên huynh, lời Sở cô nương nói rất đúng, ngươi không nên tham gia vào, dù sao cao thủ quá nhiều, nhỡ mà…"
Long Phi Vũ đã đạt tới Nhị phẩm, nếu nàng có thể tiến thêm một bước, đột phá thành Nhất phẩm, nhất định có thể làm rạng danh ở Trung Châu. Có lẽ dị không gian mở ra lần này sẽ là cơ duyên giúp nàng đạt được bước đột phá. Trần Mặc cũng đã đoán như vậy.
Nhưng đột phá lên Nhất phẩm là chuyện tốt, còn dị không gian lại dính líu đến ván cờ song long, nơi các thế lực hàng đầu ở Trung Châu tranh đấu. Nếu Long Phi Vũ tham gia, chắc chắn sẽ vô cùng nguy hiểm.
Về tình về lý, Trần Mặc đều không muốn nàng đi mạo hiểm.
Nghe những lời này, Long Phi Vũ lại lắc đầu cười khổ: "Ta biết dị không gian mở ra chắc chắn có không ít bảo vật, đồng thời cũng sẽ có không ít cao thủ Trung Châu đến đây tranh đoạt. Nhưng ta chưa từng nghĩ sẽ đi tranh đoạt với họ".
Trần Mặc hơi nhíu mày, "Vậy mục đích ngươi tới đây là gì?"
"Vì đế quốc".
Long Phi Vũ lặp lại câu nói trước đó, hai tay nhẹ gõ mặt bàn, suy nghĩ một chút rồi mới từ tốn giải thích: "Lúc trước ta từng nói với ngươi, huyết mạch của Thiên Long Hoàng Triều đến đời ta là kết thúc".
Trần Mặc khẽ gật đầu, chuyện này hắn đương nhiên biết.
Long Phi Vũ là dòng máu đích truyền của hoàng thất Thiên Long Hoàng Triều, cũng là người duy nhất còn mang huyết mạch của hoàng thất. Nếu đời nàng không có người kế tục, thì huyết mạch hoàng thất sẽ vĩnh viễn tuyệt diệt.
Vì thế, nàng còn từng ám chỉ Trần Mặc nên ở lại cho nàng người nối dõi tông đường.
Bất quá, chuyện này đến quá gấp, Trần Mặc chưa nghĩ ra nên đáp lại nàng thế nào, cứ để đến tận bây giờ.
Trần Mặc thoáng suy nghĩ, nàng chẳng lẽ lại muốn ngủ ta?
Nghĩ đến đây, Trần Mặc không khỏi há hốc mồm, còn chưa kịp mở lời đã nghe Long Phi Vũ tiếp tục nói: "Thật ra, huyết mạch của Long gia không chỉ còn mình ta".
Trần Mặc nhắm mắt, suy nghĩ một lát, nhưng vẫn không nghĩ ra đầu đuôi. Trong ván cờ song long, hắn chỉ để ý đến cuộc đấu giữa Trương Thiên Lâm và Thiên Cơ lão nhân. Về chuyện của Long Phi Vũ, hắn không biết rõ lắm.
Càng nghĩ, hắn càng không hiểu ván cờ song long này thì liên quan gì đến Long Phi Vũ. Lẽ nào, trong dị không gian này có huyết mạch của Long gia?
Nhưng theo ấn tượng của Trần Mặc, huyết mạch của Long gia ngoài Long Phi Vũ ra, thì chỉ còn mỗi Long Hoa.
Mà Long Hoa cũng đã bị chém giết trong vu cổ chi họa…
“Ý ngươi là, huyết mạch của Long gia còn có hậu nhân? Là ai?”
“Ngươi còn nhớ Tạ Phi Long chứ?”
Long Phi Vũ nhắc đến cái tên Tạ Phi Long làm Trần Mặc nhớ lại. Lúc trước hắn từng muốn ám sát Trần Mặc, nhưng bị phản chế, cuối cùng dùng bí mật Long Hoa vẫn còn sống để có được cơ hội sống sót.
Sau đó, Trần Mặc không giết hắn, mà bảo hắn đến Kháo Sơn tông tìm Phúc bá. Còn chuyện sau đó, hắn cũng không rõ.
"Lẽ nào hắn đã rời Kháo Sơn tông?"
Trần Mặc hỏi.
Long Phi Vũ lắc đầu: "Lúc trước ngươi bảo hắn đến Kháo Sơn tông tìm Lâm tiền bối. Lâm tiền bối đoán được ý ngươi, nên đã cho cao thủ trong tông giam lỏng hắn. Sau đó ta đến tìm hắn và biết được một tin tức."
"Ba trăm năm trước, Ninh Vương nổi dậy tạo phản, sau bị ta bình định. Ninh Vương và thế tử bị giết bên ngoài. Nhưng trên thực tế, hai người đều giả chết để trốn thoát…"
"Cái này... sao có thể…"
Trần Mặc trừng lớn mắt, kinh ngạc nhìn Long Phi Vũ.
"Ban đầu ta cũng kinh ngạc, nhưng theo lời Tạ Phi Long thì là như thế".
“Cho nên, ý ngươi huyết mạch của Long gia, chính là Ninh Vương?”
“Không, ý ta nói đến huyết mạch của Long gia, chính là hậu duệ của Thái tổ hoàng đế, hay nói đúng hơn là hậu nhân của hoàng huynh Thái Tông Hoàng Đế…”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận